Bùa Hộ Mệnh Của Menpehtyre

Chương 32: Chương 32




CHƯƠNG 34

“Chúa ơi, tôi chưa từng thấy kẻ nào ngốc như vậy!” Penn nhịn không được kêu to, Raymond ủ rũ đứng ở một bên, ban nãy, Raymond “ra sức” nhảy xuống làm tay phải Chesil bị thương ngoài dự kiến. “Rõ ràng trượt xuống là được rồi, cậu dùng sức như vậy là muốn giẫm chết cậu ấy hay sao?”

Penn xem xét thương thế Chesil, không chút lưu tình mắng Raymond.

[ Penn, ngươi đừng mắng Ray, ta không sao.] Để chứng minh, Chesil quay cánh tay một cái, nhưng bộ dạng cắn chặt khớp hàm sắc mặt xanh mét lại nói ra một thứ khác. Raymond tiến lên phía trước níu bạch bào Chesil nhỏ giọng nói xin lỗi, Chesil yêu chiều vươn tay sờ tóc y.

Bài thuyết giáo của Penn đột ngột bị cắt ngang, y im lặng chằm chằm nhìn hai người, chung quy cảm thấy không khí giữa họ hình như có gì đó biến hóa. Penn mặt không chút biểu tình đề nghị rời khỏi nơi này, đáy lòng mơ hồ nổi lên một cảm xúc nôn nóng thoát khỏi tầm tay mình.

Ba người theo lối vào uốn lượn trong quần núi, có chút giật mình nhìn tình cảnh trước mắt, cửa vào bên núi đã sụp đổ bị chôn trong đá đất, Raymond nhịn không được cảm thán họ thật may mắn, không bị chôn sống trong phần mộ cực đại này.

“ Jim.” Raymond thấy Jim hầu như bị đất cát vùi lấp nằm sấp trên mặt đất, cuống quít xông lên, phát hiện đối phương còn sống, không khỏi thở phào một hơi, họ cuối cùng toàn bộ bình an vô sự —- đương nhiên không bao gồm quái vật kia.

Họ chỉnh đốn đồ đạc lái xe trở về. Raymond ngồi ghế trước xóc nảy chằm chằm nhìn cổ tay băng bó qua loa, trong lòng có chút mất mát. Họ tìm được di tích nhưng không thể mang về! Thậm chí bên trong rốt cuộc có cái gì mình cũng chưa biết. Y ngẩng đầu lên nhìn cửa kính xe dơ bẩn, thở dài, bất quá cũng hết cách, ngoại trừ Penn, những người khác đều có thương tích to to nhỏ nhỏ, cửa vào cũng đã sụp xuống, họ ở lại đó ngoại trừ chờ chết ra, cái gì cũng không làm được, chỉ có thể trở về báo cáo Hawass để ông ấy xử lý những việc còn lại.

Đường về luôn nhanh hơn lúc đi, không qua mấy ngày họ liền về tới thị trấn Luxor. Penn lái xe đưa Jim bị thương nghiêm trọng đến phòng khám, sau đó liền mang hai người về tới chỗ mình ở, ít nhất trong ngôi nhà xa hoa của y, có thể tắm được nước ấm.

Raymond ngây người đứng trong phòng tắm rộng quá mức, trước mắt là bồn tắm có thể để bốn người vào tắm. Raymond sững sờ chằm chằm nhìn nước ấm người hầu sớm đã châm đang bốc lên hơi nóng. Y vẫn cho rằng đối phương chỉ là một tên đểu không nhà để về! Nhưng hiện tại hồi tưởng suy đoán đó, quả thực khờ dại buồn cười đến cực điểm, phí chữa trị khổng lồ lúc y bị bỏng cùng ngôi nhà mới tinh có người hầu này, có lẽ Penn còn phải giàu hơn trong tưởng tượng của y.

Tâm tình Raymond lập tức ảm đạm, Penn thoạt nhìn tuổi không khác y lắm, lại giàu có đến như thế, lòng tự trọng đán ông bị đâm đau ở một nơi không nhìn thấy. Ngay lúc Raymond vừa không cam lòng vừa di chuyển cổ tay phát đau trúc trắc bỏ đi quần áo, cửa phòng tắm đột ngột mở ra.

“ Á!” Nhìn thấy người vào là Chesil, Raymond nhịn không được hoảng sợ, dưới chân bất ổn lập tức té ngồi trên mặt đất đầy nước, y hỗn loạn cầm khăn bên cạnh quấn quanh thân dưới hỏi. “Anh vào làm gì?”

“ Tay bị thương, tôi giúp em.” Chesil nâng Raymond dậy, xăn tay áo lên, cát vàng trượt xuống từ cổ tay áo hắn, rơi trên gạch. Raymond nhìn bộ dạng đầy bụi đất của đối phương, cười bất đắc dĩ. Vết cắt trên tay cùng trên người y cũng không nghiêm trọng đến độ ngay cả tắm cũng làm không được, Chesil cũng dơ bẩn như mình mà vào giúp, e rằng sẽ lại càng tắm càng bẩn đấy chứ.

“ Cùng tắm không?” Raymond nâng cánh tay lên phủi tóc Chesil, cát vàng hất ra làm y nhếch khóe môi, nhưng nụ cười giả vờ điềm tĩnh cũng không thể che giấu cảm xúc căng thẳng lúc y nói những lời này.

“ Cùng?” Chesil nhíu mày, không đợi hắn kịp phản ứng, Raymond đã xoay người cầm lấy ca gỗ múc đầy nước ấm đổ xuống đỉnh đầu hắn, Chesil đưa tay lau nước trên mặt, nhìn Raymond, không biết suy nghĩ cái gì. Raymond bị hắn nhìn đến phát kinh, múc nước xối mình ướt đẫm, theo tiếng nước ào ào, dưới chân hai người đều là cát nhão đục ngầu.

“ Ôi, thật bẩn!” Raymond lắc lắc đầu, từng sợi tóc đầy cát bám dính vào da đầu khiến người ta khó chịu, lúc y đang chuẩn bị lấy xà bông, bỗng nhiên nhìn thấy Chesil đang bỏ đi áo bào dơ bẩn ướt đẫm, lộ ra thân thể to khỏe nam tính màu nâu, làm y vội vàng dời mắt, trong lòng liên tục thuyết phục mình bằng loại ngôn ngữ cố làm ra vẻ rồi lại mâu thuẫn như “chỉ cùng Aida tắm rửa” “hai người đàn ông không có gì ghê gớm”. Nhưng càng nói thế, y lại càng căng thẳng, làm xà bông trượt tay rớt mấy lần.

Chết tiệt, miệng vết thương dính bọt truyền đến cảm giác đau rát làm Raymond nhăn răng, nhưng y cảm ơn vì đau đớn này đã dời đi lực chú ý của mình. Lúc đang chuẩn bị nhặt lại xà bông, Chesil trước y một bước từ trên mặt đất nhặt xà bông lên, ấn y ngồi trên bậc thang dẫn vào bồn tắm, ngồi xổm xuống giúp y gội đầu.

“ Tôi… Tôi tự mình làm.” Raymond ngẩng đầu muốn cự tuyệt, rồi lại cuống quít cúi đầu do thân thể Chesil trước mắt.

“ Đối với vết thương, không tốt.”

Giọng nói cứng ngắc cùng thái độ ương ngạnh phối hợp với quyết đoán vô danh, Raymond vô lực phản kháng, chỉ có thể chằm chằm nhìn chân lưng chuyển động theo động tác nhẹ nhàng giúp y gội đầu xả nước của đối phương, nước bẩn theo mắt cá chân dàn hàng chảy tới miệng lỗ thoát nước, xà bông chảy vào khóe mắt làm Raymond nhắm mắt lại, nhịp tim kịch liệt dần vững vàng, mệt mỏi tích lũy mấy ngày nay lập tức bốc hơi dưới động tác dịu dàng của Chesil cùng hơi nước ấm áp bọc quanh, không quá một hồi, Raymond thật sự thiếp đi.

Cùng lúc đó, Penn tắm rửa xong đang biếng nhác ngồi trên sô pha phòng khách một mình uống rượu. Trong lòng y không khỏi cảm thán, Chesil gần như đã quen với cuộc sống hiện đại, càng lúc càng khó lừa, ban nãy vốn định lừa hắn tắm chung, hắn lại chạy thoát.

Penn khảy tóc đen còn ướt đẫm, như nhớ ra cái gì, đột ngột đứng dậy, tìm kiếm gì đó trong đống đồ hỗn tạp còn dính cát vàng trên bàn.

Trong đó chính là tấm giấy da viết chuyện hắn lén giấu Chesil, toàn bộ lạc diệt vong, những người đó tụ tập ở cửa vào chờ chết là vì cái chết bất ngờ của Ramesses. Thoạt nhìn hai chuyện này hoàn toàn không liên quan đến nhau, nhưng tư tế bộ lạc viết những việc đã xảy ra trên tấm da dê này: sau khi Pharaoh bất ngờ tử vong, con hắn – Seti cho rằng phụ vương tử vong là vì tim bọ hung bị mất, mà Chesil mang bùa của Pharaoh mất tích là thủ phạm chính. Tân vương tàn bạo phái quân đội tìm đến tộc nhân Chesil, không nghe bất cứ giải thích gì, phái quân đội bao vây bộ lạc làm cho bọn họ chết đói bên trong.

Nếu Chesil biết chân tướng… Penn nheo mắt lại buông ly rượu, lấy bật lửa ra từ đống đồ hỗn tạp, nhìn tấm da dê trong tay dần hóa thành đen xám. Có một số việc cứ thuộc về bóng tối thì vẫn tốt hơn.

[ Penn, ngươi đốt gì thế?]

Penn thấy Chesil đang đi vào, ném mảnh cặn còn sót lại trên tay xuống đất, lộ ra nụ cười.

[ Không có gì, tắm xong rồi sao?] Penn vỗ vỗ sô pha bên cạnh để Chesil qua. Mặc bạch bào mới thay, thanh niên trên người còn một chút hơi nước nghe lời đi tới ngồi bên cạnh y, biểu tình trên mặt lại hết sức nghiêm túc.

[ Mệt lâu như vậy rồi, tại sao còn chưa nghỉ ngơi?] Penn nhấc tay lau nước nhỏ trên trán mình, ôn nhu cười hỏi.

[ Không ngủ được.] Hắn chằm chằm nhìn người đàn ông thoạt nhìn tự tin vô hạn trước mắt, tỉ mỉ nói với y tình hình lúc bóng đen xuất hiện cùng âm thanh mình nghe thấy, Chesil chắc chắn âm thanh kia cùng giọng nói của Pharaoh nghe được một tháng trước giống nhau như đúc, nhưng hắn không nghĩ ra, nếu là lời nguyền của Pharaoh, tại sao cách lâu như vậy mới xuất hiện, tại sao lại đột ngột tìm đến Raymond cùng Ammut? Penn chắc chắn biết chút gì đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.