Bùa May Mắn

Chương 24: Chương 24




Cô bạn bươm bướm

Carol và Fred là những người mới chuyển về giáo xứ của chúng tôi. Tôi muốn chị ấy cảm thấy mình được mọi người đón tiếp nên tôi đã mời chị đến dự "Bữa ăn trưa hàng tháng dành cho quý bà" với tôi. Chị ngần ngừ. "Tôi mắc phải căn bệnh tim loại hiếm gặp. Căn bệnh này chỉ có thể được chữa trị bằng loại thuốc đang thử nghiệm. Tôi không bao giờ biết được khi nào tôi thấy đủ khỏe để có thể làm được cái này cái kia. Tôi thật sự rất thích nhưng tốt hơn hết là tôi không nên hứa hẹn với chị. Tôi rất tiếc."

Tôi thấy thất vọng. Ngay lần đầu gặp gỡ tôi đã thấy thích chị ấy và tôi muốn được biết về chị ấy nhiều hơn. Chị ấy có cặp mắt xanh lơ lấp lánh thật đẹp và một nụ cười chẳng cho thấy có dấu hiệu nào là chị có vấn đề về sức khỏe.

Nhiều tháng trôi qua, chúng tôi hay chào nhau mỗi khi vào nhà thờ, nhưng cứ lần nào tôi mời chị cùng làm chuyện gì là chị lại từ chối. Thế nhưng Carol vẫn hiện diện trong tâm trí tôi, thế là tôi lại quyết định mời lần nữa. Lần này tôi mời chị tham dự một buổi chia sẻ Lời Chúa với tôi tại nhà một người bạn khác. "Tôi thậm chí không biết mình có thể tập trung vào bài đọc không nữa. Thuốc chữa bệnh tim làm chậm mọi thứ lại." Rồi chị ấy lại nhẹ nhàng nói thêm, "Tôi nghĩ tôi cũng thích thử một chuyến xem sao."

Những tuần đó trôi qua, Carol bắt đầu đáp lại tình yêu được chia sẻ tại buổi chia sẻ Lời Chúa, và chị tham gia ngày càng nhiều hơn.Thậm chí khi chị thấy không khỏe lắm chị cũng cố gắng tham dự, và chúng tôi bắt đầu thấy có sự biến đổi. Chúa đã chạm đến trái tim của chị, theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng.

Một sáng khi chúng tôi gặp nhau trong nhà xứ, chị bạn Darlene nói, "Bọn mình mời chị Carol đến dự tiệc ngủ của bọn mình đi!" Cái thông lệ vui này được tôi và Darlene tổ chức như là một cách để xoa dịu nỗi cô đơn của tôi khi chồng tôi đi công tác xa nhà. Có vẻ như chúng tôi chưa bao giờ có đủ thời gian cho nhau, và luôn có nhiều thứ chuyện để nói với nhau và để cầu nguyện. Chúng tôi mời Carol, tôi rất ngạc nhiên và vui mừng khi chị nói, "Nghe vui đấy! Tôi thích đến lắm!"

Tuần kế tiếp đó chị bước qua cửa nhà tôi, tay xách nặng đồ, chị lại còn quay trở ra xe để lấy bộ pyjamas, gối, khăn len, gấu bông và mọi thứ cần thiết khác để chị có cảm giác như ở nhà mình. Cả ba người chúng tôi trò chuyện mãi đến tận sáng sớm hôm sau, và sau khi dùng bữa điểm tâm muộn, chúng tôi lại tiếp tục trò chuyện với nhau cho đến chiều, vẫn trong bộ đồ pyjamas.

Sau đó có thêm nhiều tiệc ngủ nữa. Mỗi lần như thế vị khách Carol của chúng tôi lại trang bị càng lúc càng như ở nhà, cho đến khi cuối cùng chị bỏ lại gối, khăn len, và tất cả mọi thứ khác để có thể dùng cho lần kế tiếp. Như một con bươm bướm, chị chui ra từ cái kén của mình.

Thật kỳ lạ, ngày càng có thêm nhiều chuyến phiêu lưu hơn. Chúng tôi bắt đầu thực hiện những chuyến dã ngoại nho nhỏ, về sau những chuyến dã ngoại ngày một hoành tráng hơn. Điểm tuyệt nhất trong những chuyến phiêu lưu của chúng tôi là ba chúng tôi đã có một chuyến đi qua đêm đến tham dựOprah. Cuối cùng, những chuyến đi của chị một mình đến Disney World trở thành bình thường đối với chị.

Đến khi cô con gái của chị gọi điện đến thông báo chị sắp được làm bà ngoại, những nghi ngại xưa cũ của Carol lại xuất hiện: "Mình có thể làm loại bà ngoại mà mình muốn không? Mình muốn chơi đùa với các cháu nhỏ của mình. Mình muốn được chăm sóc chúng, được đu đưa chúng, được ôm chúng và được chơi với chúng." Những lo lắng của Carol về tình trạng sức khỏe đối với việc chăm sóc cho cháu trai sắp sinh nhanh chóng tan biến. Niềm vui được ôm cháu ngập tràn tim chị. Và với sự ra đời của đứa cháu thứ hai, sức khỏe của trái tim chị và khả năng của chị được nhân đôi.

Tuần vừa rồi chị ấy gọi điện và loan báo, "Tôi sắp đi châu Âu đây! Nămngày ởParisvà năm ngày ở Áo để mừng sinh nhật của Holly và Andy. Chúng muốn tôi đến trông các cháu trong lúc chúng đi ra ngoài ăn tiệc tối. Bác sĩ của tôi đã cho phép tôi đi! Chị có tin được không?"

Tôi tin chứ. Các bạn gái và những buổi tiệc ngủ là những phương thuốc tốt nhất.

KAREN R. KILBY

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.