Bước Nhầm Vào Con Đường Hôn Nhân

Chương 118: Chương 118: Chụp ảnh tạo hình




Khổng Hi Nhan không ngờ chỉ sau một đêm, giới giải trí lại xảy ra chuyện lớn như vậy, không cần mở điện thoại ra cũng vẫn thấy tin tức đầy trời.

Đan Trình và Đinh Tư Viễn hút ma túy, bị tạm giam.

Tính nghiêm trọng của việc hút ma túy cao hơn các chuyện khác rất rất nhiều, điều này cũng khiến cho dư luận trên internet nghiêng hẳn về một phía, đồng loạt điên cuồng hô hào 'phong sát'.

Một số fan của hai người họ vẫn còn thiên vị, nói rằng ai chẳng phạm sai lầm, lấy cớ áp lực làm minh tinh rất lớn, lập tức bị người khác oanh tạc thương tích đầy mình, chỉ là cũng không bị công khai thông tin cá nhân của của fan đó ra.

Chuyện này quá tồi tệ, đến mức hiếm khi cư dân mạng lại có chung mục tiêu, đều đồng lòng muốn hai người kia ra khỏi showbiz.

Chuyện xảy ra đến ngày thứ hai, phòng làm việc của Đan Trình và Đinh Tư Viễn vẫn không đưa ra thông báo nào, mà người bên đài truyền hình đã đến phỏng vấn cả hai. Bọn họ nói rằng lần đầu hút ma túy là ba năm trước, do một tiền bối trong giới dẫn dắt.

Lúc đó vị tiền bối đó gặp khó khăn trong tình cảm, cho nên bắt đầu sử dụng ma túy, hai người thấy mới mẻ nên cũng thử.

Bài phỏng vấn vừa được đưa ra liền khiến quần chúng trầm trồ, ai nấy đều đi suy đoán xem tiền bối hai người đó nhắc đến là ai, bọn họ kể hết những người có liên quan đến Đan Trình và Đinh Tư Viễn ra, cuối cùng mới nghi ngờ vị tiền bối này chính là Hà Vi.

Ba năm trước, chuyện tình cảm bế tắc, nghệ sĩ chung phòng làm việc.

Điều kiện tương xứng, thế là cư dân mạng chĩa mũi quay sang Hà Vi.

Khổng Hi Nhan nhìn weibo của Hà Vi lại bị nhấn chìm, đáy mắt lạnh lẽo, Phó Thu ngồi bên người nàng, thấy Khổng Hi Nhan chăm chú nhìn điện thoại liền tò mò hỏi: “Khổng tỷ, chị xem gì thế?”

“Hả?”

Khổng Hi Nhan quay đầu, thu hồi tia sáng lạnh lẽo trong mắt, nở nụ cười mềm mại ấm áp: “Không có gì, đang xem chuyện lớn gần đây.”

Phó Thu vừa nghe liền hiểu: “Chị đang nói chuyện của Đan Trình và Đinh Tư Viễn sao?”

“Em cũng xem rồi, chỉ là không đoán ra được tiền bối kia là ai.”

Khổng Hi Nhan vỗ vỗ đầu Phó Thu.

Nào có tiền bối nào.

Tin tức hai người kia nói ra có chỗ nào mà không phải hướng về Hà Vi chứ.

Rất rõ ràng, bọn họ thấy Hà Vi không có hành động gì, muốn dựa vào đó để đe dọa ép buộc Hà Vi phải tự mình lộ diện.

Nếu bọn họ thật sự có chứng cứ Hà Vi hút ma túy thì Hà Vi sẽ không thể ngồi chờ chết, vì thế hai người đó rõ ràng đang thả ra bom khói.

Hai người hiện tại đã lún sâu xuống bùn, không có nhiều biện pháp, cách có ích nhất chính là phải kéo Hà Vi xuống cùng, như vậy không sợ Hà Vi không hành động.

Thực ra đã rất lâu rồi Khổng Hi Nhan không nghe được tin gì về Hà Vi. Sau buổi họp báo, ả và Ngụy Diễm trở thành con chuột bị người người đuổi đánh, khí số đã hết, không bay ra nổi bọt nước nữa. Mà Hà Vi và Ngụy Diễm cũng cúp đuôi, không còn xuất hiện ở trước mắt công chúng nữa.

Hà Vi và Ngụy Diễm vẫn luôn trốn tránh.

Trốn tránh nàng, trốn tránh truyền thông, trốn tránh tất cả mọi người.

Thế nhưng lần này, cô ta không thể trốn nữa.

Khổng Hi Nhan mím môi tắt điện thoại, nàng nhìn ra ngoài cửa sổ, vạn vật thức tỉnh, cây cỏ xanh um, thời tiết rất đẹp.

Không bao lâu sau, Phó Thu ngồi bên cạnh nàng nói: “Khổng tỷ, đã đến.”

Khổng Hi Nhan gật đầu xuống xe.

Hai ngày này phải chụp tạo hình quảng bá. Vốn dĩ muốn dựa vào dư âm lễ khai máy sẽ tung tạo hình nhân vật để tăng thêm nhiệt độ, nhưng giờ nhìn lại, thời gian công bố tạo hình sẽ phải lùi lại rồi.

Cũng may là nhờ thế có thêm thời gian chuẩn bị chu đáo, không đến nỗi như 'Phá kén', ngay cả tạo hình đều chụp qua loa.

Khổng Hi Nhan xuống xe liền thấy không ít người, Viên Tu Tuấn đang nói chuyện cùng một vài người đóng vai nữ sinh đại học, vẻ mặt anh nghiêm túc, mấy cô gái kia nghe anh nói gật gật đầu, có hai người còn không quên lấy bút ghi chép lại.

Xem ra anh đang truyền đạt kinh nghiệm diễn xuất.

Khổng Hi Nhan đi vào trong, thấy Cố Linh ngồi gần đó.

Sắc mặt Cố Linh nhợt nhạt, khí trời đã ấm áp nhưng cô vẫn mặc khá dày, Cố Linh đang nhíu mày nói chuyện với trợ lý, như thể nhận ra ánh mắt Khổng Hi Nhan, cô quay đầu nhìn, ánh mắt hai người thẳng thắn chạm nhau.

Khổng Hi Nhan cùng Phó Thu đi đến.

Cố Linh đứng dậy: “Khổng tỷ.”

Khổng Hi Nhan cười: “Chị nghe Phó Thu nói em bị ốm, bây giờ đỡ hơn chưa?”

Cố Linh gật đầu: “Đỡ nhiều rồi.”

Khi đang nói chuyện, Cố Linh vẫn nhìn Khổng Hi nhan, đôi mắt chăm chú không tha từng vẻ mặt của nàng, ánh mắt sáng quắc, Khổng Hi Nhan cười khẽ: “Cố Linh?”

Cố Linh ngẩn ra, thu hồi ánh mắt.

Hơn chín giờ, mọi người cũng đã đến đông đủ, Khổng Hi Nhan ngồi bên cạnh Cố Linh, nghe các staff phía sau nói chuyện trên weibo.

“Tôi thấy đáng đời lắm. Cái gì cũng tẩy trắng được nhưng ma túy thì đừng có hòng!”

“Đúng thế, nếu idol của tôi mà hút ma túy thì cũng đáng chết lắm. Cũng không nghĩ một chút xem bọn họ đâu phải đang hút độc dược gì, đó là hút máu đó trời.”

“Chính là hút máu của cảnh sát!”

Tiếng trò chuyện phía sau cũng không quá lớn, nhưng ở gần nên Khổng Hi Nhan và Cố Linh đều nghe rõ mồn một. Cố Linh suy nghĩ một lúc, sau đó ghé sát vào Khổng Hi Nhan nói: “Khổng tỷ, chị xem weibo chưa?”

Khổng Hi Nhan thu hồi ánh mắt đang nhìn nơi khác: “Chuyện gì trên weibo?”

Cố Linh: “Chính là chuyện của Đinh Tư Viễn bọn họ.”

Khổng Hi Nhan ừm một tiếng: “Biết một chút.”

Cố Linh uống một ngụm trà nóng: “Khổng tỷ thấy sao?”

Khổng Hi Nhan quay đầu nhìn Cố Linh, cười cười: “Chị thấy sao cũng đâu quan trọng.”

Cố Linh biết nàng không muốn nói nhiều về chuyện này, bèn gật đầu: “Cũng đúng, chúng ta thấy thế nào cũng không quan trọng.”

Sau câu nói đầu tiên, Cố Linh đã rút ngắn khoảng cách với Khổng Hi Nhan.

Sau đó Khổng Hi Nhan cũng không nói gì nữa.

Cố Linh nghiêng đầu nhìn góc nghiêng của Khổng Hi Nhan, xinh đẹp tinh xảo, ánh nắng chếch xuống mặt nàng, lộ ra hào quang dịu nhẹ, lông mi dài đang chớp chớp, không khác gì cánh bướm đang rung rinh, Cố Linh nắm chặt tay, cụp mắt nhỏ giọng: “Khổng tỷ, em có thể hỏi chị một chuyện riêng tư này sao?”

Khổng Hi Nhan nghe thấy Cố Linh nói nhỏ, liền nhìn sang: “Chuyện gì?”

Trong lòng Cố Linh loạn tùng phèo, muốn hỏi nhưng khó mở lời, xoắn xuýt đến sắc mặt đều thay đổi, Khổng Hi Nhan vẫn luôn nhìn cô, đôi mắt né qua không hiểu.

“Em xem weibo, có người nói chị và Trì tổng...”

Cố Linh chưa nói xong thì Lâm đ*o đi đến, ông đứng trước mặt mọi người hỏi: “Chuyên viên trang điểm đã đến chưa?”

Sau đó có mấy người chạy vào, thở hồng hộc nói: “Đến..đến rồi.”

Lâm đ*o trừng mắt tức giận nhìn họ: “Đến rồi còn không đi trang điểm cho mọi người đi!”

Bọn họ liền chia nhau ra, có hai người đứng trước mặt Khổng Hi Nhan nói: “Khổng tiểu thư, em đưa chị đi thay đồ.”

Khổng Hi Nhan đứng dậy khỏi băng ghế, quay đầu nhìn Cố Linh: “Vừa em hỏi gì?”

Cố Linh nhìn vẻ mặt nàng: “Không có gì, tùy tiện hỏi chút thôi.”

Khổng Hi Nhan đăm chiêu nhìn cô, Phó Thu nhỏ giọng giục: “Khổng tỷ, mau đi.”

“Ừm.”

Nói xong nàng quay người rời đi.

Cố Linh nhìn về hướng Khổng Hi Nhan rời đi, thở ra một hơi, vừa rồi trái tim vẫn rút lại, không khác gì bị người khác nắm chặt trong tay, khiến cô đau đến hít thở không thông.

Chụp poster vẫn thuận lợi, Viên Tu Tuấn là diễn viên nhiều kinh nghiệm, diễn xuất của Khổng Hi Nhan thì khỏi phải bàn, tuy tuổi của cả hai cũng có chênh lệch, lại là lần đầu hợp tác nhưng không gặp chút khó khăn nào.

Người có năng lực diễn xuất chỉ cần nhìn vào mắt liền biết. Khổng Hi Nhan đóng vai là phóng viên ngay thẳng chính nghĩa, vì tin tức chân thực mà tình nguyện dâng ra tất cả, không sợ gian khổ, không sợ cường quyền.

Trong phim, năm nữ sinh đại học bị mất tích khi đi thám hiểm, từ khi đi đã ba ngày không liên lạc về nhà, người thân lập tức báo cảnh sát. Một lần liền mất tích năm người, đây không phải chuyện nhỏ, nhanh chóng gây ra dư luận xôn xao, các phòng viên dồn dập được phân việc đi tới địa điểm mất tích đều mong muốn có được tin tức mới nhất.

Khổng Hi Nhan cũng là một phóng viên trong số đó.

Thế nhưng bọn họ cũng không thu được tin tức gì, đến nói mới phát hiện năm nữ sinh lái xe đi, giờ tìm được xe ở một vách núi, mà dưới vách núi chính là một con sông lớn, nổi tiếng với tên gọi sông Tử vong.

Có tin rằng hàng năm đều có người đến đây tự sát, chính quyền đã cấm người đến nhưng núi này rộng lớn, hơn nữa núi liền núi, muốn cách ly cũng không hề dễ, năm này qua năm khác, người tự sát ở đây dần tăng lên.

Mà bây giờ, xe của năm nữ sinh xuất hiện ở đây, khiến cho mọi người sôi nổi bàn tán.

Cùng lúc đó, có người phát hiện một tỏng năm người trước đó từng đăng weibo.

~Thật khó để sống trên đời~

Thế là sau nửa tháng, có bộ ngày liên quan cho rằng năm nữ sinh hẹn nhau tự sát, chỉ là bên dưới vách núi là sông lớn, thi thể chắc đã bị cuốn đi, cho nên mới chậm chạp không tìm thấy.

Mà các phóng viên đến đây cùng Khổng Hi nhan đều bị cơ quan triệu tập về, chuyện này nhấc lên sóng lớn mênh mông một thời gian cũng từ từ lắng xuống.

Nhưng nhân vật của Khổng Hi Nhan không cho là thế, nàng cho rằng năm nữ sinh vẫn còn sống.

Suy đoán của nàng không có chứng cứ, bộ ngành liên quan hẹn nàng nói chuyện, cho rằng nàng đã cố tình kích động dư luận, cũng cưỡng chế nàng không cho phép đưa tin về chuyện này nữa. Bởi vì khó khăn lắm dư luận mới bình ổn, nếu như suy đoán của nàng bị đưa ra sẽ khiến cho mọi người khủng hoảng.

Thế là Khổng Hi Nhan bị cấm tiếp tục điều tra, nhưng nàng không hề rút lui, lại bị đồng nghiệp phát hiện, tố cáo nàng, khiến nàng bị sa thải.

Sau khi bị sa thải, Khổng Hi nhan lại có niều thời gian để nghiên cứu hơn, nàng không chỉ đến hiện trường một lần mà đến nhiều lần, sau đó liền phát hiện sâu trong núi có một thôn làng.

Nàng nhận ra, cái gọi là sông Tử vong chính là một âm mưu đánh lừa mọi người.

Tạo hình hôm nay, Khổng Hi Nhan thay đổi từ một mỹ nhân tinh anh trở thành một người bị trói trong một căn nhà tranh, hiệu ứng thị giác rất mãnh liệt, hơn nữa ánh mắt biến hóa của Khổng Hi Nhan khiến cho người xem vô cùng tò mò với nội dung bộ phim.

Mà Viên Tu Tuấn là vai nam chính quen biết Khổng Hi Nhan tại nhà tranh. Đêm khuya, bốn phía vắng vẻ, bóng tối bao trùm che dấu hiểm nguy, Khổng Hi Nhan không tin Viên Tu Tuấn, tuy bị trói nhưng vẫn lấy chân đạp anh, cũng kêu lên, Viên Tu Tuấn giữ lấy nàng, dùng tay bịt miệng nàng, ra hiệu đừng ầm ĩ.

Đúng lúc này, bên ngoài nhà tranh phát ra tiếng động, hai người đều nín thở quay đầu nhìn, ánh mắt đầy căng thẳng và sợ hãi.

Diễn xuất của cả hai người khiến người xung quanh không khỏi cảm thấy căng thẳng, tim đập nhanh hơn, Phó Thu thật sự đã đổ mồ hôi tay, ánh mắt không chớp một lần nhìn Khổng Hi Nhan và Viên Tu Tuấn đối diễn, trong lòng than thở, quá tuyệt vời.

Thật sự quá tuyệt vời!

Phó Thu có linh cảm, bộ phim này, nhất định sẽ giúp cho Khổng tỷ tỏa sáng vô cùng rực rỡ!

- --------------------

*Tác giả có lời muốn nói.

Khổng Hi Nhan: “Khi mở plug-in, xin hãy chú ý.”

Trì Vãn Chiếu: “Giúp phu nhân mở plug-in, xin...đừng để ý, dù sao tôi cũng không định bỏ qua phần nào.”

Khổng Hi Nhan:....

(*) plug-in: trình cắm, hay phần bổ trợ là một bộ phần mềm hỗ trợ mà thêm những tính năng cụ thể cho một lớn hơn. Nếu được hỗ trợ, plug-in cho phép tùy biến các chức năng của một ứng dụng. Ví dụ, plug-in thường được sử dụng trong các để chơi video, quét virus, và hiển thị các loại tập tin mới. Ví dụ hai plug-in được biết đến rộng rãi bao gồm Adobe Flash Player và QuickTime. Plugin không tự hoạt động nếu phần mềm ứng dụng chính không chạy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.