An Yến rất chờ mong chuyến du lịch Nhật Bản sắp tới mà mình bán thân đổi lấy, mặc dù hai người đã đi Nhật Bản nhiều lần rồi, nhưng mỗi lần trước khi đi cậu vẫn háo hức như cũ, háo hức đến nỗi mất ngủ.
Bởi vì Nhật Bản có thể coi là nơi hai người ước định, đối với An Yến nơi đó có ý nghĩa rất đặc biệt, mỗi lần đi đều phải làm một chuyến giống như năm đó, không cần mua cái gì, chỉ đơn giản là ngắm hoa chụp ảnh, sau đó cùng Tề Cảnh Bình đi tắm suối nước nóng.
Tề Cảnh Bình hôm nay tăng ca, về đến nhà rất mệt, tắm rửa xong nằm liệt trên giường không muốn nhúc nhích.
Nhưng An Yến cả ngày đều một mình hưng phấn không biết kể ai, nhìn thấy Tề Cảnh Bình nằm trên giường cũng ngay lập tức tắm rửa rồi nằm cạnh hắn, bắt đầu hóa thân thành chim sẻ nhỏ trong phủ Vương gia, ríu rít nói không ngừng.
Lúc mới bắt đầu, Tề Cảnh Bình vẫn cố mở to mắt, nỗ lực chắt lọc nội dung hữu dụng trong một đoạn dài những câu An Yến nói, còn ừm ừm hai cái đáp lời, đến sau mí mắt bắt đầu đánh nhau, giọng điệu càng lúc càng chiếu lệ.
An Yến không thèm để ý, cậu biết Tề Cảnh Bình đang rất mệt, nhưng lại không kiềm được muốn chia sẻ niềm vui với hắn.
Cuối cùng nói xong kế hoạch đi Nhật Bản, An Yến uống một ngụm sữa bò, nằm lên ngực Tề Cảnh Bình, chờ đến khi anh thở không nổi thì cúi xuống rót ngụm sữa trong miệng cho Tề Cảnh Bình thông qua nụ hôn.
“Trước khi ngủ phải uống sữa, không thể không chấp hành.”
Tề Cảnh Bình vốn đã ngủ, bị An Yến quấy rối trêu chọc làm cho tỉnh.
Anh không ngờ, hai người đã ở bên nhau nhiều năm như vậy, kỹ thuật hôn của An Yến còn không bằng lúc mới đầu, gặm cho miệng anh tê rần, người không biết còn tưởng cậu đang gặm bánh bao.
Vốn dĩ anh còn định giả bộ không tỉnh dậy, để hưởng thụ sự chủ động của An Yến, nhưng cảm giác đau đớn từ miệng liên tục truyền tới, Tề Cảnh Bình dành phải mở mắt, đảo khách thành chủ, đè An Yến đang ra sức làm càn xuống dưới thân.
“Cuối cùng cũng tỉnh! Ban nãy em còn chưa nói xong đâu...”
“Còn nói nữa anh sẽ bịt kín cả hai miệng em đấy!”