Để hầu hạ một con ma men cần rất nhiều kiên nhẫn và can đảm, hầu hạ nhóc sâu rượu An Yến thì chỉ cần một viên kẹo sữa là được.
Lúc Tề Cảnh Bình nhận được điện thoại của An Yến gọi anh đang tắm rửa chuẩn bị lên giường đi ngủ, sinh hoạt ngày thường của anh giống hệt cán về hưu, cuối tuần cũng phải ngủ sớm dậy sớm.
Điện thoại vừa mới kết nối, đầu bên kia vang lên những tiếng gào rống và tiếng nhạc ồn ào, xem ra là bọ họ đi ktv sau khi ăn xong.
Hồi lâu không ai lên tiếng, Tề Cảnh Bình mở miệng trước, “An Yến?”
An Yến không trả lời anh, qua hơn một phút mới có người nói chuyện.
“Alo? Xin chào, xin hỏi có phải là Tề Cảnh Bình không ạ?”
Nghe thấy giọng nói không phải của An Yến, Tề Cảnh Bình nhíu mày, giọng điệu có chút lạnh lùng: “Vâng, là tôi.”
“Cái kia... Á, đừng làm loạn,.... An Yến uống say, anh có thể đến đón cậu ấy được không?... Chúng tôi muốn đưa cậu ấy về nhưng lại không biết cậu ấy ở đâu, cậu ấy nãy giờ cứ luôn miệng gọi tên anh, cũng không chịu lên xe của ai hết.”
“Nhắn địa chỉ cho tôi, tôi tới ngay, đừng động vào cậu ấy.”
Cúp máy anh ngay lập tức thay quần áo, tóc ướt cũng mặc kệ, mặc bộ đồ ngủ để một bên vớ lấy chìa khóa xe, lao ra khỏi nhà đi bắt tên nhóc say xỉn An Yến về.
Tề Cảnh Bình không khỏi tưởng tượng bộ dạng An Yến lúc này, có phải uống say rồi đang quậy phá.
Lúc tuần tra buổi tối anh thường chứng kiến những người uống say gây chuyện, dáng vẻ bọ họ điên điên khùng khùng, có người còn ra ói khắp nơi, Tề Cảnh Bình không tưởng tượng được bộ dạng say rượu của An Yến, lỡ như cậu cởi đồ múa thoát y thì làm sao bây giờ, trước khi mọi chuyện không thể cứu vãn phải nhanh chóng đưa An Yến về nhà đã.
Nghĩ đến đây, bàn chân đang đạp chân ga của anh không khống chế được mà dùng sức, đêm khuya ít người, xe trên đường cũng ít, cảnh sát Tề Cảnh Bình biểu diễn một màn đua xe trái phép.
Lúc đến quán ktv, Tề Cảnh Bình không gọi điện thoại cho An Yến, trực tiếp vào trong tìm người, sau năm lần mở sai cửa, rốt cuộc cũng tìm thấy An Yến ngủ say một góc trong phòng 666.
Bên cạnh cậu là một nhóm đồng nghiệp nữ vây quanh, đang chụp lén bộ dáng ngủ say của cậu.
Nụ cười nhợt nhạt trên khuôn mặt say rượu, khóe miệng mở ra đóng vào, thỉnh thoảng nói mớ, giống như con cừu nhỏ bất lực.
Tề Cảnh Bình lịch sự gõ cửa rồi mặc kệ đám người này có nghe thấy không, anh lập tức vòng đi vòng qua đến trước mặt An Yến.
An Yến thật sự rất đẹp, Tề Cảnh Bình trước giờ vẫn luôn biết, cậu chắc chắn được nhiều người thích, nhưng nhìn cảnh tượng trước mặt, Tề Cảnh Bình lần đầu tiên có cảm giác nguy cơ, nếu không xuống tay nhanh thì sẽ bị người khác cướp mất.
Nhận thấy có người tới gần, An Yến khẽ mở đôi mắt hơi sưng, còn chưa nhìn rõ là ai cả người đã bị bế lên, cậu vùng vẫy giãy giụa, lúc ngửi thấy mùi hương quen thuộc mới yên tĩnh lại.
An Yến khua khoắng tay lung tung, muốn sờ mặt Tề Cảnh Bình, nhưng Tề Cảnh Bình hiểu nhầm tưởng cậu muốn lấy cái gì, mò đi mò lại trên người nửa ngày nhưng lại không có gì cho cậu, chỉ có một cái kẹo sữa thỏ trắng được người khác cho hơn nửa tháng trước trong túi.
An Yến cầm chặt kẹo sữa Tề Cảnh Bình đưa, ngoan ngoãn nằm gọn trong lòng ngực anh, thõa mãn thiếp đi.
Sau khi nói rõ với mấy người xung quanh, Tề Cảnh Bình ôm An Yến đi khỏi phòng riêng ồn ào.
Lúc Tống Nam cầm cặp của An Yến chạy theo ra, Tề Cảnh Bình đang thắt dây an toàn cho An Yến.
Tề Cảnh Bình nói cảm ơn với cô, cầm cặp để ra ghế sau, thấy cô vẫn chưa đi bèn hỏi
“Còn chuyện gì sao?”
Nhìn chiếc Maserati trước mặt, Tống Nam có chút ngập ngừng, cô chưa gặp Tề Cảnh Bình bao giờ, cũng không biết thân phận của người trước mặt, bình thường An Yến đều bộ dáng khiêm tốn giản dị, nhìn kiểu gì cũng không nghĩ hai người sẽ có quen biết.
“À à à, không có gì, sau khi đưa Yến Yến về nhà có thể nhắn cho tôi cái tin được không?”
“Không cần, tôi sẽ chăm sóc cậu ấy.” Tề Cảnh Bình vặn chìa khóa, cố gắng nói với giọng điệu nhẹ nhàng nhất, “Đừng gọi cậu ấy là Yến Yến.”
Nói xong thì lái xe rời đi, để lại Tống Nam một đầu đầy dấu hỏi chấm.
Tề Cảnh Bình biết hiện tại đã khuya, biết nhà An Yến ở đâu, cũng biết chìa khóa dự phòng cậu để chỗ nào, nhưng nhìn người mình thích nằm yên tĩnh ở bên ghế lái, trên mặt lộ vẻ thoải mái thả lỏng dường như đang mơ thấy một giấc mơ đẹp, khiến anh không thể nào mặc kệ, Tề Cảnh Bình đánh tay lái chạy thẳng về hướng nhà mình.
An Yến dọc đường đều cực kỳ ngoan, an ổn ngủ, lúc bế cậu xuống xe thì yên tĩnh nép vào trong ngực anh, ngay cả lúc đặt xuống giường cũng không có dấu hiệu tỉnh lại.
Tề Cảnh Bình cứ tưởng dáng vẻ lúc say của cậu là như thế này, ngủ ngon không quậy phá ầm ĩ, nhưng không ngờ chỉ được tới lúc nửa đêm.
Tề Cảnh Bình lau mặt cho An Yến rồi để cậu ngủ ở phòng ngủ chính, còn mình thì tới phòng cho khách ngủ, trong lúc nửa tỉnh nửa mơ bỗng nghe thấy bên kia vang lên một tiếng 'rầm', anh còn tưởng An Yến ngã xuống giường, vội vàng bò dậy chạy sang, kết quả nhìn thấy cậu tay nắm chặt kẹo sữa bò đang vui vẻ nhảy lên nhảy xuống.
Đầu tiên là đứng trên giường nhảy xuống sàn, sau đó lại nhảy lên giường, tới tới lui lui, một người cũng chơi đến là vui vẻ.
Để tránh hộ gia đình tầng dưới nửa đêm xông lên giết người, Tề Cảnh Bình nhanh chân chạy tới ôm người đặt xuống giường.
“Tề Cảnh Bình?”
“Ừm.”
“Em là con thỏ tinh, mau tới ăn em đi!”
...
Tề Cảnh Bình buồn ngủ rũ rượi hơn nửa đêm bị bắt đóng vai bà ngoại sói suốt nửa tiếng đồng hồ, còn An Yến chính là vua thỏ đối thủ của bà ngoại sói.
Chờ tới lúc An Yến chơi chán ngủ thiếp đi, Tề Cảnh Bình buồn ngủ tới mức sinh ra ảo giác không phân biệt được mình hiện tại là bà ngoại sói hay là Tề Cảnh Bình.
Tề Cảnh Bình vậy mà không biết An Yến còn là một tên nhóc nghiện diễn, bà ngoại sói với vua thỏ mà cũng ghép CP với nhau được.
Nhưng mà đây là lần đầu tiên anh thấy bộ dạng đáng yêu này của An Yến, may mà anh đã quay video lại, về sau cũng không cho cậu uống rượu với người khác nữa.
***
Sáng thứ 2 An Yến đi làm phát hiện trên bàn làm việc có mấy hộp kẹo sữa bò, hỏi mấy người trong phòng đều không ai biết, cậu đành để tất cả ở phòng trà.
Cậu không thích ăn kẹo sữa bò.
Fan mama nhìn thấy An Yến không hứng thú với kẹo mình đưa thì bắt đầu oán giận nói tình báo của chị em không chuẩn xác tí nào, những người chứng kiến Yến Yến đáng yêu say rượu bị một viên kẹo sữa bò - còn là một viên kẹo sắp quá hạn thu phục, đều ngơ ngác không hiểu.