Chặng đường đi qua vùng duyên hải cảnh vật nhìn đẹp mắt. Suốt cuộc hành trình Mouse nằm ngủ thẳng giấc.
Nghe tiếng máy xe và tiếng gió biển lồng lộng, vù vù qua cửa sổ chợt tôi sực nhớ lại vụ anh chàng J.T. Saunders. Chính hắn là thủ phạm, còn tôi được trở lại cuộc sống bình thường. Ý định của bọn cớm là muốn bưng bít vụ này, thật là một điều sai lầm, còn tôi không thể nào xoay chuyển tình thế khác đi.
Trưa nay trời mát mẻ, biển xanh thẳm. Ở ngoài bến cảng Ventura có tiếng máy bay vượt bức tường âm thanh, Mouse nhúc nhích người.
“Tiếng gì đó?”, gã hỏi.
“Không có gì. Cậu còn mớ ngủ”.
Hắn nhe răng cười nói: “Cậu bảo tớ phải tính thế nào đây, Easy?”.
“Sao?”
“Tớ lấy mớ tiền mua một chiếc T. Bird đời 57.
Tôi không đồng ý chuyện đó. Mouse là một tay biết ăn chơi.
•
• •
Tôi về tới nhà lúc năm giờ, không thấy xe Regina đậu ngoài này, cũng không thấy bà Gabby Lee với con bé Edna đâu. Cuối sân vườn còn nhìn thấy chiếc mô tô của Jesus. Mọi thứ trông yên tĩnh.
Tôi tậu được căn nhà này đã được mười năm nhưng đến ngày Regina về đây ở thì mới thành một gia đình.
Tôi còn nhớ lần gặp gỡ lần đầu. Bữa đó tôi đang có mặt ở câu lạc bộ Compton. Tôi có nhiệm vụ theo dõi anh chàng Addison Prine cho ông bố người yêu của hắn. Lão Tony Spigs biết anh chàng này có con bồ khác, nhờ tôi dò cho ra tên tuổi. Lão Spigs coi vậy mà cũng có máu ghen, lão muốn giữ đứa con gái bên lão, lâu lâu cho đi chơi. Lão Spigs là một tay thợ mộc lành nghề được Mofass thuê mướn tôi nghĩ bụng tính nhờ lão giúp một việc, trả tiền cao.
Addison đang ngồi ở bàn với một cặp nam nữ. Bàn kế bên, bà kia ngồi một mình, mặc trên người chiếc áo màu nâu giản dị. Trước mặt bà là cái ly với ống hút đã cạn, loại thức uống cặn lắng màu đỏ.
“Tôi ngồi đây được chứ?”, tôi chào hỏi lịch sự.
Nàng ngước nhìn, ánh mắt dịu dàng tôi thấy thương ngay.
Nàng nhìn tôi cười bằng mắt, rồi liếc quanh. Lác đác còn mấy bàn trống, giờ này quá xế trưa, quán bar Toucan chưa tới hồi cao điểm.
“Tôi thích ngồi bàn này!”, tôi nói ngay để nàng khỏi trố mắt nhìn.
Nàng quay qua chỗ khác, tôi ngồi xuống.
Addison đặt tay lên tay cô nàng ngồi chung bàn. Tôi gọi bồi mang rượu uýtky ra.
Regina không né tránh tôi, hình như là để mắt nhìn thẳng về phía trước chả thèm ngoảnh lại.
“Đừng, Nancy! Anh không quên em, anh đã mua vé sẵn trong túi”, Addison nói.
Cô nàng bên cạnh, ngực nở nang trong bộ đồ vải sọc carô chợt cười. Tôi chợt liên tưởng tới người yêu của Addison. Con bé Iona Spigs xinh đẹp môi miệng chúm chím, thích có nhà đẹp gọn gàng, thích đi lễ ngày chủ nhật.
Nancy thích để hai bàn tay nhớp nhúa. Nàng nghiêng người hôn lên má Addison rồi cười theo.
Tôi lắc đầu thở ra.
Người hẹn hò giả vờ ban nãy, liếc nhìn qua tôi giờ thì không nhìn nữa.
Tôi hớp một ngụm uýchky.
Nancy thè lưỡi liếm quanh miệng Addison.
Tôi ra dấu gọi bồi bàn. Gã tới đứng trước mặt tôi mới dạm hỏi người – vợ chưa – cưới bên cạnh “Em gọi thêm nữa đi?”
Nàng chìn chiếc ly không trên bàn gật đầu.
Tôi lại thở ra một lần nữa.
“Em sẽ tính thế nào đây?”, tôi nhìn vô chiếc ly hỏi.
“Sao?”
“Em tính sao nếu một người bạn có cô con gái định lấy anh chàng đang ngồi kia kìa?”. Tôi nghiêng đầu về phía Addison đang ngồi trong bàn.
Chàng với nàng nhìn nhau cười bằng mắt.
“Anh chàng đang hôn người con gái của bạn anh đấy hả”.
“Không biết có chắc không?”.
Giờ nàng mới cười đúng như, cái cười chân thật của người phụ nữ. Nàng ngã người ra sau, há hốc mồm chợt nàng nghiêng người ra trước gõ tay lên bàn, móng tay nàng không làm đẹp bằng nước sơn.
Tôi cười theo nhưng nét mặt không rạng rỡ. Người bồi bàn mang món uống ra.
“Anh mà tính toán gì được?”, Regina nói.
“Sao không?”, tôi hỏi vặn lại.
“Cô nàng chịu anh này, có lý lẽ của con tim mà có khi chính cô ta còn không hiểu nữa là”.
“Nếu anh chàng làm cho con bé thất vọng thì sao?”.
“Cô ta còn ở chung với người cha”.
“Thì ra con bé nó muốn được yên thân. Biết đâu nó muốn vậy?”.
Jesus đang ngồi ăn dưới bếp, hai tay đặt trên bàn. Nhìn không thấy món ăn nào, tôi bước tới xoa đầu nó mới nhìn ngước lên.
“Con ra ngoài chơi, không được ở trong này!”, tôi bảo nó.
Hai mẹ con Regina và Edna đi vắng, tôi lại càng thích. Tôi sẽ đi tìm về, có đông đủ mới vui cửa vui nhà. Con nhỏ Edna nhảy nhót trên chiếc ghế trường kỷ, còn thì Regina lo rửa chén bát.
“Em là người xuất thân từ tầng lớp nghèo mà không hổ thẹn”, có một đêm nàng nói với tôi. Rồi tôi sẽ báo lại cho lão Tony Spigs không tìm thấy anh chàng Addison đâu hết.
Regina không phải là người vợ lắm kế, nàng không biết bày trò mưu mẹo, không biết nhiều chuyện. Khi lấy nàng mọi thứ nơi người nàng đều thuộc về tôi. Nàng đến với tôi như con sóng vỗ bờ triền miên tràn đầy sức sống.
•
• •
Trên chiếc ti vi còn để lại mảnh giấy xếp đôi, đè lên chính trăm đô tôi giao cho nàng. Nhìn thấy vậy tôi hiểu ngay là đã mất tất cả.
“Anh Easy!
Thật khó mà xưng hô, một cách âu yếm ngay lúc này. Vì em đã có người tình mới. Em sẽ ra đi với chàng ta. Em muốn dừng lại mà chân em cứ bảo đi.
Easy anh thật là tuyệt vời, em đang đi tìm cái mà chúng ta không ai cho nhau được. Em yêu anh. Em yêu anh. Em yêu anh mà em cũng muốn xa anh.
Anh đừng oán hận gì vỉ em mang theo cả con bé Edna, nó cần có mẹ.
Vĩnh biệt anh”.
Cuốn từ điển còn để lại trên bàn. Nàng muốn tìm cho ra đúng cái chữ nàng chưa thể hiểu được. Tôi ứa nước mắt, hai chân muốn khuỵu xuống. Mãi một hồi sau ngẩng đầu lên thì Jesus còn ngồi một mình trơ trọi nhìn theo tôi.