Editor: Thơ Thơ
Hoa chúc long phụng chỉ có thể đốt một lần, đó chính là đêm tân hôn, hiện nay hoa chúc đang đốt, có thể thấy được Đổng Uyển chưa cùng Vệ Sùng Văn viên phòng, chuyện hôn nhân còn có chổ trống vãn hồi, chuyện này không khó hiểu.
Lưu Ký cười nói: “Cô mới vừa thành thân không lâu, mặc dù chỉ nạp thiếp, mẹ ta lại cực kỳ coi trọng. Về chuyện hôn nhân, cô cũng coi như có kinh nghiệm, hôn nhân là ký kết hai họ, trên lấy chuyện tông miếu, dưới lấy đời sau đó, cho nên phải trọng ba thư sáu lễ, phải theo lễ, phải theo nếp......., Đổng Tư Mã đã từng nói với cô, nàng và Vệ tướng quân đã thành hôn, lúc ấy Thành Cô Tô đại loạn, hoàng thượng mất tung tích, việc binh mã cả nước cấp bách, lòng Đổng Tư Mã như lửa đốt, cả ngày bận rộn........” Nói tới chỗ này, hắn quay đầu lại hỏi Đổng Khanh “Đại Tư Mã, xin hỏi, ngươi thành hôn ở chỗ nào?”
Đổng Khanh nói cho biết sự thật: “Một ngày kia Thái hậu khiến ta xuất thành, ta bèn ở một miếu nhỏ ngoài thành Cô Tô thành thân cùng Vệ tướng quân.”
“Khốn kiếp!” khuôn mặt Lưu Lăng tái mét, cả giận nói: “Ngươi làm trái với trẫm dự tính, không có trở lại đúng hạn, lại còn can đảm dám lén lút thành hôn? Trẫm cần phải phết ngươi không thể tư hôn!”
Dứt lời, liền lớn tiếng quát ra bên ngoài: “Người đâu! Truyền ý chỉ của trẫm, lệnh lễ quan nhanh chóng quay lại đây!” Thotho_
Giọng điệu Thiên tử tức giận như thế, Hồng Ngọc ở ngoài cửa nghe được, run run đáp một tiếng: “Nô tỳ tuân chỉ.” Liền vội vàng đi trước tìm Triệu quản gia, sai người đi gọi lễ quan đến.
Ước chừng qua thời gian nửa nén hương, vẻ mặt lễ quan hoảng sợ đi tới cửa Đổng phủ.
Lễ quan, là quan lo lễ nghi triều đình, Thượng Thư một người, Thị Lang hai người, đại phu hai người, đêm khuya năm người đột nhiên bị hoàng thượng gọi đến, bị sợ đến bò dậy từ trên giường, không dám chậm trễ, chỉnh y quan ngay ngắn. Lập tức chạy vội tới.
Phủ Đổng Đại Tư Mã, đèn dầu sáng rỡ bên trong đại sảnh, hoàng thượng cải trang ngồi ngay ngắn ở chánh vị, Ninh Vương cải trang, ngồi trên phó vị, Đại Tư Mã chỉ mặc áo trong, cùng Vệ đại tướng quân mặc một thân đỏ thẫm xuôi tay đứng ở một bên.
Bên trong nhà lại không có một tôi tớ hầu hạ, vẻ mặt bốn người khác nhau, không khí hết sức quỷ quyệt.
Nhóm người lễ quan vội vã mà đến, ở bên ngoài phòng đang nghiêm quan phất tay áo vào bên trong quỳ lạy Hoàng đế. Đồng nói: “Bọn thần, ra mắt hoàng thượng!”
Lưu Lăng giơ tay lên, chậm rãi mở miệng nói: “Hãy bình thân. Nói với trẫm một chút, cái gì gọi là hôn lễ?” Thotho_
Mọi người đứng dậy.
Đối mặt hoàng thượng hỏi thăm, lễ quan đứng đầu, Lễ Bộ Thượng Thư lập tức nói liên tục: “Hồi hoàng thượng, người làm hôn lễ. Đem hợp hai họ, trên lấy chuyện tông miếu, dưới lấy chuyện đời sau. Cho nên nam tử làm trọng, vì vậy hôn lễ gồm nạp thải, vấn danh, tiếp nhận, nạp chinh, thỉnh kỳ, chủ nhân đưa ngoài cửa. Vào thi lễ mà dâng lên, nghe lệnh người trên, mà lạy nghênh ở ngoài cửa. Vào dâng lên lễ, nghe lệnh của miếu, cho nên hôn lễ thận trọng như vậy.”
Lưu Lăng nói: “Hôn lễ quả thật là rất thận trọng.”
Lễ Bộ Thượng Thư nói: “Hôn nhân là đại sự đời người, quan hệ kết hợp hai họ, cho nên hai nhà ký kết đưa lễ. Nên thận trọng.”
Lưu Lăng hỏi tiếp: “Như vậy thành thân ở bên trong Tự Miếu, có phù hợp luật pháp triều ta không?”
Lễ Bộ Thượng Thư nói: “Dân chúng bình thường. Nhân tố hoặc là nhà nghèo, hoặc là gặp gỡ tai nạn, hoặc là bởi vì tín ngưỡng tôn giáo ...... Từ từ có rất nhiều nguyên nhân, bách tính cũng không nhất định sẽ hoàn toàn tuân theo hôn lễ phức tạp cổ cách, từ đó có khối người làm đơn giản, thành hôn ở Tự Miếu cực ít thấy, chỉ là......... Chỉ cần phù hợp nghi thức, thần cho là cũng có thể được.”
Nghe được một từ『 có thể được 』, Lưu Lăng nhất thời quắc mắt lên, thất thanh nói: “thành hôn ở Tự Miếu, ngươi cho là có thể được? Ngươi cho là hợp pháp? Luật pháp triều ta, có thể thành hôn ở Tự Miếu một dạng này sao?” Nói xong, một đôi con mắt lạnh lùng quét qua chúng lễ quan, lộ ra bộ dáng dị kỷ rất muốn diệt trừ. Thotho_
Lễ quan thấy thế, bị sợ đến cả người rét run, đằng trước một người ứng đối không cẩn thận, rất có thể sẽ bị hoàng thượng cho diệt trừ dị kỷ rồi. Đêm khuya Hoàng thượng gọi đến vốn là không tầm thường, tình huống quả thật có cái gì không đúng, không thể không cẩn thận e dè ứng đối hơn. Trên trán Lễ Bộ Thượng Thư đổ mồ hôi lạnh, ô ô a a nói: “Về chuyện thành hôn ở Tự Miếu......., chuyện này.......”
Vừa đúng, trong năm vị lễ quan có một vị mới tới, tân quan đảm đương, ánh mắt vô cùng không được, hắn làm lễ Bộ thượng thư, liền quả quyết cho là lễ quan đứng đầu già rồi nên hồ đồ, đối mặt hoàng thượng hỏi thăm lại không đáp lời được, bị tổn hại tác phong chuyên nghiệp của quan lễ nghi, vì vậy hắn vội vàng vái nói: “Khởi bẩm hoàng thượng, người đời gả cưới, vốn là phong tục, phong tục chính là tục lệ của dân tộc, tất cả lễ nghi, đều là căn cứ phong tục diễn biến mà đến, phương thức các nơi gả cưới khác nhau, cũng không có quy định bắt buộc, cần phải tuân theo hình thức kia tới tiến hành, với lại thành hôn bên trong Tự Miếu, có người chủ hôn, có nghi thức, hoàn thành hôn lễ, cuộc hôn nhân này liền có hiệu lực....... Ngay cả chuyện vào hộ khẩu cũng có thể bổ sung sau khi cưới, cũng không ảnh hưởng hiệu lực hôn nhân.”
Lời vừa mới xong, liền nghe “rầm” một tiếng vang thật lớn, thấy hoàng thượng nặng nề vỗ lên bàn, sắc mặt có chút khó coi.
Vỗ bàn, tuyệt đối là đại biểu ý tứ trở mặt......
Hắn là hoàng thượng, so với ai khác cũng kiêu ngạo, khiến hoàng thượng trở mặt so với ai khác, tuyệt đối sẽ xảy ra chuyện không tốt........
Ánh mắt tên kia vô cùng không tốt nhìn lễ quan tân nhậm, trong lòng giật mình kinh hãi, lập tức ngậm miệng lại. Thotho_
Lúc này, thấy Ninh Vương Lưu Ký ngồi ở một bên nói lên chất vấn, hắn chậm rãi mở miệng nói: “Một hôn nhân hợp pháp, có chủ hôn, có nghi thức, địa điểm ở Tự Miếu, vốn là không thể xen vào, nhưng trụ trì chùa miếu là người xuất gia, người xuất gia là ở ngoài hồng trần thế tục, như thế thân phận người chủ trì hôn nhân là có hợp pháp hay không? Bổn vương cho là phải 『xác thực lần nữa 』?”
『xác thực lần nữa』? Ninh Vương ám hiệu rất dễ hiểu, hôn nhân của Vệ đại tướng quân phải xoá bỏ.
Người xuất gia làm chủ hôn, dĩ nhiên hợp pháp, hòa thượng cũng là người mà.
Lễ quan bọn họ im lặng không dám nói.
Vào triều làm quan, các quan viên lớn nhỏ đều hiểu, hoàng thượng và Ninh Vương đối đầu, hai người này đối đầu lại có thể vào thời khắc này, nhanh chóng kết làm đồng minh, liên thủ làm việc đê tiện, tính toán chia rẻ hôn nhân của Vệ đại tướng quân, yêu chất (cháu yêu) của Hoàng thái hậu.
Hoàng thượng chơi xỏ lá, Ninh Vương lại có thể Trợ Trụ Vi Ngược (giúp người xấu làm điều ác).
Vào lúc này nhảy ra biểu diễn cương trực công chính, bảo vệ lễ pháp, không thể nghi ngờ là chịu chết. Thotho_
Lưu Lăng lạnh lùng nói: “đêm khuya Trẫm gọi đến, là muốn hỏi cho rõ, trong luật pháp nước ta, đến tột cùng thành hôn ở Tự Miếu có hợp pháp chế hay không, triều đình đối với nghi chế, ra lệnh, pháp quy giải thích, đều ảnh hưởng Lê Dân Bách Tính, không thể không thận trọng, trẫm cho bọn ngươi thời gian hai khắc đồng hồ nghiên cứu, chờ một chút nữa bẩm.”
Không thể không thận trọng, lại chỉ cho hai khắc đồng hồ?
Hoàng thượng không phải muốn hắn nghiêm túc nghiên cứu luật pháp, đây là đang bức bách đi vào khuôn khổ. Hai khắc đồng hồ này, chỉ là để cho bọn họ nghiên cứu 『 đi vào khuôn khổ mà nói』, lời nói phúc đáp, không chỉ phải phù hợp thánh ý, còn thiết yếu hợp tình hợp lý, tương lai truyền đi không ảnh hưởng anh danh hoàng thượng.
Lễ Bộ Thượng Thư toát mồ hôi lạnh, dẫn chúng lễ quan thở dài nói: “Bọn thần, tuân chỉ.”
Nói xong, liền thối lui đến bên ngoài phòng.
*
Năm vị lễ quan tề tụ ở trên hành lang dài của Đổng phủ, sắc mặt ảm đạm sâu lắng, quanh mình một mảnh vắng lặng.
Chân mày Lễ Bộ Thượng Thư nhíu chặt, ánh mắt chậm rãi xẹt qua mọi người, sau đó trầm thấp mở miệng nói: “Các vị đồng liêu, các ngươi cho là đắc tội hoàng thượng, và đắc tội Thái hậu, cái chết nào có vẻ sảng khoái hơn?” Thotho_
“rõ ràng Lễ quan cũng sẽ rơi đầu?” Vị lễ quan tân nhậm nghe được lời Lễ Bộ Thượng Thư cấp trên, lập tức bị sợ đến rung giọng nói: “Ta chính là dòng độc đinh trong nhà, mẹ ta kể, quan trông nom công trình, nước phù sa nhiều, cuộc sống thoải mái, lại nguy hiểm cực cao, dễ dàng rơi đầu; làm lễ quan, ti chưởng lễ nghi, được người kính trọng lại an toàn, thiên cổ tới nay, nào có lễ quan rớt đầu chứ?”
Một vị lễ quan khác trừng mắt liếc hắn một cái, lạnh lùng nói: “Mới vừa rồi, ngươi thiếu một chút nữa liền vinh quang trở thành người đầu tiên từ Bàn Cổ Khai Thiên Địa tới nay.”
Lễ quan tân nhậm nuốt mấy tiếng, cúi thấp đầu xuống, nhỏ giọng nói: “Đến tột cùng, trong phòng này xảy ra chuyện gì? Ta có thể phải chết không được minh bạch...... Rồi.”
Một lễ quan khác mở miệng nói: “đêm khuya Hoàng thượng triệu kiến, hẳn là vì hôn sự chất tử Thái hậu Vệ Sùng Văn và Đổng Tư Mã, chuyện mới vừa nghe, Đổng Tư Mã lén lút cùng Vệ tướng quân thành hôn ở Tự Miếu, một đôi này, nguyên vốn chính là khâm ban hôn nhân. Nếu chúng ta hợp nghị, nhận định hôn nhân không có hiệu quả, hợp ý hoàng thượng, đó chính là khiến Thái hậu mất hứng. Nếu sau hai khắc đồng hồ, khiến hoàng thượng mất hứng, ta nghĩ, về sau chúng ta cũng không có cơ hội vui vẻ.”
“Hoàng thượng và Thái hậu đều là vạn lần không thể đắc tội đó.” Lễ Bộ Thượng Thư thở một cái thật dài nói: “Chuyện này khó khăn! Khó khăn! Khó khăn!” Thotho_
Lễ quan tân nhậm nghĩ thầm mình mới vừa lên làm quan, con đường làm quan lại ảm đạm, không nhịn được đau lòng rơi lệ nói: “Tự ta không có vận số làm quan coi như xong, lúc này nếu may mắn không có mất đầu, nhiều nhất hồi hương trở về. Nhưng...... Nơi đó thành hôn rồi lại vô hiệu à? Không biết vợ chồng nhà người ta không có động phòng, nếu cho viên phòng tìm con thừa tự, lại gặp phải chuyện xoá bỏ hôn nhân, tương lai nàng kia làm sao có thể thành hôn?”
Một người lễ quan khác nói: “trước tiên ngươi lo lắng cho mình đi, Đổng Tư Mã không làm nữ nhân, nàng làm nam nhân tốt vô cùng, cho tới nay, ta còn tưởng rằng....... A, đúng rồi, viên phòng! Đổng Tư Mã và Vệ tướng quân động phòng sao?”
Viên phòng?!
Nghe vậy, ánh mắt Lễ Bộ Thượng Thư ảm đạm lập tức phát sáng lên, Nhất Tuyến Sinh Cơ ngay trước mắt giống như lộ ra trận chiến bắn ra ánh sáng bốn phía.
Hắn vuốt râu, hơi mỉm cười nói: “cách duy nhất bảo vệ tánh mạng, chính là ném vấn đề trả lại cho hoàng thượng!”
*
Hai khắc đồng hồ vừa đến, năm vị lễ quan y mệnh vào sảnh. Thotho_
Lưu Lăng ngước mắt, nhìn chúng lễ quan nói: “Nói đi, bọn ngươi cẩn thận thảo luận luật pháp cùng lễ chế rồi hả? Các ngươi thân là quan phụ trách lễ nghi, hiện tại, nói cho trẫm, ở Tự Miếu thành hôn, có hợp pháp hay không?”
Lễ Bộ Thượng Thư thở dài nói: “Khởi bẩm hoàng thượng, ở Tự Miếu thành hôn, chỉ cần phù hợp nghi thức hôn lễ, trên nguyên tắc là hợp luật pháp, nếu triều đình giải thích là không hợp pháp, quả quyết xoá bỏ hôn lễ này, đối với bách tính sợ rằng sẽ tạo thành ảnh hưởng không cách nào thích ứng, bách tính sẽ hoài nghi thành hôn ở Tự Miếu không hợp pháp, như vậy có phải thành hôn ở tông miếu cũng sẽ bị triệt tiêu hôn nhân hay không? Như vậy thành hôn ở nhà riêng cũng phải xin quan môi giới tới chứng hôn, để ngừa ngộ nhỡ........ Bách tính không thể nào thích ứng, sẽ tạo thành rối loạn, tranh cãi hôn nhân bỗng tăng thêm, dân bất an, quốc sẽ loạn.......”