Editor: Thơ Thơ
"Cố tiên sinh, xin chờ đợi. Ngươi nghĩ rằng chúng ta chỉ muốn nói xấu ngươi sao? Gần đây Mộng Bình muội muội thường cảm thấy đầu váng mắt hoa, thân thể khó chịu, vừa lúc ngươi đã đến rồi, Cố Gia các ngươi không phải học y sao? Ngươi mau tới giúp nàng coi một chút, đến tột cùng là sự việc sao vậy?"
Cố Tử Khâm nghe xong, lập tức nghiêm mặt nói: "Cố mỗ bất tài, thân thể Tào phu nhân không thoải mái, vẫn là thỉnh đại phu trong phủ sang đây xem thôi."
Một ngày bị rắn cắn, ít nhất cũng nên sợ dây thừng hai ba năm chứ?
Nhìn Tử Khâm hắn cũng không thể bị Đậu Nguyên Nguyên cắn cho hai lần, nếu lại bị hãm hại một lần, ngay cả hắn cũng sẽ tức giận muốn tự vận rồi. Như đã nói qua, hắn còn phải vội vàng trước khi hoàng thượng thân tới Giang Nam, thay Đổng Khanh đưa phong thư riêng đấy.
Chánh sự quan trọng hơn, có thể nào trì hoãn đấy.
Cố Tử Khâm miễn cưỡng nặn ra một nụ cười nói: "phụ mẫu tại hạ đang ở trong nhà chờ đây, trở lại Cố phủ còn phải tốn trên một chuyến lộ trình không ngắn, xin các vị phu nhân hãy để cho Cố mỗ rời đi thôi."
Lúc này, Đậu Nguyên Nguyên bĩu môi với Tào Mộng Bình, cười nói: "Cứ nói đi, tầm mắt thiếu gia Cố Gia rất cao, người ta xuất thân danh môn thế gia, chỉ chịu nói chuyện cùng vương phi, nơi nào chịu để ý những thứ thiếp hèn mọn như chúng ta!"
Cố Tử Khâm nghe nói thế, vội vàng giải thích: "Các phu nhân xin đừng hiểu lầm, Cố mỗ cũng không có ý này!" Thơ_Thơ_diendanlequydon
Đậu Nguyên Nguyên cười lạnh nói: "Trong miệng nói qua không phải xem thường, như vậy vì sao ngươi không chịu tới đây, giúp Tào phu nhân xem mạch đây? Chúng ta thân phận thứ thiếp ti tiện, không xứng cùng Cố công tử nói chuyện, đúng không?"
Cố Tử Khâm cau mày nói: "sao Đậu phu nhân nói như thế, các phu nhân đều là hoàng tộc, Cố mỗ người nào dám lỗ mãng!"
Đang bận ngậm lấy Thái phu nhân ngẩng đầu nhìn hắn một cái, cuối cùng cũng lên tiếng, bà chậm rãi nói ra: "Cái người này tìm đến vương phi, khó được tới một chuyến, sao không đợi ở trong vương phủ mấy ngày, ngươi tới vội vàng, là làm cái gì đây?"
Thái phu nhân nói chuyện với hắn, Cố Tử Khâm không dám bất kính. Hắn lập tức sải bước đi tới hành lang, đi tới trước mặt của bà, thở dài cười nói: "Cố mỗ phải về Cố phủ thăm phụ mẫu rồi."
Thái phu nhân giơ tay lên nói: "Nếu là phải về nhà, như vậy hãy đi đi, thay ta thăm hỏi hai người mạnh khỏe thôi."
"Vâng" Cố Tử Khâm giơ tay lên thở dài, đang định rời đi, vừa mới xoay người, đi vài bước đường, đang định trở lại trên hành lang dài, đột nhiên, lúc này cửa sổ bên cạnh đột nhiên mở ra. Một thùng nước bất ngờ dội tới trên người của hắn không kịp đề phòng. Qua giây lát, Cố Tử Khâm đã bị dính một thân ướt. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Thái phu nhân thấy thế, lập tức lên tiếng mắng: "Ấy là người nào mạo hiểm? Ánh mắt đều để đâu, sao hắt nước trên người hắn rồi hả?"
Khoảnh khắc, tưới nước ra ngoài gian phòng kia, lập tức chạy đến hai tiểu nha đầu, hoảng sợ quỳ gối trước mặt Thái phu nhân: "Thái phu nhân xin bớt giận, chúng nô tỳ chỉ là tưới nước tưới hoa, thường ngày ở chỗ này cũng sẽ không có người đi qua......"
Đậu Nguyên Nguyên cất giấu nụ cười nơi đáy mắt, lại cố làm vẻ tức giận lạnh lùng nói: "Không có nhìn thấy thân thể Cố công tử đều ướt rồi sao? Còn không mau thay hắn cởi áo khoác xuống, lại đi cầm một bộ y phục sạch sẽ tới đây!"
"Vâng" đám tiểu nha đầu lập tức tiến lên giúp hắn cởi áo.
Cố Tử Khâm bị sợ đến vội vàng cự tuyệt nói: "Không! Không cần......."
"Đậu phu nhân hữu mệnh, xin công tử thay xiêm y đi!" hai tiểu nha hoàn này lưu loát tiến lên giúp hắn cởi áo khoác xuống, tình cảnh lập tức hỗn loạn lung tung. Giãy giụa ở bên trong, vạt áo Cố Tử Khâm đã