Bút Kí Huyền Môn

Chương 33: Chương 33: Dương Vũ , ngươi đã nhập ma 2




Dương Vũ lúc này quỷ khí ngập thân, không còn nghe thấy bất kì lời gì từ phía Quảng Viễn chân nhân nữa, chỉ thấy hắn bây giờ đang cúi gằm mặt xuống đất, một màn khí tức đen kịt từ trong cở thể bốc ra làm cho quỷ khí của năm con quỷ thi kia bị bức lui ra xa khỏi người hắn

Tình thế dần biến chuyển, Quảng Viễn dù đang rất chật vật đối chọi với cường địch nhưng vẫn cố quay người lại gào thét tên hắn nhưng xem chừng tất cả chỉ là vô ích, hắn vẫn đứng đó, quỷ khí lưu động dần dần khuếch tán ra khắp huyệt động dần dần tiến tới chỗ Quảng Viễn chân nhân, cảm giác được quỷ khí đang dần dần muốn nhập thể thì ông ta có chút lúng túng, một mặt đã phải dồn hết sức lực để đối chọi với năm con quỷ thi, bây giờ còn phải đối chọi với quỷ khí của Dương Vũ thực sự là có chút không thể, nhưng với cảm giác của một đạo sĩ thì ông ta biết nếu như để quỷ khí nhập thể trong thời điểm này thì tự mình cũng không thể bức ra nghĩa là chỉ còn một con đường chết, từ tay trái điểm lên huyệt nhâm đốc một cái để phong bế kinh mạch rồi lấy ra hai lá bùa, phóng thích cương khí ném về phía sau tạo thành một kết giới ngăn chặn luồng quỷ khí kia, thế nhưng dù gì ông ta cũng đã tận lực để chống chọi lại năm con quỷ thi kia, không còn lại chút cương khí nào để có thể duy trì kết giới, ngay khi nguồn quỷ khí của Dương Vũ vừa chạm tới thì liền chấn kết giới vỡ tung, bên kia năm con quỷ thi cũng dồn sức đẩy mạnh quỷ khí đánh về phía Quảng Viễn chân nhân làm ông ta bị chấn bay ra xa về phía Dương Vũ, nằm gục xuống đất phun ra một búng máu thoi thóp

Được đà lấn tới, năm con quỷ thi kia lao thẳng về phía Dương Vũ, con nào con nấy đều dơ năm ngón tay nhọn hoắt đang lởn vởn quỷ khí kia về phía hắn như thể muốn xé hắn ra làm trăm mảnh. nhưng không ngờ khi chúng vừa bay tới trước mặt Dương Vũ thì lập tức bị một lực lượng ngăn chặn lại, không gì khác chính là quỷ khí của Dương Vũ, thấy vậy năm con quỷ thi kia càng điên cuồng tấn công hơn, toàn thân khí tức bộc phát hiện thân ra làm năm con quỷ thủ cứ hướng Dương Vũ mà đánh, thế nhưng xem ra cũng chỉ là vô ích, Dương Vũ vẫn đứng đó không nhúc nhích, khuôn mặt vẫn cúi gằm xuống đất, cả thân hình vẫn toát ra quỷ khí nồng đậm mặc kệ cho chúng công kích

Cạnh đó Quảng Viễn chân nhân cũng đã tỉnh lại đôi chút, ngước mắt lên thấy cảnh này thì kinh hoàng vô cùng, tại sao pháp sư nhân gian lại có quỷ lực mạnh tới như vậy, chẳng lẽ cậu ta đã nhập ma, không, không phải, cho dù cậu ta đã đi vào ma đạo cư nhiên không thể chiêu cầu được quỷ lực mạnh tới như vậy, chuyện này rốt cuộc là sao đây, bao nhiêu câu hỏi được đặt ra nhưng ngay lúc này cả thân mình của ông ta còn đang phải chật vật vì nội thương lấy đâu ra hơi sức mà nói, cố gắng lết tới mỏm đá gần đó dựa vào mà điều tức

Về phía của Dương Vũ thì mọi chuyện vẫn không có gì sảy ra, vẫn chỉ đứng đó mặc cho bị năm con quỷ thi kia công kích, nhưng xem ra sau một hồi phí công vô ích để đánh hắn thì bọn chúng có vẻ như dừng lại, từ từ hạ xuống mặt đất mà đánh giá hắn, lúc này mới có thể thấy được bộ dáng thực sự của chúng, là năm nữ nhân mặc trang phục hán tộc đã rách tả tơi, mặt mũi đã không còn nguyên vẹn nếu không muốn nói là chỉ còn lại vài mảng thịt còn vất vưởng trên một cái khô lâu, hai tròng mắt rỗng tuếch nhưng bên trong chứa đựng một luồng khí tức liên tục lưu chuyển, bộ dáng cũng thực là khiến người ta muốn nôn mửa

Đúng lúc này Dương Vũ cũng ngẩng mặt lên kèm theo đó là một giọng cười âm trầm nhưng cực kì lãnh khốc, hai tròng mắt đỏ lừ từ từ xuất hiện mang theo một tia sát khí đủ khiến cho người ta rợn người, không biết từ khi nào trong miệng hắn đã xuất hiện một cặp răng nanh chĩa ra ngoài nhìn qua thực là giống một con ác quỷ chứ không còn lại một thiên sư nhân gian, từ dưới chân hắn khí tức lúc này lưu chuyển dữ dội, lại nhìn qua năm con quỷ thi kia cười khoái trá, tay trái đưa ra lập tức hắc hạo diệt thần châm đang ở dưới đất bay vào lòng bàn tay hắn, quỷ khí trong lòng bàn tay từ từ tiến vào luân chuyển trên thần châm sau một hồi đều bị nó hút hết, sau đó liền phát ra một màu hắc quang rồi chợt tắt, Dương Vũ thấy như vậy thì như thể biết được điều gì, tay nắm chặt thần châm rồi nhìn về phía đối thủ cơ hồ tính toán điều gì đó, năm con quỷ thi kia nhìn thấy một màn này giường như có phần bất ngờ, một trong số đó liền lao vào tấn công, dơ hai bàn tay bung vuốt tích tụ quỷ lực mà đánh về phía hắn, Dương Vũ thấy vậy thì khẽ nhếch mép cười, hạ hắc hạo diệt thần châm xuống, chỉ cho tới khi con quỷ thi kia đã chỉ còn cách hắn gang tấc thì hắc mới lắc mình né chánh, lăng không mà vũ động thần châm tung ra một đòn đánh thẳng vào giữa gáy của con quỷ thi kia làm cho nó bị đánh văng vào góc tường, Quảng Viễn chân nhân đứng một bên nhìn thì xuýt chút nữa tym rơi xuống đất, trong lòng không thôi cả kinh về thân thủ của hắn, quả thực là quá nhanh, quá hung hiểm, một đòn mà có thể đánh bật cả quỷ linh của con quỷ thi kia, quả thực là quá cường đại đi, kể cả trong mơ ông ta cũng không thể nghĩ ra

Thế nhưng đó chưa phải là hết, bốn con quỷ thi còn lại khi thấy vậy thì đồng loạt huy động quỷ khí điên cuồng mà đánh tới, từ sau lưng chúng đều hiện ra chân thân nữ quỷ, con nào con nấy đều tóc tai bù xù, khuôn mặt nát giữa chỉ còn lại hai tròng mắt với hai con ngươi như sắp lòi ra ngoài, Dương Vũ không lùi mà tiến, lao thẳng vào giữa vòng vây của bọn chúng mà đánh, quỷ lực kích phát lên thần châm càng ngày càng mạnh, một đòn xem chừng có thể quét sạch tất cả nhưng có lẽ bốn con quỷ thi kia đã có phòng bị trước, từ miệng phun ra quỷ vụ ào ạt khiến cho huyệt động lúc này đã tối tăm lại càng thêm mù mịt, Quảng Viễn chân nhân đứng ngoài vòng chiến chỉ còn có thể cảm thấy được một nguồn quỷ lực mạnh mẽ từ phía Dương Vũ còn về bốn con quỷ thi kia thì hoàn toàn mất dấu

Dương Vũ lúc này đứng giữa vòng chiến, tuy rằng uy lực lúc này cường đại nhưng cũng không thể làm gì hơn, quay người nhìn ra tứ phía quan sát cư nhiên không thể né được bọn chúng đánh lén, cứ năm lần bảy lượt như vậy, cứ hễ hắn quay về hướng này thì ở một hướng khác một con lại đánh tới rồi biến mất trong màn quỷ vụ dày đặc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.