Bút Kí Huyền Môn

Chương 87: Chương 87: Rơi vào tuyệt cảnh 2




Bên kia, Dương Vũ đang phải dùng hết lực lượng sức lực để xuất từng đòn phản kích thế nhưng thực lực của tên quỷ thủ này quá biến thái, hầu như mỗi đòn đánh của Dương Vũ không hề đem lại cho hắn một chút khó khăn né tránh, tình hình đang rơi vào thế bất lợi, Đằng Thanh thấy vậy thì không do dự lao kiếm vào yểm trợ sự đệ, cả hai người liên thủ dù đã giảm bớt phần nào sức ép nhưng cũng chỉ là không cho hắn cơ hội tập trung quỷ lực để ra đòn hung hiểm, thế nhưng qua năm mươi chiêu mà cả hai bọn họ thậm chí còn không thể đánh chúng hắn ta lấy một cái, Dương Vũ lại nhớ đến thứ mà trước đây Ngọc tiên cô đã dạy mình “bát quang lưỡng hợp chu tà quang “ thật tiếc rằng Đằng Thanh không hề biết pháp thuật này, mà nếu dù có biết thì với sức lực hiện tại của hắn cũng khó làm thi triển qua đạo quang thứ tư chứ đừng nói là đến đạo quang thứ tám.

Chợt con quỷ thủ kia gào lên một tiếng,toàn thân bộc phát yêu khí rồi quét ra một đường đao, ép cho hai người bọn họ phải né tránh, bản thân thì lùi ra sau hai bước dơ cao đại đao, từ trong lòng bàn tay một luồng khí màu đỏ tươi từ từ lan tràn lên lưỡi đao, hai người Dương Vũ và Đằng Thanh biết hắn đang có ý đồ gì liền lập tức vũ động bay lên, rút từ trong người ta hai lá phù dán lên binh khí rồi niệm chú, đồng thanh hô lên

“vạn tường thiên dẫn

Độ hóa kim thân

Hiện”

Lập tức mấy lá phù bừng sáng lên một vầng hào quang bao phủ cả hai người, quỷ thủ kia cũng ngay lập tức lao tới, vũ động lên trên không trung mà chém xuống một nhát, Dương Vũ và Đằng Thanh một trước một sau đỡ đòn, ngay trong tức khắc hạo khí bừng phát, sung quanh cảnh vật bị chấn vỡ nát do hai nguồn lực lượng va chạm, thế nhưng xem chừng cả hai người bọn họ cũng khó lòng đỡ nổi một kích này, lập tức cảm nhận được một lực lượng quỷ khí thập phần cường đại dồn xuống, ép cho hai bọn họ phải chống một chân xuống đất để giữ được thế cân bằng, quỷ thủ kia đang chiếm thượng phong, lại một lần nữa huy động quỷ lực giáng mạng xuống một cái, từ nơi hai người Dương Vũ và Đằng Thanh chống chân cả một khoảng gạch đá bị vỡ nát vì đòn đánh vừa rồi, Dương Vũ lúc này vẻ mặt có chút nhăn nhó, hét lên

-sư huynh, mau chạy đi, để đệ liều chết với nó

-khốn kiếp, ta không ngờ nó lại mạnh như vậy, sư đệ…mau chạy đi

Đằng Thanh cũng đang thở dốc, tuy đã sức cùng lực kiệt thế nhưng hai bọn họ vẫn còn cố sức mà khuyên nhủ đối phương, vì độ hóa kim thân là một pháp thuật khá tốn sức lực thế nên duy trì nó cũng tùy thuộc vào tu vi từng người, đến lúc này thì cả hai người họ đều biết là hiệu lực của độ hóa kim thân ứng với thân thể mình cũng đã sắp hết, nếu như còn nhất nhất muốn lấy cứng đối cứng với con quỷ thủ này thì dĩ nhiên sẽ là chết vô ích. dù chỉ là một người sống được mà rời khỏi đây cũng đã là sự lựa chọn cuối cùng, thế nhưng cả hai huynh đệ họ đều có chung một suy nghĩ, thà chết ở đây cùng với nhau còn hơn là sống tiếp cái quãng đời còn lại trong dằn vặt, cuối cùng mục đích của tu đạo cũng là để hàng yêu trừ ma, chết trong tay của tà vật thì cũng là điều dễ hiểu, thử hỏi trên đời có bao nhiêu pháp sư có thể sống đến khi hết được thọ mệnh đây?

Đúng lúc này, từ bên ngoài bay tới một luồng bạch ảnh hướng con quỷ thủ kia mà đánh tới, vì đang phải dồn toàn bộ lực lượng để không chế hai người Dương Vũ và Đằng Thanh cho nên nó không hề quan tâm tới sung quanh, bị trúng một kích này liền lập tức lui ra đằng sau hai bước, hai người bọn họ cảm thấy trong chốc lát áp lực được giải tỏa, tức khắc quay người về đằng sau mừng rỡ

-sư phụ

Thì ra ban nãy là Thu Linh tức tốc quay trở về báo tin cho liễu giao sư thái, cũng không biết rằng nàng ta đã cứu hai người bọn họ một mạng

-còn đứng ngây ra đó

Sư thái gấp gáp nói, không đợi cho hai tên đồ đệ của mình kịp phản ứng liền lăng không lao tới, phần trần vũ động quét tới một đường tạo nên một luồng bạch khí công kích thẳng tới phía con quỷ thủ kia, hai người Dương Vũ cùng Đằng Thanh đang định lao tới trợ chiến thì đằng sau lại vang lên một giọng nói

-sư thái, đợi ta

Là Thanh Trường, hắn bây giờ mới tới, cũng không trách được vì khinh công của hắn không thể nhanh được bằng sư thái, vừa tới nơi đã thấy sư thái đang quần chiến với con quỷ thủ kia thì lập tức lao theo mà không hề để ý tới hai người còn lại, tế ra đả thần tiên, trong miệng niệm chú ngữ, lập tức đả thần tiên bảy đoạn văn tự sáng lên rực rỡ, Dương Vũ thấy một màn này thì trong lòng thầm cả kinh, đả thần tiên là pháp khí chí cường, tương truyền trên thân gồm chín đoạn, mỗi đoạn lại có một loại đạo văn thượng cổ, người duy nhất có thể thi triển được tám đoạn đạo văn trên đả thần tiên mà trong điển tịch đạo gia có ghi chép lại đó chính là Khương Tử Nha, năm đó tại phong thần bảng trong trận chiến phong thần, Khương Tử Nha đã dùng loại pháp khí này mà chiếm được linh uy, ấy vậy mà bây giờ chính mắt Dương Vũ có thể thấy được Thanh Trường có thể thi triển hết được bảy đoạn đạo văn, pháp lực quả đúng là không chỉ dừng lại ở mức thiên sư.

Sư thái phóng xuất cương khí lên phất trần, một hơi đánh liền tám đạo linh phù lên trên không trung, một tay bắt ấn, một tay huy động phất trần, lập tức tám đạo linh phù xoay tròn tạo nên hình đồ bát quái lưỡng nghi thái cực, từ đó mở rộng ra xung quanh một kết giới bao trùm bốn người cơ hồ không muốn để đối thủ chạy thoát, sau đó liền lao lên, tay vung phất trần mà đánh tới, Thanh Trường ở phía sau, lúc này cũng lập tức bắt ấn điểm lên ba đạo thượng cổ đạo văn trên thân của đả thần tiên, hào quang từ vàng lập tức hòa lẫn vào một chút xanh nhạt, từ bên trái đánh sang, quỷ thủ kia đến lúc này bị sự vây hãm của hai người bọn họ tuy rằng đã để lộ ra nhiều sơ hở, thế nhưng mọi đòn đều dùng đại đao mà đỡ được, thấy vậy Dương Vũ cũng lập tức mà lao lên, từ bên phải đánh tới, ba người tấn công ba phía muốn chặn mọi đường lui thế nhưng không thể ngờ rằng tu vi của hắn thật quá khủng bố, mọi sự công kích đều có thể dễ dàng né tránh, tuy không phản kích thế nhưng vẫn không để cho mình rơi vào trạng thái không thể chống đỡ nổi.

Đằng Thanh tuy đã thương tích đầy mình, nhưng lúc này cũng cố gượng dậy, hai tay kết ấn tạo ra một ảo ảnh thanh xà lập tức lao tới, bốn người bọn họ từ tứ phía mà vây công xem chừng đã tạo ra một chút khác biệt, Dương Vũ đứng bên tuy vừa ra đòn nhưng cũng vừa quan sát, chỉ cần con quỷ thủ kia vừa hướng đi chỗ khác đón thế công của ba người còn lại thì liền lập tức dồn hết sức mà đánh tới, tuy nói con quỷ thủ kia có thể chống đỡ nhưng đánh mười thì vẫn chúng được hai, sư thái vì không muốn mất thêm thời giờ, cứ đánh tới liền bị hắn chống đỡ thì có đến hết đêm cũng không thể song chuyện, liền lập tức lùi ra sau hai bước, khuấy động phất trần đọc chú

“mục thị long uyên hiện

Phất trần quét yêu tà

Tứ phương vạn thần quỷ

Tất thảy hữu bại vong

Diệt”

Từ trong tay, Long uyên phất trần lập tức được liễu giao sư thái đánh tới, lúc này Dương Vũ mới hét lên

-sư phụ, không thể diết hắn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.