Bút Kí Huyền Môn

Chương 56: Chương 56: Tiến vào thi sào 2




-huynh đã chuẩn bị tất cả những gì đệ nói rồi chứ?

Dương Vũ khẽ giọng quay qua Thanh Trường

-đã song, chỉ đợi tới lúc đó thôi

-vậy được

Dương Vũ lại nhìn quanh, đảo mắt qua trái phải rồi rút từ trong túi ra đưa cho Thanh Trường một vật gì đó, đột nhiên phía trước có tiếng nói vọng lại

-hai người làm gì mà thần bí quá vậy

Là tiểu Nguyệt, nàng chỉ đi cách hai người một đoạn, nghe loáng thoáng thấy bọn họ to nhỏ điều gì thì có chút hiếu kì, Dương Vũ cũng chỉ tùy tiện nói rằng không có gì rồi ra hiệu cho nàng tiếp tục đi, tiểu Nguyệt gì có thấy hơi khó chịu nhưng vẫn không phản ứng, tiếp tục đi theo sự dẫn đường của Lệ nhi, khoảng gần một dặm thì mấy người họ đến một cánh rừng, thực lạ là cây cối ở đây không có đến một cái lá, bên trong sương mù dày đặc, vừa bước vào đã cảm thấy hơi lạnh đến thấu xương, với thân phận của pháp sư thì cả Dương Vũ và Thanh Trường biết đây chính là tà môn, không hề khinh xuất mà rút ra pháp khí, lúc này Thanh Trường mới hiện một chút kinh ngạc nói

-thi khí quá mạnh, hơn phân nửa số cổ thụ trong đây đã có linh tính

Nói rồi quay qua Dương Vũ, không biết vì đều là người trong đạo môn hay có sự hiểu ý nhất định mà cả hai đều đưa tay rút ra mấy lá phù, chính là ẩn khí phù, đưa cho từng người kêu họ dán lên sau gáy, việc này giúp cho mấy cây đại thụ kia dù có trở thành thụ yêu cũng không phát hiện ra bọn họ, lúc này mới tiếp tục bước đi.

đi vào sâu trong cánh rừng thì phát hiện trên một vách đá cao có một hang động nhỏ, Lệ nhi nói hôm qua nàng đã theo dấu a Tường vào trong đó, nghe vậy thì hai người Thanh Trường và Dương Vũ nói sẽ đi lên phía trước do thám, nói tiểu Nguyệt và Lệ nhi phải bám sát theo bọn họ vì rất có thể sau lần Dương Vũ đột nhập và phá đi một thi sào của bọn chúng thì chắc chắn chúng đã có phòng bị trước, thế nhưng trái ngược với những gì mà bọn họ nghĩ, bên ngoài hoàn toàn trống không, không xuất hiện nổi một con tà vật nào cản đường, tuy là cảm thấy có chút không thỏa đáng nhưng Dương Vũ cũng không nói nhiều, lập tức đi vào trong hang động, vừa mới bước vào không quá sâu mà thi khí đã làm cho hai người Dương Vũ và Thanh Trường phải có chút nhíu mày, cảm giác này trước kia Dương Vũ cũng đã một lần nếm trải khi bước vào trong núi cô yêu để giao chiến với năm con quỷ thi kia, dĩ nhiên nguồn khí tức này không mạnh mẽ bằng thế nhưng cũng đủ cho hắn cảm thấy lo lắng phần nào, lúc này Lệ nhi lại lên tiếng

-đi thêm một lúc nữa sẽ có một cái giếng, dưới đó chính là nơi bọn chúng giấu cương thi

Đi thêm một chút thì ánh trăng không thể nào chiếu sáng nổi vào trong nữa, Dương Vũ lại phải lục lọi trong đống đồ đạc lấy ra một cây tam sắc đăng đốt lên, ánh lửa bập bùng rồi lập tức rực cháy xanh lè như ma chơi, tuy phạm vi chiếu sáng không rộng nhưng vẫn có thể cho họ thấy phía trước có gì, đúng theo lời Lệ nhi nói, mấy người họ đi thêm một lúc thì phía trước hiện ra một miệng giếng cao cỡ một tấc, khá rộng, càng đến gần miệng giếng thì ánh lửa càng cháy dữ dội hơn chứng tỏ đây chính là khởi nguồn của thi khí

Đi đến phía trước miệng giếng thì mấy người họ mới dừng lại, Dương Vũ lấy từ trong túi đồ ra một xấp bùa nhét vào trong người, rút ra hắc hạo diệt thần châm, bên kia Thanh Trường cũng đã lấy ra một thứ sáng lóe lấp lánh trong ánh lửa, Dương Vũ vừa nhìn thấy vật này lập tức có chút phấn khích, thốt lên

-đả thần tiên

Trước đây khi tham gia lăng hoa hội lần đầu tiên Dương Vũ đã được nhìn thấy nó, nhưng lúc đó hắn không hề biết lai lịch bất phàm của nó nên cũng chỉ coi đó là một đoạn sắt bình thường, nhưng bây giờ thì khác, thực không ngờ lần này Thanh Trường có thể tế ra đả thần tiên để cùng mình chiến đấu, cảm giác thực là có chút xúc động, thế nhưng chưa kịp cảm thán thì Thanh Trường đã leo lên thành giếng mà nhảy xuống dưới, không quên nói vọng lên

-Dương Vũ đệ, hẹn gặp nhau ở dưới

Thấy vậy Dương Vũ cũng không thể đứng đó, quay qua hai người nói

-hai người ở đây canh chừng, nếu sau một canh giờ không thấy chúng ta trở lên lập tức phải rời đi ngay

Nói rồi cũng nhảy xuống dưới, tiểu Nguyệt đang tính nói nàng cũng muốn xuống dưới đó thế nhưng không kịp, tính mặc kệ mà nhảy xuống nhưng lại nhìn qua Lệ nhi, trong đầu suy nghĩ nàng chỉ là một cô gái bình thường, thể lực lại không có nếu lỡ nhảy xuống rất dễ xảy ra bất trắc, nhưng nếu để nàng một mình ở lại đây thì tiểu Nguyệt lại không an tâm, đành phải ở lại. thế nhưng trong giây lát trong đầu tiểu Nguyệt lại hiện ra điều gì, thắc mắc hỏi Lệ nhi

-tỷ tỷ lần trước cũng đã xuống dưới?

-đúng

Lệ nhi lạnh lùng đáp, đến lúc này tiểu Nguyệt mới nhận ra ngữ khí của nàng đã thay đổi, có chút giật mình quay qua thì thấy ngũ quan của Lệ nhi đang chảy máu, trên môi còn nở một nụ cười đầy tà dị, tình cảnh bỗng chốc trở nên kinh khủng cực điểm, tiểu Nguyệt cảm thấy hai chân mềm nhũn không còn sức liền ngã phịch xuống đất, nhìn lên thấy Lệ nhi đang tiến về phía mình, trong miệng còn phát ra tiếng nói

-hai tên ngu đó, tưởng rằng xuống đó mà còn toàn mạng trở lên sao

Rồi hú lên một tràng điên dại, tiểu Nguyệt thấy nàng ta như vậy thì đầu óc bắt đầu không còn suy nghĩ được gì nhiều, trong miệng cứng đờ đến mức thốt không nên lời, thấy Lệ nhi đã tiến sát đến mình thì hoảng sợ không thôi, thế nhưng trong tiềm thức lại chợt lóe lên một tia sáng, cố hết sức rút ra thanh đào mộc kiếm mà Dương Vũ đã đưa cho nàng, dùng sức chém tới Lệ nhi một nhát, thế nhưng thực không ngờ đường kiếm chưa chạm tới người Lệ nhi mà tiểu Nguyệt đã toàn thân cứng đờ như bị ai khống chế, chỉ thấy Lệ nhi cười lên sằng sặc một tràng dài, đầu tóc dũ dượi, ngũ quan không ngừng chảy máu, “Dương Vũ, Dương Vũ, cứu ta “ suy nghĩ đó vẫn cứ luẩn quẩn trong đầu tiểu Nguyệt, thế nhưng nàng không thể nói ra một lời, thậm chí khóc không thành tiếng, chỉ có những hàng nước mắt tuyệt vọng cứ thế rơi xuống lã trã không thôi

Phía Dưới Dương Vũ và Thanh Trường cũng đã đáp xuống, thấy từ đáy giếng nhìn sang bên trái có một con đường, hai người nhìn nhau một cái rồi lập tức đi theo, được một hồi thì phía trước hiện ra ánh lửa, thấy vậy Dương Vũ vội dập tắt tam sắc đăng rồi ra hiệu cho Thanh Trường từ từ tiến vào, đi được vài bước thì trước mắt hai người hiện ra một khung cảnh khó tin, đến mức Thanh Trường còn phải thốt lên

-thực..thực là không thể tin được

Dương Vũ nhìn khung cảnh trước mắt mà trong lòng mắt cũng trở nên rạo rực, hai tay nắm chặt thành nắm đấm

Phía trước hai người là một vùng đất trũng cực kì rộng lớn, bên dưới có vô số con cương thi đang đứng bất động, con nào con nấy đều be bét máu, trên trán còn dán định thi phù

Hai người Dương Vũ và Thanh Trường nhìn lên phía trước đám cương thi kia thì thấy hai người đang mặc đạo bào, Dương Vũ liếc qua một cái đã nhận ra chính là lão đóng quan tài cùng tên a Tường kia, quan sát tình hình thì Dương Vũ cũng hiểu ra sự việc, trực tiếp bước ra, lớn tiếng nói

-để các ngươi chờ lâu rồi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.