Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 616: Chương 616: Hậu viện của tứ gia (22)




Bụng của Nữu Hỗ Lộc thị càng ngày càng lớn, mà trong lòng tiểu Nữu Hỗ Lộc thị càng ngày càng lạnh, trong tháng ở cữ sống không yên ổn, nóng lòng không chịu được.

Tiểu Nữu Hỗ Lộc thị rất nhiều lần bắt Dận Chân đặt tên cho con trai mình, tiểu Nữu Hỗ Lộc thị không hiểu, bảo Dận Chân đặt tên cho con trai mình là Hoằng Lịch tại sao lại khó khăn đến như vậy.

Càng gần sát ngày sinh, trong lòng Nữu Hỗ Lộc thị càng lo lắng, dẫn Ninh Thư đi theo bên mình.

Ninh Thư an ủi Nữu Hỗ Lộc thị: “Cách cách, không cần phải lo lắng, vị trí cái thai của người đã thuận rồi, hơn nữa bây giờ đã lâm bồn, mấy ngày nữa là sinh thôi.”

“Cách cách bà đỡ đã chuẩn bị xong chưa?” Ninh Thư hỏi Nữu Hỗ Lộc thị.

Nữu Hỗ Lộc thị gật đầu: “Ta bảo nhà mẹ đẻ tìm bà đỡ qua đây, mẹ ta đã điều tra kĩ nội tình các bà đỡ rồi, nên không có vấn đề gì.”

Nữu Hỗ Lộc thị cầm lấy tay Ninh Thư, hơi dùng sức một chút, móng tay đều chạm vào thịt Ninh Thư, nhìn Ninh Thư hỏi: “Diệu Lăng, ta có thể tin ngươi không?”

“Cách cách, xin hãy tin tưởng nô tỳ, người có xảy ra chuyện cũng không có gì tốt đối với nô tỳ cả.” Ninh Thư lạnh nhạt nói.

Nữu Hỗ Lộc thị chưa buông tay Ninh Thư ra: “Khi ta sinh, hy vọng ngươi có thể ở bên cạnh ta, ta đem cả tính mạng của mình và con giao cho ngươi.”

“Cách cách, nô tỳ sẽ cố gắng hết sức.” Vẻ mặt Ninh Thư nghiêm túc nói: “Nô tỳ sẽ cố hết sức, dốc toàn tâm toàn lực.”

Ninh Thư sờ bụng Nữu Hỗ Lộc thị, thai đã xuống dưới rất nhiều, đoán chừng chỉ còn vài ngày nữa, mấy ngày này Ninh Thư đều ở bên cạnh Nữu Hỗ Lộc thị.

Mà Nữu Hỗ Lộc thị cũng cảm giác được mình sắp sinh rồi, tử cung co lại bụng có chút nhẹ hơn, thắt lưng rất mỏi.

Một buổi sáng sớm, khi Nữu Hỗ Lộc thị đang dùng bữa sáng, nước ối bị vỡ ra, thành một vũng nước trên sàn, Ninh Thư nhìn thấy, vội vàng đi qua đỡ Nữu Hỗ Lộc thị nằm lên giường nhỏ.

“Đồng Ngọc tỷ tỷ, Cách cách sắp sinh rồi, mau gọi bà đỡ đến đây, đi đun ít nước nóng.” Vẻ mặt Ninh Thư lo lắng thấp thỏm không yên nói với Đồng Ngọc.

“Được, được...” Đồng Ngọc vội vàng đi làm luôn.

Nữu Hỗ Lộc thị nằm trên giường, đau đến mức trán toàn mồ hôi: “Cách cách cố chịu một chút, đừng kêu, giữ sức để sinh con ra.”

“Diệu Lăng, ta tin ngươi, nhất định phải giúp con của ta sinh ra được bình an vô sự.” Nữu Hỗ Lộc thị nhịn đau nói, gân xanh trên trán đều nhô hết lên.

Ninh Thư gật đầu: “Cách cách, hãy tin tưởng ta, sẽ không có chuyện gì đâu.” Ninh Thư vừa nói vừa cắt miếng nhân sâm đặt vào trong miệng Nữu Hỗ Lộc thị.

Nữu Hỗ Lộc thị cảm giác như có con dao nhỏ cạo trong bụng vậy, toàn thân đau nhức không còn chút sức lực.

Đồng Ngọc dẫn theo bốn bà đỡ đến, vội vàng giúp Nữu Hỗ Lộc thị làm xuôi thai, Ninh Thư ngửi thấy mùi thuốc nồng nặc trên người một bà đỡ, hơn nữa lại còn cố ý tới gần Nữu Hỗ Lộc thị.

Ninh Thư nắm lấy cánh tay bà đỡ kia khống chế lại, nói với Đồng Ngọc: “Trói bà ta lại, nhốt vào phòng khác.”

Đồng Ngọc sửng sốt, nhất thời không tìm được sợi dây nào, Nữu Hỗ Lộc thị đau đến mức giọng rên rỉ nói nhỏ: “Cắt màn ra trói.”

Đồng Ngọc lập tức cầm kéo đi cắt màn, dùng vải màn buộc tay bà đỡ lại, lôi đến căn phòng bên cạnh.

“Cách cách yên tâm, không có chuyện gì đâu.” Ninh Thư nói với Nữu Hỗ Lộc thị.

Nữu Hỗ Lộc thị gật đầu, đổ mồ hôi lạnh.

“Lỗ mở rồi, Cách cách ra sức đi.” Bà đỡ nói với Nữu Hỗ Lộc thị.

Nữu Hỗ Lộc thị hít một hơi thật sâu, cắn răng dốc hết sức.

“Hít thật sâu, sau đó lại gắng hết sức.” Ninh Thư nói với Nữu Hỗ Lộc thị: “Hít vào, thở ra.”

Nữu Hỗ Lộc thị đau đớn tinh thần hoảng loạn, nghe tiếng Ninh Thư ở bên cạnh, chỉ có thể làm theo.

Một giờ trôi qua, Nữu Hỗ Lộc thị vẫn chưa sinh được, Ninh Thư hơi ngạc nhiên, vị trí thai của Nữu Hỗ Lộc thị rất thuận, sinh cũng không mất nhiều thời gian như vậy.

“Ngươi cút ngay.” Ninh Thư nhìn thấy một bà đỡ đẩy đầu của đứa bé vào trong, đầu đứa bé vừa mới nhô ra, bà ta liền đẩy vào trong, khiến Nữu Hỗ Lộc thị đau đến chết đi sống lại.

“Trói lại.” Ninh Thư nói với Đồng Ngọc: “Cách cách, đã thấy đầu của đứa bé rồi, gắng thêm chút nữa là ra rồi.”

Nữu Hỗ Lộc thị kêu lên một tiếng, đầu của đứa bé ra rồi, Ninh Thư cẩn thận kéo người đứa bé ra, cuối cùng đứa bé cũng chui ra khỏi người Nữu Hỗ Lộc thị.

Ninh Thư vỗ vỗ mông đứa bé, đứa bé oa oa khóc vang lên, Nữu Hỗ Lộc thị nghe thấy tiếng con khóc liền hôn mê bất tỉnh.

Ninh Thư lau sạch máu trên người đứa bé, dùng tã lót bọc lại, đưa đứa bé cho Đồng Ngọc: “Đi ra ngoài báo hỉ đi.”

Đồng Ngọc cẩn thận đón lấy đứa bé, vừa khóc vừa cười, bế đứa bé ra ngoài bẩm báo tình hình với Dận Chân và Ô Lạp Na Lạp thị.

Ninh Thư ở bên trong, dọn dẹp các việc sau đó.

Ninh Thư vẫn luôn ở cạnh Nữu Hỗ Lộc thị, lúc Nữu Hỗ Lộc thị tỉnh lại, nhìn thấy Ninh Thư liền cười, lập tức hỏi: “Con của ta đâu.”

“Cách cách, nô tỳ vẫn đang bế ạ.” Đứa bé sinh ra vẫn luôn được Đồng Ngọc bế, bởi vì chuyện của bà đỡ trước đó, Đồng Ngọc cũng không yên tâm với vú em.

Trừ khi để vú em cho bú sữa, mình vẫn luôn bế đứa bé.

Đồng Ngọc bế đứa bé đến trước mặt Nữu Hỗ Lộc thị, để Nữu Hỗ Lộc thị nhìn, Nữu Hỗ Lộc thị nhìn con của mình, trên khuôn mặt nở một nụ cười.

“Vất vả cho ngươi rồi.” Nữu Hỗ Lộc thị nhìn Ninh Thư nói: “Hôm nay nếu như không phải ngươi, ta và con có lẽ đã gặp chuyện không may rồi.”

Ninh Thư vâng một tiếng, xin phép Nữu Hỗ Lộc thị cáo lui, mình phải về tắm.

Ninh Thư về tắm xong một cái, sau đó nằm trên giường nghỉ ngơi một lúc, khoảng thời gian từ khi Nữu Hỗ Lộc thị lâm bồn sắp sinh, Ninh Thư đều không có thời gian nghỉ ngơi.

Còn về chuyện bà đỡ trước đó muốn làm hại đứa bé và Nữu Hỗ Lộc thị là ai, những chuyện này Nữu Hỗ Lộc thị nên bận tâm.

Bắt được một bà đỡ giở trò xấu, thật không ngờ lại còn có người thứ hai.

Có lẽ không chỉ có một người muốn giết con của Nữu Hỗ Lộc thị.

Xảy ra chuyện như vậy, Nữu Hỗ Lộc thị bỏ đi ý nghĩ mời vú em, ngộ nhỡ tâm tư vú em không trong sạch, chẳng phải đưa con mình vào miệng sói sao.

Đứa bé mới sinh rất yếu ớt, một chút tổn thương cũng có thể làm đứa bé mất mạng.

Nhỡ đâu lại gặp phải vú em trước đây của tiểu Cách cách, lòng dạ độc ác ngược đãi trẻ con, ngẫm lại cảm thấy thật khủng bố.

Nữu Hỗ Lộc thị còn hỏi ý kiến Ninh Thư, Ninh Thư vẫn cảm thấy con uống sữa mẹ rất tốt, nhưng bây giờ Nữu Hỗ Lộc thị đang ở cữ, không thích hợp với những việc quá vất vả.

Ninh Thư vẫn khuyên Nữu Hỗ Lộc thị mời một vú em đáng tin cậy, tắm rửa thay tã gì gì đó, những việc này Nữu Hỗ Lộc thị đang ở cữ không có cách nào mà làm nổi.

Nữu Hỗ Lộc thị nhíu chặt mày: “Bây giờ phải đến nơi nào mới có thể tìm được một vú em đáng tin cậy, bốn bà đỡ này đều do mẹ ta tìm, mà còn xảy ra chuyện như vậy.”

Nữu Hỗ Lộc thị cảm giác rất nhiều người đang nhằm vào con của mình, những người khác sinh con chưa từng có chuyện như vậy.

“Những bà đỡ này nói không chừng là bị người khác mua chuộc, bây giờ vẫn còn giam giữ, đợi đến khi Cách cách hết tháng ở cữ rồi hãy nói sau, Cách cách cứ an tâm tĩnh dưỡng thân thể.” Ninh Thư trấn an Nữu Hỗ Lộc thị.

Nữu Hỗ Lộc thị nhìn Ninh Thư: “Ta muốn giao con cho ngươi chăm sóc.”

Ninh Thư:...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.