Ninh Thư nghe thấy cô nương này muốn vứt heo rừng đi, kinh ngạc nói: “Vứt đi thì chúng ta lấy gì mà ăn?”
“Mọi người đều mang theo lương khô, nên không cần ăn thứ này.”
Ninh Thư:...
Đúng là đồ chết tiệt, người đàn ông kia nói lợn rừng là bữa tối, cô còn thực sự tin, tin cái đầu ngươi ý.
Mất công cô khổ cực mổ bụng con lợn ra, khiến mùi hôi bốc lên.
Ninh Thư im lặng không nói nên lời, cô cố gắng chịu đựng mùi hôi thối để móc nội tạng ra xong, thì nha đầu này mới nói.
Ninh Thư cũng lười không muốn làm nữa, nhặt một nắm cỏ xanh dưới đất lên, lau lau bàn tay dính đầy máu.
Cả con heo rừng bị vùi sâu dưới hố, làm xong những việc này, mọi người lại túm tụm lại một chỗ với nhau.
Trời đã sắp tối, trong rừng cây có những tiếng chim kêu kỳ quái, âm thanh phát ra khiến người khác cảm thấy sợ hãi.
Nhất là những bóng cây loang lổ xung quanh nhìn rất khủng bố, rất dọa người, không chịu được phải dựa gần hơn vào người bên cạnh mình.
Thấy có người lấy lương khô ra ăn, Ninh Thư cũng sờ sờ cái túi bên hông mình, phát hiện bên trong không có thứ gì, trong túi nước cũng không có nước.
Ninh Thư vốn định lấy Tích Cốc đan ra ăn, nhưng lập tức nghĩ đến hai người kia chắc sẽ không thực sự bỏ rơi những người này mà đi đâu, chắc họ chỉ ở gần đây để theo dõi bọn họ thôi.
Nếu không sao có thể xuất hiện đúng lúc để giết lợn rừng như vậy.
Thần thức của người tu luyện vô cùng mạnh mẽ, cho dù cô lén lút vụng trộm, vẫn sẽ bị người khác phát hiện.
Ninh Thư không dám mạo hiểm, bởi hiện tại cô quá nhỏ bé yếu đuối.
Không có đồ ăn, Ninh Thư liền dựa vào thân cây, nhắm mắt lại bắt đầu nhận kịch bản.
Đây là một thế giới tồn tại cả con người lẫn yêu ma quỷ quái, con người tu chân, theo đuổi con đường trường sinh, ma quỷ tà ác, chuyên đi cướp đoạt năng lực của người khác để bổ sung cho chính mình, yêu quái thì vô cùng nhiều, nhưng trí tuệ thấp kém, số lượng lại khổng lồ, đại lục hải dương đều là thiên hạ của bọn chúng.
Con người, ma quỷ với yêu quái đã tạo thành thế chân vạc đối đầu lẫn nhau.
Đại lục Thương Lan vô cùng to lớn, không ai biết nó lớn cỡ nào, rất nhiều khu vực nguy hiểm và cả những nơi chưa có người đặt chân tới.
Đây là một thế giới tràn ngập giết chóc, người mạnh sẽ trở thành vua.
Ma tộc thích chiếm đoạt tinh nguyên của tu sĩ, còn tu sĩ để sinh tồn thì bắt buộc phải phản kháng, do đó hai tộc vẫn luôn chém giết không ngừng.
Còn yêu thú, lại vô cùng thoải mái, bởi chúng căn bản không có thủ lĩnh, đôi khi tặng bảo vật cho tu sĩ, nhưng lại bị tu sĩ của loài người móc nội tạng, róc xương rút gân.
Trở thành món ăn trên bàn, ma tộc cũng săn bắt yêu thú, ưu thế của yêu thú chính là số lượng đông, còn khuyết điểm là trí tuệ thấp kém.
Nhưng trái lại cũng có tu sĩ loài người đã bị vùi thân trong bụng thú.
Ngươi mạnh thì ngươi được sống, ngươi yếu thì ngươi sẽ chết.
Nguyên chủ Tiêu Tố Tố là con lai giữa người và ma, cha của cô là người của ma tộc hùng mạnh, mẹ của Tiêu Tố Tố là tu sĩ loài người, cha Tiêu Tố Tố bắt được mẹ cô, sau đó đã cưỡng hiếp bà ấy.
Không ngờ mẹ cô lại mang thai, sinh ra đứa con lai giữa người với ma là Tiêu Tố Tố, sau khi mẹ Tiêu Tố Tố sinh ra cô, bà liền muốn tự sát, nhưng bị cha nàng hút tinh nguyên, ngay lập tức già đi, cuối cùng hút đến nỗi chỉ còn lại một tấm da mỏng.
Tiêu Tố Tố lớn lên ở trong động ma, bởi vì trong cơ thể mang huyết mạch của loài người, không có thiên phú của ma tộc, nên đã sa vào hoàn cảnh vô cùng đáng thương, thường xuyên bị bắt nạt.
Lúc mười lăm mười sáu tuổi, cha của Tiêu Tố Tố đã hạ cấm chế trên người cô, giấu đi huyết mạch ma tộc của cô, để cô gia nhập Hóa Tiên tông, ăn trộm Huyền Dương kiếm - thần khí trấn phái của Hóa Tiên tông.
Thanh kiếm này được chế tạo từ vật thiên địa chí dương, hơn nữa khi chế tạo mới thêm máu tươi của người chí dương vào, nên nó gây tổn hại rất lớn đến ma tộc.
Thế lực của cha Tiêu Tố Tố trong ma tộc vô cùng lớn mạnh, trước giờ vẫn luôn có ý nghĩ nuôi dưỡng con người trở thành nô lệ.
Ban đầu giữ lại người con gái Tiêu Tố Tố này là vì ông có ý định đánh cắp thần khí.
Tiêu Tố Tố thành công trà trộn vào Hóa Tiên tông, hơn nữa còn trở thành đồ đệ của Thanh Hoa Quân.
Vị Thanh Hoa Quân này là ai, chính là người đàn ông cầm quạt xếp ban nãy, đại năng Hóa Thần kỳ trẻ tuổi nhất của giới tu chân.
Thiên phú căn cốt đỉnh cao, hơn nữa tính tình người này tự do tản mạn, hắn lúc chính lúc tà dường như chỉ sợ thiên hạ không loạn.
Tiêu Tố Tố gia nhập môn hạ của hắn, đối mặt với người sư phụ như thần tiên đó, lâu ngày dần dần nảy sinh lòng riêng, trái tim thiếu nữ bắt đầu tơ tưởng đến chuyện yêu đương.
Nhưng người Thanh Hoa Quân thích lại là Ngọc Linh Nhi – người cùng cô gia nhập môn hạ của hắn, Ngọc Linh Nhi chính là tiểu cô nương cầm dải lụa trong tay làm vũ khí.
Ngọc Linh Nhi là công chúa của một nước ở thế giới thế tục, bởi vì đôi linh căn bị hoàng thất đưa đến giới tu chân, tiểu cô nương này hơi kiêu ngạo, nhưng tính tình lại rất đơn thuần, nhanh mồm nhanh miệng, trong lòng nghĩ sao nói vậy.
Thường xuyên bị sư phụ giống như hồ ly của mình đùa bỡn quay vòng vòng.
Tiêu Tố Tố tự ti ít nói, rất kính trọng sư phụ của mình, không xấc láo như Ngọc Linh Nhi, nhưng cảm giác tồn tại của cô lại thấp hơn nhiều so với Ngọc Linh Nhi.
So với việc ở lại địa bàn của ma tộc, Tiêu Tố Tố càng thích ở Hóa Tiên tông hơn, sư phụ của cô sẽ hướng dẫn cô tu luyện, có thể nhìn thấy Thanh Hoa Quân, trong lòng cô liền tràn đầy ngọt ngào.
Vì thế Tiêu Tố Tố cố gắng chịu đựng sự thống khổ khi cấm chế phát tác, cấm chế này không chỉ có thể ẩn giấu huyết mạch ma tộc của Tiêu Tố Tố, hơn nữa qua một thời gian lại phát tác, khi phát tác sẽ đau đớn như bị hàng vạn con kiến gặm nhấm xương cốt.
Thậm chí cha cô đang ở ma tộc xa xôi chỉ cần có một ý nghĩ trong đầu, Tiêu Tố Tố liền đi đời nhà ma.
Thế nhưng trong một lần cấm chế phát tác, Tiêu Tố Tố bị người ta phát hiện cơ thể có ma khí.
Loài người hận ma tộc thấu xương, nếu bắt gặp sẽ giết không tha, ma tộc không chỉ muốn lấy tinh nguyên của tu sĩ, mà còn muốn hấp thụ cả máu tươi của người bình thường.
Hai tộc là kẻ thù không đội trời chung với nhau.
Hóa Tiên tông tất nhiên muốn xử tử Tiêu Tố Tố, nhưng Thanh Hoa Quân đã chống lại áp lực để cứu Tiêu Tố Tố.
Tiêu Tố Tố cảm động khi thấy Thanh Hoa Quân cứu mình, nên đã thành thật nói rõ với hắn mục đích của cô khi đến Hóa Tiên tông.
Thanh Hoa Quân nói loài người không thể giữ lại Tiêu Tố Tố, đồng thời trả lại Huyền Dương kiếm cho Tiêu Tố Tố.
Tiêu Tố Tố nước mắt lưng tròng cầm Huyền Dương kiếm trở về ma tộc, giao Huyền Dương kiếm cho cha mình.
Cha Tiêu Tố Tố vừa nhận lấy Huyền Dương kiếm, Huyền Dương kiếm lại đột nhiên nổ tung, lực công kích này chẳng thể làm tổn thương được cha Tiêu Tố Tố, nhưng phệ huyết trùng ẩn núp trong Huyền Dương kiếm đã nhân cơ hội chui vào tim của ông.
Thanh Hoa Quân luôn tùy ý làm bậy, không có danh môn chính phái nào lại chú ý đến khuyết điểm nhỏ này, chỉ cần có hiệu quả, hắn sẽ thử, lợi dụng Tiêu Tố Tố để đánh lén cha cô.
Biện pháp này hiển nhiên đã hữu dụng.
Ma tộc tu luyện dựa hoàn toàn vào máu tươi, con côn trùng khát máu này chui vào tim ông, cắn nuốt máu tươi của ông, khiến thực lực của ông giảm sút.
Cha Tiêu Tố Tố tức muốn chết, trực tiếp hút khô Tiêu Tố Tố, ma tộc không tồn tại thứ gọi là tình thân máu mủ, chỉ có thực lực, thực lực mới là tất cả.
Tiêu Tố Tố mù mà mù mờ được sinh ra, bởi vì chuyện huyết mạch, dường như cô không thuộc về thế giới này, ngưới không tha thứ cho cô, ma tộc lại càng không để ý đến một tạp chủng, một người ngay cả kỹ năng trời phú của ma tộc cũng không có như cô.
Còn người sư phụ mà cô kính yêu cũng lợi dụng cô, bị người mình thương đối xử như thế, Tiêu Tố Tố vô cùng đau khổ, còn đau khổ hơn so với việc bị cha hút cạn máu tươi.
Thanh Hoa Quân đối xử dịu dàng với cô một chút, đã có thể làm ấm áp trái tim của Tiêu Tố Tố, nhưng cũng thật tàn nhẫn khi hắn thu lại sự dịu dàng đó.
Tiêu Tố Tố mờ mịt, cô không biết cả đời này của mình coi là gì, để Ninh Thư nghịch tập vì muốn thoát khỏi sự đau khổ này.
Nguồn gốc sự đau khổ của Tiêu Tố Tố là do cô không đủ mạnh mẽ, lúc bị cha hạ cấm chế, không có sức chống cự, bị Thanh Hoa Quân lợi dụng, cũng bởi vì cô là một con kiến nhỏ bé yếu ớt, căn bản không cần quan tâm.
Giữa hai tộc không ngừng chém giết thù sâu như biển, thân phận của Tiêu Tố Tố bị bại lộ, Thanh Hoa Quân sẽ không coi cô là đồ đệ của hắn nữa.
Nói trắng ra, mọi thứ đều bởi vì thực lực.