“Tôi chỉ muốn biết trên giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà có mấy cái tên.” Ninh Thư nói với thám tử phụ trách, cô rất tò mò trên giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà có tên của Tiết Man Man không.
“Tôi sẽ nghĩ cách để lấy bản sao của giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà cho cô.” Người phụ trách nhận lấy tiền của Ninh Thư.
Ninh Thư bỏ những bức hình này vào trong túi văn kiện, nói: “Nói cho tôi biết về lai lịch của Tiết Man Man.”
Người phụ trách liếc mắt nhìn Ninh Thư, nói: “Thời đại học Trương Gia Sâm và Tiết Man Man yêu nhau, hình như sau khi tốt nghiệp đại học thì chia tay, sau này Trương Gia Sâm kết hôn với cô, hai người lấy nhau chưa được bao lâu, thì Tiết Man Man trở thành thư ký của Trương Gia Sâm.”
“Hình như chia tay? Vậy có khả năng hai người này căn bản không hề chia tay sao?” Ninh Thư nói với người phụ trách: “Anh hãy giúp tôi điều tra rõ ràng những chuyện này.”
Trong này không có gì mờ ám, thì Ninh Thư thề sẽ ăn sh*t luôn, bỏ vợ mới cưới của mình ở quê, nói không chừng lại đang dính một chỗ với Tiết Man Man.
Kế hoạch lừa gạt kết hôn này, có lẽ Tiết Man Man cũng biết, thậm chí còn tham gia vào trong đó.
“Được, đã nhận tiền của cô, tất nhiên tôi sẽ giúp cô làm được việc.” Người phụ trách gật đầu nói.
“Đúng rồi, điều tra hoàn cảnh gia đình Tiết Man Man rõ ràng cho tôi.” Sắc mặt Ninh Thư lạnh lùng nói.
Người phụ trách gật đầu: “Được.”
“Anh không thể tiết lộ cho người khác biết chuyện tôi điều tra Trương Gia Sâm và Tiết Man Man.” Ninh Thư híp mắt nói.
“Yên tâm, làm công việc này, chúng tôi đều có đạo đức nghề nghiệp.” Người phụ trách bảo đảm nói, sau đó cất tiền của Ninh Thư đưa cho rồi rời đi.
Ninh Thư uống một ngụm cà phê đắng ngắt, cầm túi văn kiện lên rồi đến ngân hàng mở một cái két an toàn, đặt văn kiện vào trong đó.
Cô và Trương Gia Sâm là vợ chồng, nếu để mấy thứ này ở nhà sẽ bị Trương Gia Sâm phát hiện, đây đều là chứng cứ phạm tội của Trương Gia Sâm, có mấy thứ đó, thì Trương Gia Sâm là bên làm sai trong cuộc hôn nhân này.
Ninh Thư phải kiểm tra sổ sách của công ty, xem Trương Gia Sâm lấy tiền ở đâu để mua nhà, ung dung thản nhiên chuyển tài sản sang tên của hắn.
Trương Gia Sâm không phải là người lợi hại bình thường.
Sổ sách nhất định có chỗ nào đó làm không đúng, nên mới để cho Trương Gia Sâm lấy nhiều tiền như vậy mà không bị phát hiện.
Trở lại phòng làm việc, Ninh Thư phát hiện Trương Gia Sâm đang ngồi ở trên ghế sofa đợi cô, nhìn thấy Trương Gia Sâm áo quần bảnh bao, suýt nữa Ninh Thư không khống chế được chạy đến đạp tên này một phát.
Vô cùng tức giận, nhưng vẫn phải mỉm cười, trong lòng Ninh Thư bắt đầu niệm Thanh Tâm chú.
Trương Gia Sâm đi tới trước mặt Ninh Thư, thấy sắc mặt Ninh Thư không tốt lắm, bèn hỏi: “Sao thế, sao bộ dạng lại uất ức như vậy, nói cho anh biết anh sẽ giúp em trút giận.”
Ninh Thư: Ha ha ha...
“Không sao, chỉ hơi mệt thôi, vừa mới chạy một vòng đến nhà máy bên kia.” Ninh Thư xoa xoa trán của mình nói.
Trên mặt Trương Gia Sâm mang nụ cười nhàn nhạt, nói: “Quản lý công ty không phải chuyện ngày một ngày hai, cứ từ từ mà làm.”
Ninh Thư vâng một tiếng, trong lòng suy nghĩ, con đường nhập hàng rất dễ có được những món béo bở, cúc áo cây kim, cây kéo thước đo, những vật nhỏ này đều có thể báo cáo làm giả sổ sách, còn có các thiết bị sản xuất quần áo.
Ninh Thư nhìn lướt qua Trương Gia Sâm, cũng không định hỏi Trương Gia Sâm điều gì, đánh rắn động cỏ sẽ không tốt, công ty này là của cha cô, có chuyện gì thì trực tiếp tìm cha Miêu.
Cha Miêu muốn kiểm tra sổ sách thì quá dễ dàng rồi.
“Anh tìm em có chuyện gì không?” Ninh Thư hỏi Trương Gia Sâm, nhìn Trương Gia Sâm tuấn tú lịch sự, phong độ chín chắn, thực sự là uổng phí thân thể hoàn hảo này, bên trong là một người đàn ông tham lam ích kỷ, không từ thủ đoạn, thậm chí còn vô cùng ác độc.
Vẻ mặt Trương Gia Sâm u oán nói: “Diệu Diệu, có phải em nên về nhà rồi không, mỗi ngày anh về nhà cũng chỉ có một mình, sống thế giới của hai người chúng ta đi.”
Giả bộ, cứ tiếp tục giả bộ đi!
Ninh Thư gật đầu: “Mấy ngày nữa em sẽ về, mấy ngày nay có một số việc cần hỏi cha.”
Trong mắt Trương Gia Sâm lóe lên vẻ âm u, hỏi Ninh Thư: “Diệu Diệu, em thực sự muốn quản lý công ty sao?”
“Đúng vậy, sau khi đến nhà anh, trước giờ em chưa từng nghĩ tới còn có người sống nghèo khổ như vậy, đột nhiên phát hiện cuộc sống của mình rất hạnh phúc, để có thể tiếp tục sống một cuộc sống hạnh phúc, thì phải cố gắng, chút vất vả này chẳng là gì cả.” Ninh Thư lại dùng chuyện này để đả kích Trương Gia Sâm.
Trên mặt Trương Gia Sâm nhanh chóng lóe lên một tia không vui, nhưng lập tức cưng chiều nói: “Em chính là công chúa nhỏ của anh, không làm gì vẫn có anh cưng chiều em, vẫn có thể hạnh phúc mãi mãi.”
Ninh Thư: Nôn mửa...
Thật sự muốn ói vào mặt người đàn ông này, không ngờ Trương Gia Sâm có thể nói những lời như vậy, trong kịch bản chưa từng nói những lời như này.
Hiển nhiên Trương Gia Sâm không muốn để cô làm việc ở trong công ty, đặc biệt là chiếm đoạt vị trí trưởng phòng quản lý, hơn nữa cô vẫn là người thừa kế công ty này, là người thừa kế hợp pháp nhất.
Mặc dù rất muốn ói, nhưng vẫn phải mỉm cười, Ninh Thư cười cười nói với Trương Gia Sâm: “Em biết anh đối xử với em rất tốt.”
Lúc này tiếng gõ cửa vang lên, sau đó Tiết Man Man tiến vào.
Ninh Thư nhìn thấy Tiết Man Man liền nghĩ đến việc cô ta sống trong biệt thự cao cấp ở khu Tomson, một thư ký mà ở trong căn nhà như vậy, chắc chắn Tiết Man Man được Trương Gia Sâm bao nuôi, cũng có lẽ là tình yêu giữa hai người bọn họ.
“Có chuyện gì?” Ninh Thư mở miệng hỏi, ánh mắt nhìn Tiết Man Man từ trên xuống dưới.
Tiết Man Man nhìn về phía Trương Gia Sâm, nói: “Phó phòng, chủ quản của bộ phận tiêu thụ tìm anh, có chuyện cần nói với anh.”
Ninh Thư nhíu mày, nghi ngờ có chuyện này hay không, Ninh Thư phát hiện Tiết Man Man luôn xuất hiện lúc cô và Trương Gia Sâm ở chung với nhau, lần trước cầm một tờ giấy trắng bảo Trương Gia Sâm ký tên, lần này lại là chủ quản của bộ phận tiêu thụ.
Ninh Thư vừa cười vừa nói: “Nhất định là có chuyện quan trọng gì đó, tôi làm trưởng phòng quản lý cũng phải đi xem sao.”
Sắc mặt Tiết Man Man cứng đờ, trên mặt hiện lên vẻ bối rối.
Ninh Thư cười lạnh, quả nhiên là như vậy, thật sự khiến người khác ghê tởm.
“Văn kiện ở đây của em cũng không ít, để anh đi là được rồi.” Trương Gia Sâm nhìn lướt qua Tiết Man Man, trong mắt thấy sự bối rối của cô ta, từ chối tại chỗ không để cho Ninh Thư đi cùng.
“Em cũng muốn đi, có chuyện gì em có thể giúp một tay.” Ninh Thư đứng lên từ trên ghế da, Trương Gia Sâm vươn tay ấn Ninh Thư ngồi lại trên ghế: “Em cứ ngoan ngoãn xem văn kiện đi, việc này để anh xử lý là được rồi.”
Nói xong, Trương Gia Sâm bước nhanh ra khỏi phòng làm việc, Tiết Man Man vội vàng đi theo Trương Gia Sâm.
Ninh Thư liếc mắt nhìn, đột nhiên phát hiện đôi mắt này của mình đã nhìn thấu quá nhiều thứ, bây giờ nhìn hai người này cảm thấy kỹ năng diễn xuất rất vụng về.
Có lẽ là đã biết chân tướng, hiện tại vừa nhìn khắp nơi đầy những sơ hở, có lẽ là cảm thấy mình ngu ngốc, nên ở trước mặt cô hai người này mới không kiêng nể gì cả.
Nguyên chủ Miêu Diệu Diệu là bà chủ trong gia đình, không hiểu biết gì về chuyện của công ty, cũng không biết cô thư ký Tiết Man Man này.
Trước khi chết mới biết đến sự tồn tại của người này, xem ra cái chết của Miêu Diệu Diệu có quan hệ gián tiếp với Trương Gia Sâm và Tiết Man Man.
Thậm chí Ninh Thư còn hoài nghi Trương Gia Sâm đang cố ý, cố ý để Miêu Diệu Diệu biết đến sự tồn tại của Tiết Man Man.
Khi đó vợ chồng Miêu gia đã chết, bên trên không ai có thể áp chế được Trương Gia Sâm, hơn nữa Miêu Diệu Diệu cũng bị tra ra mắc bệnh tâm thần, xảy ra chuyện gì cũng không có người nào nghi ngờ.