Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 962: Chương 962: Nhiệm vụ giả cao cấp




Đạt được 20 triệu điểm tích lũy, có thể thăng cấp lên nhiệm vụ giả cao cấp, Ninh Thư nhìn vào số điểm tích lũy của mình, trong lòng rất phấn khích, nói với 2333: “Có phải ta sẽ được thăng cấp lên thành nhiệm vụ giả cao cấp hay không?”

“Đúng vậy, có thể trở thành nhiệm vụ giả cao cấp rồi, nhưng mỗi lần đều sẽ phải một nhiệm vụ đặc biệt, vượt qua được nhiệm vụ đặc biệt mới được thăng cấp.” 2333 nói: “Cô cũng có thể không tham gia nhiệm vụ đặc biệt, trực tiếp trở thành nhiệm vụ giả cao cấp.”

“Còn có thể không tham gia ư?” Ninh Thư sửng sốt: “Chắc chắn là phải có điều kiện gì đó?”

“Chỉ cần bỏ ra ba nghìn điểm công đức hoặc năm nghìn lực tín ngưỡng là được.” 2333 nói: “Độ khó của nhiệm vụ đặc biệt không giống nhau, có người nhận được nhiệm vụ đặc biệt rất dễ dàng, nhưng cũng có người nhận được nhiệm vụ vô cùng khó khăn, xem số mệnh thôi.”

“Nhưng ta khuyên cô nên tham gia nhiệm vụ đặc biệt, bước từng bước từng bước một.” 2333 nói.

Ninh Thư gật đầu: “Đương nhiên, muốn ta bỏ ra ba nghìn điểm công đức, năm nghìn lực tín ngưỡng, rõ ràng là muốn cả sinh mạng của ta, một chiếc bùa hộ mệnh bản nâng cấp mới chỉ có 100 điểm công đức, cho dù thất bại thì cũng có bùa hộ mệnh bảo vệ.”

Ninh Thư cũng là người biết tính toán.

“Nhưng nhiệm vụ đặc biệt cao cấp của cô khi đã thất bại rồi.” 2333 nói với giọng bất lực: “Làm lại một lần nữa, cũng phải tiêu hao công đức và lực tín ngưỡng.”

Đáng ghét, từng giây từng phút đều muốn bóc lột những con người nhỏ bé đáng thương như bọn họ.

Đau tim thật!

“Đi được tới đâu hay tới đó.” Trong lòng Ninh Thư niệm một tiếng A Di Đà Phật, vận may của cô nhất định sẽ tốt, lần nào cô cũng đều thêm điểm may mắn.

“Leng keng…” Hệ thống trò chuyện vang lên một âm thanh nhắc nhở.

Ninh Thư ngồi xếp bằng trên ghế sofa, mở hệ thống nói chuyện phiếm ra, có tin nhắn của Mai Tử Khanh gửi tới, hưng phấn nói với cô rằng cô ấy đã trở thành nhiệm vụ giả siêu cấp, tiến vào không gian mới.

Không gian mới?

Ninh Thư hỏi Mai Tử Khanh: “Không gian mới như thế nào.”

Lại có tiếng leng keng, Mai Tử Khanh hồi âm rất nhanh: “Chỉ có nhiệm vụ giả siêu cấp mới có thể vào được không gian mới, cũng giống với không gian ảo.”

Như vậy à, Ninh Thư chúc mừng Mai Tử Khanh đã trở thành nhiệm vụ giả siêu cấp, mở ra cửa hàng hệ thống, bỏ ra mấy lực tín ngưỡng để đổi lấy chút quà tặng cho Mai Tử Khanh.

Từ khi Ninh Thư bắt đầu làm nhiệm vụ tới bây giờ, Mai Tử Khanh là người duy nhất mà Ninh Thư có thể nói chuyện được.

“Sao cô lại tiêu xài hoang phí như thế, không cần mua đồ cho tôi, cậu hãy giữ điểm công đức và lực tín ngưỡng để thăng cấp lên nhiệm vụ giả siêu cấp đi.” Mai Tử Khanh có ý muốn trả lại đồ cho Ninh Thư.

“Không cần đâu, chúc mừng cô, đây là quà của tôi tặng cô, cô trả lại tôi không vui đâu.” Ninh Thư lại nói tiếp: “Nhiệm vụ giả siêu cấp mới có thể vào không gian, ở trong đó có nhiều bảo bối không, có căn nguyên thế giới không?”

“Có thể sẽ có đấy, tôi sẽ chú ý điểm này giúp cô.” Mai Tử Khanh gửi tin nhắn qua.

Ninh Thư nói chuyện với Mai Tử Khanh một lúc, rồi đóng hệ thống nói chuyện phiếm lại, hỏi 2333: “Trừ không gian ảo ra thì có còn không gian nào khác không?”

“Đương nhiên, người thực hiện nhiệm vụ ở không gian ảo là nhiều nhất, cũng là tầng thấp nhất, chỉ khi nào thăng cấp lên nhiệm vụ giả siêu cấp thì mới có thể vào được không gian, còn có mức không gian cao hơn, người có thể vào được cũng ít hơn, còn có tầng không gian chỉ dành cho những người mạnh nhất nữa.”

“Đó giống như một cái kim tự tháp, sàng chọn từng tầng một, người đứng trên tầng cao nhất có số lượng ít nhất, nếu không thì làm sao mà thể hiện được tính ưu việt của người mạnh chứ.” 2333 nói.

“Ninh Thư à…” 2333 thở dài một tiếng: “Cô bây giờ đang ở tầng chót chúng sinh, sau khi làm nhiệm vụ đặc biệt, thì làm hệ thống sủng phi đi.”

Ninh Thư: …

“Chờ ta thực hiện nhiệm vụ đặc biệt trước rồi tính tiếp.” Ninh Thư ngồi xếp bằng trên ghế sofa, bắt đầu hấp thu lực linh hồn.

Sau khi kết thúc quá trình tu luyện, Ninh Thư nằm xuống ghế sofa thiếp đi một lát.

Không biết đã ngủ được bao lâu, lúc Ninh Thư tỉnh lại cảm thấy tinh thần rất phấn chấn, rút trên giá sách quyển bí tịch Tuyệt Thế Võ Công.

Trên quyển bí tịch bốn chữ Tuyệt Thế Võ Công được viết bằng thể chữ tiểu Triện, có ánh vàng, trông bề ngoài có vẻ rất hoa lệ.

Cầm trong tay quyển bí tịch, quyển sách rất dày, Ninh Thư cảm thấy quyển sách càng ngày càng nặng, bên trong càng ngày càng phong phú, có đủ các dạng động vật, thực vật, bầu trời trăng sao.

Nhưng cô vẫn chưa tìm được căn nguyên thế giới, muốn sở hữu một thế giới quả là không dễ dàng.

“E hèm…” 2333 nói: “Kể cả hình thành một thế giới cũng chưa được, tất cả mọi sinh vật đều sẽ phải trải qua sinh lão bệnh tử, luân hồi, một thế giới nhất định phải có sinh tử luân hồi thì mới gọi là bình thường, nếu như con người chết đi, không có người mới sinh ra, sinh vật sẽ bị tuyệt diệt, thế giới của cô sẽ không có sinh vật nào tồn tại.”

Ninh Thư: …

Đáng ghét, bà mày không làm nữa, sao lại phiền phức đến vậy.

Lẽ nào thế giới của cô không thể tự sinh ra quy luật như biển Quy luật nuôi dưỡng thành, tự mình tiến hóa, tự bản thân hoàn thiện quy luật trời đất ư?

Con người tạo nên một thế giới quả thật là một công trình vĩ đại, ngay cả một căn phòng cô cũng không xây được, bây giờ còn đòi tạo ra một thế giới.

Thảo nào nhiệm vụ giả siêu cấp lại không thể xây dựng nên một thế giới, một thế giới thực sự rất phức tạp, không hề đơn giản.

Ninh Thư thở dài một tiếng, cho dù có vất vả thế nào, đều phải xây dựng thứ thuộc về mình thì mới có thể vượt ra khỏi sự ràng buộc của người thực hiện nhiệm vụ, sẽ không phải sợ làm bất cứ việc gì cũng sẽ bị xóa sổ.

Ninh Thư đóng quyển bí tịch lại, đặt lên giá sách, rồi lại rút ra quyển sách khác để đọc, xem xong lại đóng quyển sách lại rồi hỏi 2333: “Nhiệm vụ đặc biệt là lựa chọn ngẫu nhiên đúng không?”

“Đúng vậy.” 2333 đáp: “Hoàn thành nhiệm vụ đặc biệt thì mới có thể trở thành nhiệm vụ giả cao cấp.”

Ninh Thư hít một hơi thật sâu, chân hơi run lên không kiểm soát, nói với 2333: “Chúng ta thực hiện nhiệm vụ thôi.”

“Được.” 2333 nói rất chắc nịch, Ninh Thư cảm thấy đầu óc có chút choáng váng, chờ đến khi linh hồn và thể xác hoàn toàn nhập vào nhau, Ninh Thư mới mở mắt ra, cô nhìn thấy có ba nam sinh đang đứng vây quanh cô.

Ba nam sinh này cũng khá đẹp trai, dáng người dong dỏng cao, tay đút vào túi quần, ba người đứng trên thảm cỏ, chính là những thiếu niên đẹp trai tuổi thanh xuân.

Bởi vì nhiệm vụ đặc biệt, nên Ninh Thư vẫn chưa tiếp nhận kịch bản, mỗi lần thực hiện nhiệm vụ thực tập đặc biệt, đều khiến cho vẻ mặt người ta ngơ ngác.

Ninh Thư không biết ba mỹ nam này đứng vây quanh mình để làm gì.

“Dịch Hiểu Đồng, mau đến đây lau sạch giày cho tôi.” Nam sinh đứng trước mặt Ninh Thư lộ ra nụ cười đầy ác ý.

Ninh Thư: …

Ninh Thư liếc xuống đôi giày dưới chân nam sinh đó, là một đôi giày màu trắng, không có chút bụi bẩn nào, cô ho khan một tiếng rồi nói: “Giày của cậu có bẩn đâu.”

“Dịch Hiểu Đồng, cậu học được cái thói cãi lại ở đâu ra đấy?” Nam sinh nghiêng đầu, tai hắn còn đeo một chiếc khuyên, mỗi động tác hắn làm, viên ngọc trên chiếc khuyên phát ra ánh sáng chói mắt.

Điều này khiến cho hắn trở nên vô cùng nghịch ngợm và tà mị, nhìn Ninh Thư với ánh mắt đầy ác ý, lấy chân đá lên mặt cỏ, làm cho giày của hắn dính thêm ít bùn đất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.