Ninh Thư bây giờ đã đối đầu với Diệp Vũ, không có việc gì cũng muốn đi giết Diệp Vũ, nhưng thực lực của hai người sàn sàn như nhau, lôi tất cả các quân át chủ bài ra cũng chưa chắc đã thắng.
Diệp Vũ cũng bị Ninh Thư làm phiền chết đi được, người này như con chó điên đuổi theo hắn, hơn nữa lúc chiến đấu cực kỳ mạnh, dáng vẻ không giết hắn thì không được.
Hơn nữa bất luận hắn đi tới đâu, người này đều đi theo, quả thực đã làm Diệp Vũ phiền chán vô cùng, Diệp Vũ muốn giết cô, nhưng người này thực lực không kém, lại còn rất láu cá, thấy tình thế không đúng là chạy, không lâu sau lại xông ra.
Trong một lần lại một lần chiến đấu cùng Diệp Vũ, Ninh Thư cảm thấy thực lực tăng lên rất nhanh, lại càng thích đi tìm Diệp Vũ, ai biết không chừng lại may mắn có thể giết chết Diệp Vũ thì sao.
Ninh Thư vô cùng muốn giết chết người này, nhưng ngại hiện tại bên người Diệp Vũ có Liễu Viện Viện – cô gái có thực lực không tồi này, hơn nữa nơi này là địa bàn của Liễu Viện Viện, Ninh Thư rất sợ Liễu Viện Viện mang cao thủ nhiều như ong vỡ tổ của Huyết Luyện môn tới tiêu diệt cô.
Mỗi lần nam chính có kỳ ngộ, Ninh Thư liền đi theo sau, phá hỏng chuyện Diệp Vũ lấy bảo bối, hơn nữa chính mình còn có được không ít thứ tốt.
Thực lực Diệp Vũ tăng cực nhanh, nhưng thực lực Ninh Thư cũng không yếu, ai cũng không làm gì được ai.
Lại nói tiếp, Ninh Thư cảm thấy mình tới thế giới này đã rất lâu, nghĩ rằng cô cũng đã thay đổi được khá ổn vận mệnh của nguyên chủ rồi, hơn nữa cha Ngụy còn sống, thực lực của nguyên chủ cũng biến thành mạnh mẽ rồi.
Sau khi thực lực Diệp Vũ trở nên rất mạnh, chỉ muốn trở về báo thù, những tông môn từng truy sát hắn kia, Diệp Vũ sẽ không bỏ qua cái nào.
Thời gian chạy trốn đó nhất định là lịch sử đen tối của đời người, Diệp Vũ bây giờ sẽ đi xóa bỏ lịch sử đen tối này.
Ninh Thư nhìn Diệp Vũ dùng thủ đoạn độc ác diệt sạch một môn phái nhỏ quanh Sa thành, địa bàn của môn phái nhỏ đương nhiên do Huyết Luyện môn tiếp quản.
Tàn hại sinh mạng người khác như vậy, người vô tội trong môn phái cũng không bỏ qua, cũng không phải mỗi một đệ tử đều từng truy sát Diệp Vũ, nhưng đều bị Diệp Vũ trực tiếp giết toàn bộ, lòng dạ độc ác như vậy, người hung ác dựa vào cái gì mà được trời cao quan tâm, dựa vào cái gì được hưởng số mệnh vĩ đại.
Ban cho hắn sức mạnh lớn như vậy, chỉ vì trong lòng giết cho đã những người không có cách nào phản kháng.
Những người vô tội bị chết này, hàm chứa oán khí, là một kiểu tổn hại đối với quy luật của thế giới này, Ninh Thư nhìn thấy thế giới đen tối, có vô vàn lỗ hổng này, đang đau đớn, từ từ đi tới chỗ diệt vong.
Mỗi lần Diệp Vũ muốn đến tông môn khác đòi nợ, Ninh Thư đều đối nghịch với Diệp Vũ, trợ giúp những môn phái này chống lại Diệp Vũ.
Diệp Vũ cực kỳ phiền chán Ninh Thư, trực tiếp để thần thú phượng hoàng mình vừa mới tiến hóa ra thiêu rụi cô.
Phượng hoàng tiểu Hỏa từ túi đựng linh thú chui ra ngoài, hóa thành bộ dạng một cô bé con, xinh đẹp như tiểu tiên nữ, nhưng trong miệng lại phun ra ngọn đuốc nóng cháy.
Ninh Thư không cẩn thận làm quần áo dính vào lửa, nhưng chính từ một chút lửa như vậy, lại khiến quần áo Ninh Thư đều bắt đầu cháy rừng rực, làm sao cũng không dập tắt được.
Ninh Thư quyết tâm, trực tiếp xé bỏ quần áo trên người mình, một cái quần cộc cũng không để lại, thân thể trần truồng cứ thế nhảy lên lưng Thiểm Phong điêu, chạy trốn.
“Chủ nhân, nhìn xem hắn bị ta hù chạy rồi.” Thần thú phượng hoàng vỗ bàn tay trắng trẻo mập mạp của mình, nhảy lên hô với Diệp Vũ.
Ninh Thư thấy con chim lửa kia không đuổi theo, trong lòng thở dài một hơi, lấy quần áo từ trong túi đựng đồ ra khoác lên người, cảm thấy lạnh cả chân giữa.
Ninh Thư trực tiếp về tới Thiên Đạo tông, kể chuyện Diệp Vũ cho cha Ngụy, cảm thấy Diệp Vũ nhất định sẽ tìm đến Thiên Đạo tông, nói không chừng còn có thể đi tìm Hồng Môn tông, dù sao Hồng Môn tông đã từng bức bách hắn như vậy.
Lý do tìm đến Thiên Đạo tông rất đơn giản, bởi vì cô thôi.
Phía sau Diệp Vũ còn có Huyết Luyện môn, Huyết Luyện môn trợ giúp Diệp Vũ, địa bàn Diệp Vũ hạ được đều do Huyết Luyện môn tiếp quản, cứ như thể trận chiến đại loạn giữa các môn phái vậy.
Cha Ngụy nghe Ninh Thư nói như thế, gắt gao nhíu mày một cái, rồi mang tin tức này tới tìm những người lãnh đạo tông môn thương lượng đối sách.
Diệp Vũ như thể máy ủi đất nghiền ép tới, rất nhiều môn phái nhỏ đều bị Diệp Vũ thâu tóm, nếu như không đồng ý cũng chỉ có thể bị diệt phái.
Thế lực của Huyết Luyện môn thoáng chốc trở nên rất mạnh, làm các thế lực khác sinh lòng kiêng kỵ, liên hợp lại đối phó với Huyết Luyện môn.
Ninh Thư cảm thấy Diệp Vũ đang muốn nhất thống giang hồ, muốn trở thành bá chủ trong thế giới này.
Ninh Thư vừa tu luyện, vừa hỏi thăm tình huống của Diệp Vũ, bây giờ Diệp Vũ đã bị các môn phái đội lên cái mũ tà ma ngoại đạo, ma đầu cuồng giết người.
Diệp Vũ thế mà lại không phải chính nghĩa?
Huyết Luyện môn và các môn phái đấu tranh mãnh liệt, Ninh Thư cảm thấy Diệp Vũ bị người phụ nữ Liễu Viện Viện này lợi dụng, Huyết Luyện môn lợi dụng Diệp Vũ để trở nên mạnh hơn, có lẽ Diệp Vũ không ngu như vậy, nhất định phải hai bên cùng có lợi với Huyết Luyện môn.
Chỉ là khổ cho hổ cái, nam nhân của mình muốn đi đánh cha mình.
Không biết vì sao, tranh đấu giữa hai phe có vẻ ngày càng kịch liệt, người chết cũng rất nhiều, người hai phe càng giết càng hăng, quả thực là không dừng được.
Ngay cả những kẻ mạnh trấn giữ trong Thiên Đạo tông cũng xuất kích, quả thực giết chóc đầy trời.
Ninh Thư hoàn toàn ngơ người, mọi chuyện làm sao lại phát triển thành như bây giờ, người hai phe hoàn toàn có thể ngồi xuống bình tĩnh nói chuyện mà.
“Bình thường, chỉ cần xảy ra chiến tranh quy mô lớn không thể dự đoán, đều là do quy luật của trời đất đẩy bỏ quy luật lúc trước, lập nên quy luật trời đất mới, có lẽ trời cao cảm nhận được có gì uy hiếp, nên phải phủ định quy luật lúc trước, đây là sự tự bảo vệ của quy luật.” 2333 lên tiếng nói với Ninh Thư.
Ninh Thư:…
Giống như căn nhà sửa xong, không ổn, đẩy bỏ rồi lại làm lại, nghe rất tàn khốc, sẽ chết rất nhiều người, trời đất coi vạn vật đều như nhau, nhưng hy sinh chừng này, vô số sinh linh lại được bảo toàn trong thế giới này.
Dùng hi sinh nhỏ đổi lấy sự sống cho càng nhiều sinh mệnh hơn.
“Chuyện đó có phải bởi vì ta không, khiến quy luật trời đất cảm thấy ta là vi-rút, muốn tiêu diệt ta?” Ninh Thư hơi chột dạ nói.
“Cô, chỉ bằng cô á, cô cũng quá đề cao cô rồi.” Giọng 2333 vô cùng khinh bỉ: “Cái loại trên người cơ bản không có số mệnh như cô, ngay cả ông trời cũng vứt bỏ, căn bản không chú ý tới cô, hơn nữa là do có vài người trên người có số mệnh làm ra chuyện vượt qua giới hạn quy luật, nguy hại đến thế giới này, quy luật hoặc là phải bình định, hoặc là phải triệt để đẩy bỏ.”
Nghe thấy không phải do mình, Ninh Thư cảm thấy tâm tình rất phức tạp, tự mình lo lắng như thế, kết quả đối phương căn bản không hề để ý tới mình.
Mặt đỏ như cháy.
Lại mắc bệnh xấu hổ rồi.
“Nhiệm vụ hoàn thành, rời khỏi thế giới nhiệm vụ.” 2333 nói rằng.
Ninh Thư vô cùng kinh ngạc: “Thế này đã coi như hoàn thành nhiệm vụ, người hai phe đánh nhau kịch liệt kìa.”
“Bây giờ là lúc trời cao xây dựng lại quy luật, số mệnh của bất kì người nào cũng không thể dự đoán, về sau vận mệnh của Ngụy Lương Nguyệt chỉ có thể dựa vào chính hắn, cô đã giúp hắn thoát khỏi vận mệnh lúc trước, cô đã sống trong thế giới này một thời gian rất lâu, linh hồn sẽ không chịu được.” 2333 lạnh nhạt nói.
Ninh Thư gật đầu: “Rời khỏi thế giới.”
Vừa dứt lời, đầu Ninh Thư ong lên một tiếng, mở mắt lần nữa đã ở trong không gian hệ thống.