Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 886: Chương 886: Thôn nữ sống lại (25)




Ninh Thư đến chỗ thuê xe, mướn một chiếc xe lừa cứng ngắc, lãng phí nhiều kình khí như vậy, bây giờ ý thức Lý cẩu tử đã rõ ràng, có thể nói chuyện, đương nhiên phải đem hắn đến trước mặt Phương Dũng và Bạch Y Xảo.

Ninh Thư nói địa chỉ cho chủ nhân của xe lừa, để hắn đem Lý cẩu tử đến cửa nhà Phương Dũng.

Lý cẩu tử tỉnh lại vẫn còn đang thấy may mắn vì nhặt lại được một cái mạng, nhưng nghe đại phu nói mình đời này đều là một tên phế nhân, phế nhân không có khả năng sinh đẻ, giống như hoạn quan, phía dưới cái gì cũng không có.

Bởi vì bị cái đinh cắm vào mà máu chảy đến nhoe nhoét, để phòng ngừa nhiễm trùng, đại phu trực tiếp cắt đứt bộ phận phía dưới của hắn.

Lý cẩu tử vô cùng tan vỡ, trong lòng hận chết Bạch Y Xảo con tiện nữ kia.

Giờ bị người di chuyển thân thể, muốn đem hắn đi, Lý cẩu tử lập tức hoảng sợ nói rằng: “Mọi người muốn đem ta mang đi đâu.”

Lý cẩu tử thống hận Bạch Y Xảo, nhưng trong lòng có chút rụt rè đối với Bạch Y Xảo, cảm giác cái đinh đâm vào bên trong khiến người ta sợ.

Hiện tại trên người hắn có thương tích, nếu như bị Bạch Y Xảo bắt được, hắn nhất định phải chết.

Đến khi hắn lành vết thương, hắn nhất định phải khiến Bạch Y Xảo đẹp mặt.

“Mọi người muốn dẫn ta đi nơi nào?” Lý cẩu tử sợ đến mức âm thanh đều run rẩy.

Lý cẩu tử chính là một tên hèn mọn, tuy muốn trả thù Bạch Y Xảo, nhưng vẫn cảm giác mạng mình quan trọng hơn.

Lý cẩu tử bị mang lên xe lừa, vì phòng ngừa Lý cẩu tử lộn xộn, tay chân của hắn đều bị trói lại.

Xe lừa chậm rãi đi vào thôn.

Ninh Thư thấy vậy, cũng nhanh chóng đi về, dù sao kế hoạch rất lâu rồi, hiện tại rốt cuộc phải vạch trần thôi.

Ninh Thư về thôn trước xe lừa, sau đó chờ xe lừa đến cửa nhà Phương Dũng.

Lý cẩu tử bị trói trên xe lừa, nhìn cảnh ven đường, đây là đường trở về thôn mà.

Hắn trở về thôn nhất định sẽ bị Bạch Y Xảo giết chết, trên người hắn bây giờ đều là vết thương, căn bản là chạy không thoát.

Cách cửa thôn càng gần trái tim Lý cẩu tử đập càng nhanh.

Chờ đến cửa nhà Phương Dũng, xe lừa liền ngừng lại, chủ nhân xe lừa đi đập cửa.

Người mở cửa là Phương Dũng, người đánh xe nói rằng: “Ta đem người tới cho ngươi.”

Lý cẩu tử quay đầu nhìn thấy Phương Dũng, sợ đến vỡ mật, Phương Dũng nhìn thoáng qua Lý cẩu tử, trong ánh mắt có chút kinh ngạc, nói rằng: “Nhà của hắn còn phải đi tới bên kia, ở cuối thôn cơ.”

“Phương Dũng, là ai đó.” Bạch Y Xảo qua hỏi, khóe mắt quét đến người trên xe, thân hình lập tức cứng lại, máu trên mặt lập tức biến mất sạch sẽ.

Bạch Y Xảo thân hình lảo đảo hai cái, nhìn Lý cẩu tử trên xe trân trân, kinh hãi nói rằng: “Ngươi tại sao lại ở chỗ này?”

Bạch Y Xảo tim đập liên hồi, như có cái búa đập trên đầu nàng, làm cho trước mắt của nàng biến thành màu đen, thiếu chút nữa thì ngất đi.

Lý cẩu tử thấy Bạch Y Xảo thì đỏ cả mắt, nghĩ đến Bạch Y Xảo ngược đãi mình, chính mình đã không thể chơi gái nữa rồi, còn không tính là đàn ông.

“Phương Dũng, thân thể thiếp khó chịu, chúng ta vào đi thôi.” Bạch Y Xảo lôi kéo cánh tay Phương Dũng, kéo Phương Dũng vào nhà, muốn đóng cửa lại.

“Ơ, không phải nói đem đến đây là được sao?” Người đánh xe hơi nghi hoặc một chút.

“Phương Dũng, đã xảy ra chuyện gì?” Trong phòng lại có mấy người đi ra, từ lúc Phương Dũng lùng giết được hổ, thường xuyên có người đến Phương gia xem mấy thứ như da hổ...

Bây giờ trong nhà có mấy người, đi ra thấy Lý cẩu tử trên xe, nhao nhao hỏi: “Lý cẩu tử, ngươi làm chuyện độc ác tày trời gì, mà bị người khác đánh thành như vậy.”

“Ta chính là bị một con mụ độc ác hại thành như vậy.” Lý cẩu tử cắn răng nghiến lợi nói.

Người vây xem đều cười to, nhao nhao nói rằng: “Lý cẩu tử, ngươi sẽ không phải là bị gái trong ngõ hẻm lừa gạt chứ, không có tiền chơi gái nên bị người đánh.”

Lý cẩu tử da mặt run rẩy, ánh mắt thù hận nhìn chằm chằm Bạch Y Xảo, Bạch Y Xảo tránh né ánh mắt của Lý cẩu tử, nói với Phương Dũng rằng: “Mặt trời độc lắm, bụng thiếp khó chịu, Phương Dũng chúng ta vào đi thôi, không cần lo cho hắn.”

Bạch Y Xảo hốt hoảng đẩy Phương Dũng vào phòng, trông vô cùng sợ hãi.

“Nàng làm sao vậy?” Phương Dũng lập tức ân cần hỏi.

“Đầu thiếp vô cùng đau đớn, chúng ta vào đi thôi, đừng nói chuyện cùng người như vậy.” Giọng Bạch Y Xảo có sự khẩn trương và sợ hãi không đè nén được.

Người vây xem càng ngày càng nhiều, cả nhà Trần gia cũng ở trong đám người vây xem đó.

Ninh Thư chỉ yên lặng nhìn, thanh thản ổn định làm một quần chúng cắn hạt dưa và vây xem.

Lý cẩu tử nằm trên xe không thể động đậy gieo gió gặt bão cũng là đáng đời.

Lý cẩu tử thảm như vậy, còn không có ai đồng tình với hắn, nhìn xem hắn đối nhân xử thế thất bại thế nào, trong thôn chính là sự tồn tại người ghét chó cũng ghét.

Tai họa!

Trước Lý cẩu tử còn sợ, nhưng giờ thấy kẻ thù, máu xông lên đầu, nhất là khi thấy Bạch Y Xảo ra vẻ yếu đuối, lại nghĩ tới cảnh nàng tàn nhẫn ngược đãi hắn, Lý cẩu tử giận dữ hét thẳng: “Bạch Y Xảo, ngươi cái con tiện nhân này, ngươi lại dám hại ta, đồ tiện nhân không biết xấu hổ.”

Đối mặt với sự lên án của Lý cẩu tử, thân thể Bạch Y Xảo đều run rẩy, trên mặt vừa sợ lại cứng rắn ép mình trấn định lại, gương mặt cũng hơi vặn vẹo.

Lúc đó nàng nên rút đầu lưỡi Lý cẩu tử, làm cho hắn không nói được nữa mới phải, vì sao Lý cẩu tử lại xuất hiện, là ai cứu hắn.

Hoảng sợ và phẫn nộ sắp chất đầy trái tim Bạch Y Xảo, nàng thật muốn ngất đi luôn.

Phương Dũng đứng trước mặt Bạch Y Xảo, gương mặt lạnh lùng nói với Lý cẩu tử: “Lý cẩu tử, nói chuyện chú ý một chút, nói hươu nói vượn nữa, ta sẽ không khách khí với ngươi.”

Lý cẩu tử cười lạnh một tiếng, ỷ vào chung quanh nhiều người, nói một cách lạnh lùng: “Vết thương trên người ta đều là do vợ tốt, hiền huệ của ngươi ban cho, đóng đinh vào người ta, con tiện nhân ác độc.”

“Đại ca, giúp ta vén y phục lên.” Lý cẩu tử nói với người đánh xe.

“Để ta.” Không ít người hóng chuyện vươn tay cởi quần áo cho Lý cẩu tử, y phục vừa cởi ra, đã thấy trên người Lý cẩu tử chi chít lỗ nhỏ.

Khí trời quá nóng, vết thương đều nhiễm trùng, có mủ trắng, hơn nữa tản mát ra một mùi tanh tưởi, người vây xem đều lập tức lui về sau hai bước.

Phương Dũng nhăn chặt mày: “Lý cẩu tử, ngươi dựa vào cái gì quăng chuyện lên trên người Y Xảo, nàng là một cô gái còn có thể đối phó được với một đại nam tử như ngươi sao.”

“Y Xảo cũng không có lý do gì đối với ngươi như vậy, hôm nay ngươi không nói rõ ràng ra, ta đánh gãy chân của ngươi.” Phương Dũng hung hăng nói.

Trên mặt Bạch Y Xảo không có một chút huyết sắc, suy yếu nói với Phương Dũng rằng: “Phương Dũng, đừng nghe hắn nói bậy, nói cùng loại người này chỉ lãng phí thời gian, thân thể thiếp khó chịu, chúng ta vào đi thôi.”

Phương Dũng nắm tay Bạch Y Xảo, nói rằng: “Chuyện này nhất định phải làm rõ, ta không thể mặc cho người ta nói xấu nàng như thế, chuyện này không làm rõ, đối với thanh danh của nàng không tốt, ta không muốn nàng bị người chỉ trỏ”

“Ta không muốn con của chúng ta sinh ra đã phải chịu danh tiếng không tốt.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.