Ninh Thư xốc tinh thần lên đảo qua sổ tay thật dày của nguyên chủ, trong này có rất nhiều chuyện, cũng có hoạch định đối với mỗi nghệ sĩ trong tay, còn có phân tích tỉ mỉ tính cách của mỗi nghệ sĩ, con đường thích hợp cho họ.
Thậm chí ghi cả việc phát thông cáo gì vào lúc nào, mỗi nghệ sĩ đều được chăm sóc.
Người quản lý không nổi danh như Trần Hi là mệt nhất, hơn nữa còn có nhiều nghệ sĩ, như mấy người quản lý nổi danh nuôi được ra siêu sao thiên vương, thì đã không dễ dàng nhận dẫn người nữa rồi.
Trần Hi chỉ là người quản lý thông thường, người quản lý nói trắng ra chính là người kiếm tiền trên người minh tinh, đào móc nghệ sĩ thay công ty giải trí.
Ninh Thư hiểu đại khái tình huống xong, đầu hơi đau, ngồi trên giường tiếp tục tu luyện, nhưng linh khí trong thế giới này thật sự rất ít, tu luyện ở chỗ này cũng chẳng có cảm giác sung sướng như thế giới trước tí nào.
Hơn nữa thời điểm vận hành khí lực rất khó khăn, đã quen chả làm gì một cước cũng đạp vỡ vụn tảng đá, hiện tại yếu như vậy, Ninh Thư thật sự rất không quen.
May mà trong thân thể này khí lực từ từ lớn lên, kết hợp với kĩ năng solo gạt ngã một người đàn ông khỏe mạnh cũng không vấn đề.
Tu luyện một đêm, Ninh Thư cảm giác thân thể khỏe mạnh hơn hẳn, bèn chuẩn bị đi làm việc, chí ít hiện tại cô còn nắm giữ vận mệnh của Mạch Đóa Nhi, duy trì chuyện làm việc gì yêu việc nấy, hiện tại cô phải làm một người quản lý rồi.
Có lẽ có một ngày có thể làm hết tất tần tật mọi việc.
Ninh Thư đang chuẩn bị ra cửa, tiếng chuông cửa lại vang lên, mở cửa ra nhìn, là năm nghệ sĩ trong tay cô, trong tay đều mang theo hoa quả, mấy người vừa vào, liền khiến chung cư nhỏ cũng hơi chật chội.
“Chị Trần, chị khá hơn chút nào không?” Một người con trai hỏi Ninh Thư, chàng trai này trông tuổi không lớn lắm, nhiều lắm thì hai mươi tuổi, da rất trắng, chính là loại hình “hot boy” đang thịnh hành.
Tuy là tuổi còn nhỏ, đầu óc cũng không thiếu, luôn đi theo Trần Hi đòi thông cáo, muốn đòi ra mắt.
Ninh Thư cười một cái nói: “Tốt hơn nhiều rồi, mọi người không cần phải đặc biệt đến thăm chị, chị lập tức đến công ty đây.”
Ninh Thư nói, lướt mắt nhìn Mạch Đóa Nhi đứng ở sau cùng, Mạch Đóa Nhi là cô gái có vóc người cân xứng, khung xương nhỏ, ngũ quan không thể nói là tuyệt đẹp thế nào, nhưng kết hợp cùng nhau, luôn có vẻ vô cùng thanh thuần và linh khí.
Nguyên chủ Trần Hi chính vì nhìn trúng khí chất sạch sẽ của cô ta, nhưng không ngờ Mạch Đóa Nhi không chỉ có dáng dấp thanh thuần, mà ngay cả nội tâm cũng đơn thuần như vậy.
Đã khổ còn không được cám ơn, cuối cùng còn bị Mạch Đóa Nhi oán trách.
“Chị Trần, nếu không chị nghỉ ngơi thêm đi, chúng em có thể đến phòng thể chất đi luyện dáng, không sao cả.” Kiều Y nói với Ninh Thư, giọng Kiều Y khi nói chuyện mang theo chân thành, đương nhiên cũng mang theo lấy lòng.
Giới giải trí vô cùng chú trọng bối phận, hơn nữa hiện tại cô nắm trong tay một ít tài nguyên, nhưng nhiều người như vậy, người khác được chia thì mình sẽ không có, cũng không thiếu được chuyện lén lục đục với nhau.
“Đúng đúng, chị Trần chị cứ nghỉ ngơi thật tốt, chị sắp mệt chết rồi, chúng em đều sẽ đau lòng.” Hot boy Hạ Ý cũng vội vàng nói.
Mấy nghệ sĩ đều thể hiện quan hệ với Ninh Thư, chỉ còn lại Mạch Đóa Nhi, Kiều Y đẩy Mạch Đóa Nhi một cái, Mạch Đóa Nhi đi hai bước, nói với Ninh Thư: “Chị Trần, xin lỗi, lần này là do em làm chị liên lụy.”
“Không tới mức liên lụy, em làm sai chuyện, công ty cũng trách tội chị, chị kỳ thực cũng đang vì mình thôi.” Ninh Thư lạnh nhạt nói: “Em đã lựa chọn công việc đẹp đẽ long lanh, chung quanh có hoa tươi và tiếng vỗ tay này, như vậy thì phải chấp nhận mặt tối và quy tắc của nó.”
“Em biết, chị Trần.” Hot boy Hạ Ý đáp lời, trong tay Ninh Thư cơ bản đều là con gái, chỉ có một mình Hạ Ý là nam, hơn nữa Hạ Ý ít tuổi, bình thường càng hay làm nũng với Trần Hi, muốn có được càng nhiều thông cáo hơn.
Trần Hi làm người quản lý mấy năm, cũng không ưa kiểu làm nũng như Hạ Ý, cũng không có thông cáo thừa thãi nào cho hắn, phá lệ một lần, lần sau sẽ có tái phạm.
Mạch Đóa Nhi hơi cúi đầu, nghe thấy Ninh Thư nói đến mặt tối và quy tắc, có vẻ hơi không cho là đúng, Ninh Thư cũng không nói gì nhiều, để mấy người trở về.
Mấy người ra khỏi phòng, mỗi người đều thay đổi sắc mặt, không còn không khí hòa thuận như trước, Hạ Ý hừ lạnh một tiếng rồi đi trước, hai cô gái cũng đi, còn lại Kiều Y và Mạch Đóa Nhi.
Kiều Y nhìn thoáng qua Mạch Đóa Nhi, hỏi: “Cô muốn cùng tôi đi vào sao?”
Mạch Đóa Nhi do dự một chút gật đầu, Kiều Y nhìn cái vẻ này của cô ta, hơi không cam lòng nói: “Dù gì chị Trần cũng là vì cô nên mới dầm mưa bị cảm, cô làm sao mà ra cái vẻ không tình nguyện này.”
Mạch Đóa Nhi thấy Kiều Y như vậy, mím môi một cái, nói rằng: “Tôi biết chị Trần là vì tôi, nhưng chị Trần muốn tôi làm việc chưa chắc tôi đã muốn làm.”
Cô ta chỉ đơn thuần muốn diễn kịch, không muốn dính vào chuyện phức tạp như thế, nhưng Trần Hi người quản lý này chưa bao giờ sắp xếp cho cô ta đi thử vai, luôn bắt cô ta ăn uống với một đám người không hiểu từ đâu ra, trong đầu chỉ có xôi thịt.
Các kiểu tiệc tùng, cứ thế khác gì lãng phí thời gian.
Kiều Y nhấn chuông cửa, Ninh Thư mở ra nhìn thấy Kiều Y và Mạch Đóa Nhi, hơi kinh ngạc: “Còn có chuyện gì sao?”
“Chị Trần, không có việc gì chỉ là muốn cùng trò chuyện thôi.” Kiều Y và Mạch Đóa Nhi vào nhà.
Ninh Thư kỳ thực còn chưa ăn sáng, chỉ có thể cầm hoa quả một người nghệ sĩ đưa tới, gặm một cái, nói với hai cô bé: “Muốn ăn tự lấy, muốn nói gì với chị?”
“Chị Trần, em muốn đi theo con đường âm nhạc.” Kiều Y lấy can đảm nói với Ninh Thư, nếu vào công ty, thì phải đi theo con đường công ty đã dựng sẵn.
Trên người Kiều Y mang theo một khí chất học thức hiểu biết, công ty dựng sẵn là phải đi theo con đường diễn viên, Ninh Thư suy nghĩ một lát rồi nói: “Có thể, muốn đi theo con đường âm nhạc này, thì trước tiên phải học một nhạc cụ đã, chị và em cùng nhau thiết kế một chương trình học xem, học tập trước đã, đầu tiên đừng nghĩ tới việc ra bài hát làm gì.”
Kiều Y không ngờ Ninh Thư thoải mái đáp ứng như vậy, trên mặt vô cùng bất ngờ và vui vẻ, đứng lên cúi đầu với Ninh Thư: “Cám ơn chị, chị Trần.”
Một lúc đã thay đổi con đường của nghệ sĩ, áp lực của Ninh Thư kỳ thực rất lớn, phải đối mặt với áp lực của công ty, nhưng muốn giữ được chén cơm của mình, nhất định phải có được chút thành tựu mới được.
“Chị Trần, em muốn làm diễn viên.” Mạch Đóa Nhi thấy Ninh Thư đáp ứng Kiều Y, lập tức nói.
Ninh Thư gật đầu: “Được, ngày mai chị dẫn em đi thử vai.”
“Cảm ơn chị Trần.” Mạch Đóa Nhi cao hứng nói, híp mắt cười, nhìn vô cùng thuần khiết trong sáng.
Ninh Thư chỉ khẽ cười.
Đạt được mục đích của mình, Mạch Đóa Nhi liền đi trước, Ninh Thư nhìn theo bóng lưng Mạch Đóa Nhi, dựa vào tính tình của Mạch Đóa Nhi sống trong giới giải trí tuyệt đối sẽ bị hại chết, hơn nữa người quen biết cũng rất ít.
Nếu không phải vì gặp Mạc Tước Phong, chuyện gì cũng thay cô ta giải quyết, Mạch Đóa Nhi có thể “hot” như vậy, cuối cùng gặt hái được vòng nguyệt quế của diễn viên sao.
Có lẽ Mạch Đóa Nhi sẽ thành công, nhưng không dễ dàng như vậy, con đường lên làm ngôi sao của Mạch Đóa Nhi đi lên vững vàng, đều không thiếu Mạc Tước Phong giúp đỡ.
Đây kỳ thực chính là một câu chuyện một diễn viên nhỏ tép riu được kim chủ bao nuôi sau thành “hot”.