Dịch:.
***
Cả ba nhìn nhau rồi bước tới.
“Cô kia, nhấc chân lên, cô dẫm phải con yêu của tôi rồi.” Cô gái ngồi xích đu chỉ vào chân Ninh Thư.
Ninh Thư nâng chân lên, nhìn thấy một đóa hoa xanh nhỏ như hạt đậu bị cô dẫm nát.
Ninh Thư tỏ vẻ xin lỗi, nhấc bông hoa bị dẫm nát lên, “Nó thật sự quá nhỏ.”
“Chuyện ma cà rồng đời thứ ba thức tỉnh mấy người nói là thật?” Cô gái ngồi xích đu hỏi, cô gái mặc váy đỏ, làn váy đung đưa, lộ ra đôi chân trắng muốt.
Cô gái để chân trần, xõa tóc.
Là một cô gái đỉnh của chóp, quá đỗi xinh đẹp.
Casey nhìn tới say mê, mơ mơ màng màng.
Dulo dùng khuỷu tay huých gã một cái, Casey lập tức phục hồi tinh thần, giành nói trước; “Là thật.”
Cô gái váy đỏ liếc mắt nhìn Casey một cái, “Tôi không nói chuyện với kẻ háo sắc.”
Casey:.........
Cô gái váy đỏ nhìn về phái Ninh Thư, “Cô nói đi, nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra.”
Ninh Thư gật đầu tường thuật lại mọi chuyện.
Cô gái váy đỏ lẳng lặng nghe Ninh Thư nói, chống cằm nhìn Ninh Thư: “ Sao các người có thể khẳng định đó là ma cà rồng đời thứ ba?”
“Phải biết rằng sinh mệnh của ma cà rồng là vô hạn, có rất nhiều ma cà rồng cảm thấy nhàm chán. Chúng sẽ tự phong ấn mình lại và ngủ đông, còn ma cà rồng đời thứ ba cách thời điểm hiện tại quá xa.”
“Tuy người ta truyền tai nhau rằng bọn chúng bị thương nặng nên mới rơi vào trạng thái ngủ say, nhưng cũng có nhiều người cảm thấy bọn chúng đã biến mất rồi.”
Ninh Thư đảo tròng mắt, chỉ vào Casey, “Là anh ta nói, anh ta nói đã trông thấy ma cà rồng đời thứ ba đã thức tỉnh.”
Casey lập tức sửa sang lại quần áo, tính toán thể hiện, nói chuyện trước mặt người đẹp.
“Không nói tới việc này nữa, nói cho tôi nghe quan hệ giữa cộng sự của cô và hoàng tử ma cà rồng đi, tôi đã đọc báo cáo của cô rồi.”
Casey:.........
Cô gái váy đỏ nhìn Ninh Thư: “Phải biết rằng đối phương chính là cộng sự của cô, cộng sự cùng sống cùng chết, cô tố giác cô ấy như vậy, có vẻ đê tiện, lại không có được tình cảm của cộng sự.”
Ninh Thư mặt không đổi sắc, “Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng tôi mới tố giác cô ta. Đầu tiên, Ferry là hoàng tử, cố ý tiếp cận Mina có ý đồ gì, chắc chắn là vì tổ chức.”
“Thứ hai, cá nhân tôi, tôi không hề thích Mina, Mina là một người ích kỷ chỉ biết nghĩ tới bản thân mình, hoàn toàn không biết tới đoàn kết, hoàn toàn không quan tâm tới suy nghĩ, tình cảm của công sự.”
“Biết rõ thợ săn không thể qua lại với ma cà rồng, tôi đã khuyên nhủ cô ta rất nhiều lần, như cô ta vẫn như cũ, làm theo ý mình, còn cảm thấy tôi xen vào chuyện của cô ta.”
“Lý do lớn nhất, đó là tôi không muốn tổ chức xảy ra chuyện gì, như vậy tôi mới có chỗ để dừng chân.”
“Chuyện này, Dulo và Casey có thể làm chứng.”
Dulo và Casey gật đầu, so với Mina, bọn họ tất nhiên sẽ đứng về phía Ninh Thư người đã từng trải qua giờ phút sinh tử với mình.
Cô gái váy đỏ nhìn Ninh Thư, “Rất thành thật.”
“Đi thôi, chuyện này kết thúc ở đây.” Cô gái váy đỏ phất tay tạm biệt ba người Ninh Thư.
Casey lưu luyến nhìn cô gái váy đỏ, cô gái nhìn lại Casey; “Còn dùng ánh mắt dâm dục ấy nhìn tôi một lần nữa, tôi sẽ móc mắt anh ra để chơi bi đấy.”
Casey vội vàng quay đầu rời đi.
Chờ đi xa, Ninh Thư mới không nhịn được nói: “Anh thật đúng là táo bạo, ai cũng dám liếc mắt đưa tình.”
Dulo nói: “Không nghĩ tới người đứng đầu tổ chức lại là một cô gái.”
“Là một cô gái xinh đẹp quyến rũ.” Casey vuốt cằm.
Ninh Thư trợn trắng mắt, lười nói nhảm với hai tên này, quay về phòng tu luyện.
Ma cà rồng thức tỉnh kia, bên trên khẳng định sẽ cho người điều tra rõ ràng.
Mục đích của cô là tồn tại, nâng cao sức lực của chính mình, không để bị Ferry xé làm hai.
Và còn gây khó khăn cho hai người bọn họ.
Nếu ma cà rồngmcr đời thứ ba thức tỉnh thật, thì cũng phải chắc chắn cô không chết trong tay Ferry.
Ít nhất là trong lúc cô nghịch tập, không bị Ferry giết chết.
Nếu có thể, tốt nhất vẫn là giết quách Ferry đi cho xong.
Giải quyết tên đó, để cho một đôi tình nhân âm dương cách trở mới là cách hay nhất.
Nghĩ vậy, Ninh Thư cảm thấy mình càng ngày càng tha hóa.
Âm dương cách biệt vẫn chưa phải việc gì đau đớn lắm, phải hiểu lầm nhau, thương tổn lẫn nhau mới là chính đạo.
(Chị tôi càng ngày càng sa đọa.)
Ninh Thư không có ý định nhận nhiệm vụ mới, nên ở lại tổ chức tu luyện.
Huống hồ, Ninh Thư cảm thấy vận may của mình không được tốt cho lắm, chẳng may nhận nhiệm vụ mới, lại gặp phải ma cà rồng thức tỉnh thì phải làm sao.
Cảm giác thế giới này tràn ngập ác ý với cô.
Ninh Thư vững bước tăng thực lực của mình, nhưng vẫn mãi chưa tìm được thứ nào như giấy vàng và chu sa của phương Đông.
Ở chỗ này chỉ có nước thánh, đã vậy lại còn có hạn lượng.
Ninh Thư có thể lấy máu của mình vẽ bùa, trong máu cô có linh khí, rất dễ thành công.
Khuyết điểm là, thể chất phụ nữ thuần âm, sẽ làm giảm tác dụng của phù chú.
Mà đối phó với thứ âm binh (khí đụ) như ma cà rồng, phải sử dụng đồ có dương khí.
Nhưng thà có còn hơn không.
Không biết bao lâu Mina chưa trở về, cũng chẳng biết lạc trôi tới chỗ nào, chẳng biết có quên mất đường về nhà không.
Nói thật, sánh bước cùng hoàng tử Ferry còn sướng hơn làm thợ săn gấp trăm ngàn lần.
Ferry có tiền, có sắc đẹp, đi tới nơi nào cũng được chào đón nhiệt liệt, yêu đương với người như vậy có thể nói là thỏa mãn tính hư vinh trong người.
Nói nữa yêu đương lại tốt đẹp nhẹ nhàng.
Cảm giác như không phải đi làm nhiệm vụ, mà là đi du lịch, hoàn toàn là vui tới quên trời quên đất.
Ngày tháng Ninh Thư trôi qua trông thật nhàn nhã, nhưng cũng thật gấp gáp.
Lúc đi tới nhà ăn, ngẫu nhiên có thể gặp được Dulo và Casey.
Hai người này cũng giống với Ninh Thư, bị nhiệm vụ lần trước dọa tới sợ luôn, tới giờ tinh thần vẫn chưa phục hồi lại, cho nên tạm thời vẫn chưa nhận nhiệm vụ.
Ninh Thư một bữa ăn ba cái hamburger, làm Dulo và Casey sợ chết khiếp.
“Tin tôi đi, cô cứ ăn như vậy, chẳng mấy chốc sẽ hết sạch tiền.” Casey nói với Ninh Thư.
Ninh Thư gặm hamburger: “Không sao cả, tôi cần phải bổ sung năng lượng.”
Linh khí không đủ, chỉ có thể dùng cách này để bổ sung.
“Cộng sự của cô vẫn chưa quay lại sao?” Dulo hỏi.
Ninh Thư lắc đầu, uống sữa, “Kệ cô ta, mà tôi cũng không quản được.”
“Cô muốn đổi cộng sự không, có thể gia nhập với tôi và Casey, chúng ta hợp thành một nhóm. Dù sao cũng đã hợp tác một lần, ở mức độ nào đó, chúng ta đã có sự ăn ý.” Dulo nói.
Casey gật đầu: “Cũng đúng, tuy một nhiệm vụ phải chia tiền cho ba người, có hơi ít, nhưng được cái an toàn.”
Ninh Thư nghĩ ngợi, sau đó gật đầu đồng ý, ít nhất thì hai người này cũng là người đáng tin cậy.
“Này, có phải cộng sự của cô đã bỏ trốn cùng ma cà rồng rồi không?” Casey nói đùa.
Ninh Thư nhún vai: “Có lẽ.”
Song còn chưa xuất hiện một màn anh hùng cứu mĩ nhân, để Mina hoàn toàn tuyệt vọng với tổ chức.
Chắc chắn trong lòng Mina vẫn còn băn khoăn, một mặt tham luyến Ferry, mặt khắc lại cố kỵ tổ chức.
Sợ hãi bản thân sẽ bị trừng phạt.
Chắc chắn mọi chuyện sẽ xảy ra theo cốt truyện, cho nên, Ninh Thư đoán Mina sẽ còn quay lại.
Chui đầu vào lưới đợi Ferry làm anh hùng cứu mỹ nhân.
Có điều trong lòng Ninh Thư vẫn luôn thắc mắc.