Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 1402: Chương 1402: Vampire 34




Ninh Thư chưa từng nghĩ tới trường hợp, Ferry sẽ tự tay giết chết Mina.

Còn là loại diệt cả cơ thể lẫn linh hồn thế này.

Thế này gọi là yêu đấy sao, phải thỏa mãn tất cả yêu cầu người mình yêu, bao gồm cả giết người.

Excuse me?

Chẳng lẽ Ferry không biết linh hồn của Mina biến mất?

Chính là, ngay tới cơ hội đầu thai tái sinh thành người khác cũng không có.

Ninh Thư không biết chùm sáng trong nhẫn ruby là thứ gì, có thể tiêu diệt được cả linh hồn của con người.

Biến mất hoàn toàn.

Mina ngay cả hạt bụi cũng không còn lưu lại, cứ như vậy mà biến mất.

Ninh Thư sững sờ nhìn Ferry, chậc chậc chậc…….

Cứ tưởng rằng Ferry sẽ thề sống thề chết cứu Mina đi, ai dè lại giết Mina nhanh thế.

Ninh Thư thật sự chịu thua đấy.

Ferry thật sự yêu Mina ư?

Hay là trong lòng Ferry vẫn còn hoài nghi Mina, chẳng lẽ kế ly gián lần trước của cô có tác dụng.

Đấy, thấy chưa, chính mình không có sức mạnh, không làm gì được kẻ thù, thậm chí còn có khả năng chết trước mặt người mình yêu.

Ferry khổ sở, sau đó chuẩn bị chạy trốn.

“Đã nói hôm nay, chú mày cần nằm lại chỗ này.” Ninh Thư kết ra một phù chú thật lớn đánh vào người Ferry.

Cơ thể Ferry trở nên suy yếu đi rất nhiều, dùng đôi mắt đỏ như máu của mình nhìn Ninh Thư, “Mày muốn khai chiến với ma cà rồng sao?”

Ninh Thư nhún vai nói, “Là do đứa nào, nhiều lần xâm phạm tổ chức, rốt cuộc là do ai khiêu khích ai.”

“Giờ rơi vào thế hạ phong, lại lôi ma cà rồng ra uy hiếp chị, thực sự có chuyện tốt vậy sao?”

Ninh Thư thi triển phù định thân, định trụ Ferry.

Sau đó cầm kiếm bạc, đâm vào trái tim Ferry.

Đồng thời điều khiển ba em rồng lửa đánh về phía Ferry, xuyên qua cơ thể gã.

Ba em rồng xuyên tới xuyên lui trên cơ thể Ferry, Ninh Thư cầm kiếm bạc, đâm vào trái tim Ferry.

Đâm xuyên qua cơ thể Ferry.

Ferry lớn tiếng rít gào, vươn móng tay bén nhọn muốn chọc thủng cơ thể Ninh Thư.

Ninh Thư lại vẽ phù định thân, định trụ Ferry, lấy máu của bản thân, vẽ bùa lên trán Ferry.

Ferry bắt được tay của Ninh Thư, phù định thân mất hiệu lực.

Ferry há miệng, muốn cắn Ninh Thư.

Ninh Thư không hề cố kỵ, có bản lĩnh thì hút đi.

Trong máu của cô đều là hỏa năng, có bản lĩnh thì cứ tới mà hút đê.

Ninh Thư đập mạnh một cái lên trán Ferry, chụp phù chú vào trong não Ferry.

Ferry sửng sốt, Ninh Thư rút kiếm bạc trong ngực gã ra, chém mạnh vào cổ gã, làm đầu Ferry lăn long lóc.

Ninh Thư phóng năng lượng trong đan điền ra, hỏa dương dào dạt khiến cơ thể Ferry cháy bừng bừng.

Trong cơ thể Ferry tràn ngập năng lượng của ma cà rồng đời thứ ba.

Cháy hồi lâu không hết cũng phải hết.

Ninh Thư nhặt nhẫn ruby lên.

Thứ này giờ là của cô.

“Dọn dẹp chỗ này thôi.” Ninh Thư nói với các thợ săn khác, sau đó ngồi nhìn thi thể của Ferry, chờ máu trong thi thể Ferry bốc hơi hết.

Cô sợ chỉ cần một giọt máu sót lại, một giọt máu duy nhất cũng có thể khiến gã trọng sinh sống lại.

Điều Ninh Thư sợ luôn trở thành sự thật, sợ Ferry lại sống lại.

Ninh Thư ngồi dưới đất, nghiên cứu nhẫn ruby, nhẫn rất lớn, màu sắc không đỏ hồng tươi đẹp, mà có màu đỏ sậm, cứ như màu máu đọng lại vậy.

Nhẫn này bắn ra chùm sáng gì nhỉ.

“Ô, tôi biết đây là thứ gì.” Giọng 2333 đột nhiên vang lên trong đầu Ninh Thư.

Ninh Thư nhìn nhẫn, hỏi, “Là gì vậy?”

“Viên đá trong chiếc nhẫn này chắc chắn là đá thời gian. Loại ánh sáng này là một đòn tấn công thời gian đáng sợ.”

“Pháp tắc của thời gian là pháp tắc đáng sợ nhất, không ai có thể ngăn thời gian trôi đi, bất luận là người mạnh tới đâu, có sự tích huy hoàng tới cỡ nào, cũng sẽ bị dòng sông thời gian nhấn chìm tất thảy.”

“Bị ánh sáng này chiếu vào người, sẽ làm người bị bắn phải trải qua mấy vạn năm, mấy chục vạn năm, người nào cũng sẽ tan biến thành cát bụi, bất cứ thứ gì cũng không thể thắng nổi thời gian.”

Ninh Thư nghe xong, sợ tới mức suýt chút nữa ném nhẫn đi.

Thử nghĩ mà xem, một người, à không một cái bàn đi, sao có thể tồn tại được mấy vạn năm hay mấy chục vạn năm được.

Thứ gì bị ánh sáng này bắn trúng, đều sẽ bị thời gian mai một.

“Còn hoa hồng đỏ này thì sao?” Ninh Thư hỏi.

2333 nói, “Luôn có một vài trường hợp ngoại lệ, hoa hồng này chắc hẳn không nằm trong quy luật thời gian đó.”

Ninh Thư gỡ hoa trên tai xuống ngửi, chẳng lẽ sẽ luôn tươi đẹp mãi mãi.

Mặc kệ thế nào, đây đều là thứ tốt.

Ninh Thư nói với 2333, “Cất giùm tôi hai vật này đi.”

Tới núi rồi không thể tay không quay về, có thứ gì tốt phải gói ghém mang đi chứ.

Ninh Thư cử động cơ thể, nhìn sang cơ thể Ferry đang cháy phừng phừng.

Máu của ma cà rồng đời thứ ba cũng trâu thật đấy, tồn tại mạnh như vậy, thế mà cũng bị Ferry hút máu, quá phản khoa học.

Chẳng lẽ đây là do hào quang nam chính, giờ cô đánh bại Ferry, có khi nào chứng tỏ cô còn mạnh hơn ma cà rồng đời thứ ba?

A ha ha ha ha ……

Ninh Thư cười đến phát ho phát hen, đấm mấy cái lên ngực, lại tiếp tục chờ Ferry cháy thành tro.

Máu ma cà rồng có thể khiến người thường bất tử.

Dòng máu của ma cà rồng thuần khiết có thể khiến đám ma cà rồng yếu ớt trở nên mạnh hơn và có thể thanh lọc máu trong cơ thể.

Vì vậy, ma cà rồng hút máu để phát triển.

Dulo đi tới, đưa điện thoại cho Ninh Thư, nói “Là thủ lĩnh gọi tới, hỏi tình hình sao rồi?”

Ninh Thư nói: “Khá tốt, anh nói lại với Darin vậy đi.”

“Cô ấy lo lắng cô gặp chuyện, bảo cô nghe máy, muốn nghe thấy giọng của cô.”

Ninh Thư nhận điện thoại, nói chuyện với Darin, nói mọi chuyện đã giải quyết xong rồi, tạm thời tổ chức không có chuyện gì nữa cả.

Trên người Darin có vết thương, giọng rất yếu, nói Ninh Thư chú ý an toàn.

Darin cúp điện thoại, Ninh Thư đưa điện thoại lại cho Dulo.

Thi thể Ferry đốt mãi chưa cháy hết, Ninh Thư đứng đợi, chờ tới mức hết cả kiên nhẫn.

Sao lại có được lực sinh mệnh mạnh mẽ tới vậy, khiến con người không theo kịp.

Ninh Thư dứt khoát lấy nhẫn ruby ra, dùng tia sáng thời gian mai một bắn cho gã một cái.

Nhưng cô không biết cách sử dụng nhẫn ruby này.

Ninh Thư sợ dùng nhẫn ruby, chẳng may tự làm mình bị thương, cô sẽ cứ như vậy mà biến mất trong dòng chảy lịch sử.

Sợ lắm luôn ý.

Ninh Thư cẩn thận đưa khí kình vào trong nhẫn ruby, giống như hoa hồng đỏ lúc trước.

Ninh Thư chĩa nhẫn về phía Ferry, trong lòng lẩm bẩm, bắn chết gã, bắn chết gã…..

Nhẫn ruby không có phản ứng gì, nhưng giây tiếp theo lại bắn ra một chùm sáng thời gian.

Chớp mắt đã mai một đi cơ thể của Ferry, cùng với dòng máu trong người gã.

Ninh Thư hít một hơi, thứ này khủng bố thật.

Đá pháp tắc thời gian, có thể khiến thời gian dừng lại, cũng có thể khiến thời gian trôi qua nhanh chóng, chớp mắt đã qua vạn năm.

Còn có thể khiến thời gian quay lại.

Mẹ ơi, mạnh thật đấy.

Đây thực sự là một vũ khí giết người vô hình sắc bén.

Thời gian à…………..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.