Ca Ca Hỗn Huyết Của Ta

Chương 4: Chương 4




CHƯƠNG 3

【 trời ạ, ta vừa rồi là làm sao vậy! 】Tiêu Luân ngâm mình trong bồn tắm lớn có chút hỗn loạn.

[ cái không khí vừa nãy. . . . ]

【 ai nha ~ ta không muốn sống nữa, như thế nào lại mờ ám như vậy a! Ta Tiêu Luân sát trai vậysao! chẳng lẽ mị lực của ta lớn đến ngay cả nam nhân cũng thích ta? ! Không phải đâu! Hơn nữa nam nhân kia còn là ca ca có chung một nửa huyết thống với ta ! Hỏng mất~~~ ~~】

Vùi đầu vào suy nghĩ Tiêu Luân không chút chú ý tới cửa phía sau dần dần bị mở hé ra.

Nên làm cái gì bây giờ a ~~~ vạn nhất Lý Âu yêu ta, ta đây phải làm sao bây giờ a! tuy thời đại này gay cũng không ít, nhưng mà. . . .

Ghé vào thành bồn tắm lớn, Tiêu Luân cau mày mày suy nghĩ lung tung.

【 di? sao đèn lại bị tắt mất? 】

A! –

Tiêu luân vừa quay đầu thì thấy Lý Âu ở phía sau hắn, bật người sợ tới mức hồn bay phách lạc.

Lý Âu. . .Tiêu Luân theo bản năng lui ra sau,anh, anh như thế nào lại vào được?

Nhìn thấy bộ dáng Tiêu Luân nơm nớp lo sợ, Lý Âu nhịn không được mỉm cười.

Chẳng lẽ em lúc tắm không đóng cửa sao?

【 ách? Gì? Ta không đóng cửa a •••】

[ Chẳng lẽ Tiêu Luân ta đến nước mĩ, người biến choáng váng sao? Cửa cũng không nhớ đóng. . . quá thất bại!]

Chính là, hiện tại không phải là thời điểm Tiêu Luân nghĩ đến chuyện này

Uy! anh vào làm chi!

Nhìn thấy nửa thân trần của Lý Âu, Tiêu Luân hoảng quá, không khỏi khẩn trương đứng lên.

Em nói để làm chi đây? đương nhiên là để cỡi quần áo a~~Lý Âu tự cho là đúng tiếp tục động tác trên tay.

Nhưng tôi đang tắm! Tiêu Luân lo lắng hô.

Ân, đúng vậy, anh biết em đang tắm.

Lý Âu vừa nói xong, liền cỡi bỏ dây lưng bên hông, hoàn toàn không để ý ánh mắt kinh ngạc của Tiêu Luân.

Uy! tôi, nói, là, ta, đang, tắm! Tiêu Luân từng chữ một nói.

Ân

Lý Âi thản nhiên lên tiếng. Mắt thấy Lý Âi sắp cởi kiện cuối cùng trên người, Tiêu Luân có chút hổn hển đứng lên từ bồn tắm lớn phủ thêm dục bào chuẩn bị đi ra ngoài, nhưng vừa quay đầu lại lại thấy Lý Âu chỉ còn mặc quần lót tựa người vào cửa phòng tắm.

Anh tránh ra! Tiêu Luân sinh khí nói.

Luân, không muốn cùng anh tắm sao?

Ỷ vào ưu thế cao 187cm cam ngạo nhân, Lý Âu nhìn xuống Tiêu Luân, đôi mắt cực đẹp tựa hồ hàm chứa một tia u buồn.

Tôi ••• Tiêu Luân nghẹn lời

【 kỳ thật nam cùng nam tắm chung cũng không có gì. . . huống chi hắn là ca ca ta, không sao đi? 】 Tiêu Luân âm thầm nghĩ

Được rồi. Chúng ta đây cùng nhau tắm. Bất quá, Tiêu Luân hướng Lý Âu đến gần từng bước,

Không được bính tôi nga! Tiêu Luân bộ dáng quật cường thẳng thắng lại đáng yêu, làm tâm tư Lý Âu ngứa ngáy.

Ân, đã biết.

đôi măt u buồn trong nháy mắt trở nên loé sáng, trong mắt lộ ra nhu tình ngay cả nước cũng phải chịu thua. Đương nhiên cũng cất giấu một tia gì đó mà Tiêu Luân nhìn không ra.

Tiêu Luân xoay người, cởi bỏ dây buộc, áo tắm màu trắng theo bả vai chảy xuống mặt đất.

【 quả nhiên vẫn là đứa nhỏ 16 tuổi •••】

Bất đồng với dáng người cường tráng của Lý Âu, Tiêu Luân có dáng người tuy thật thon dài nhưng vẫn duy trì vẻ thiếu niên đặc biệt non mền co dãn, đùi trắng nõn thuỷ nộn xinh đẹp tuyệt trần, cơ thể hiếm thấy, thoạt nhìn phi thường mê người.

Ân, tôi nói, có thể giúp tôi lấy một chút xà phòng không?

Tiêu Luân quay người thấy lý Âu đã cởi bỏ tầng trói buộc cuối cùng trên người, đầu cuống quýt quay đi, liền ngay cả nói cũng trở nên lắp bắp. Nhưng rất không may, điểm này đã bị Lý Âu nhìn thấy.

【 ha hả 】

Khóe môi cong lên, bạc thần lộ ra một đường cong hoàn mỹ.

Này.

Lấy tay đem xà phòng đưa cho Tiêu Luân, rồi lại sau một giây đưa tay rụt trở về.

Uy? !

Tiêu Luân không kiên nhẫn ngẩng đầu, đột nhiên thấy Lý Âu lộ ra trọn ven trước mắt, mặt lập tức hồng đến mức có thể thấy máu. Với tay nhận xà phòng, cứng nhắc xoay mặt.

Anh ••• không cần như vậy đứng ở trước mặt tôi.

Nga? Phải không? 【 ha hả ••• thật sự là đứa nhỏ đáng yêu 】 kia thật sự thực thật có lỗi nga ~

Nhấc chân bước vào bồn tắm lớn, cố ý vô tình dán vào làn da Tiêu Luân.

【 người nầy thân thể độ ấm hảo a ~ 】

Tiêu Luân có chút mất tự nhiên, lén ở nơi nào đó nói thầm. Ngược lại Lý Âu tuyệt không câu nệ ở trong buồn tắm tắm rửa.

Luân em ngồi bất động như thế này tắm rửa như thế nào? Lý Âu hỏi Tiêu Luân ở phía sau.

Này • • • này không cần anh lo không cần ngươi lo! Tiêu Luân kêu lên 【 hôm nay rốt cuộc là muốn làm như thế nào! Tâm tình hảo xao động • • • 】Nhưng mà____ Lý Âu vừa nói xong liên lấy tay vây quanh người Tiêu Luân.

Anh tắm cũng muốn dùng xà phòng nga~~~ hai tay bắt lấy xà phòng trong tay Tiêu Luân.

Ta • • • • Tiêu Luân nằm ở trong ***g ngực Lý Âu ngây dại.

Muốn Anh giúp em chà lưng không? Cằm dựa vào vai Tiêu Luân, thanh âm ấm nóng ở bên tai phả ra, làm cho người ta không khỏi cảm thấy cả người mền yếu vô lực.

Không ••• không cần.

Thần kinh dường như chậm nửa nhịp, Tiêu Luân cảm thấy cả người có chút không nghe theo điều khiển của hắn.

Không biết từ khi nào thì mặt Tiêu Luân đã dựa vào thành bồn tắm, bụng hoạt nộn ướt át mơn trớn tấm lưng trắng nõn của Tiêu Luân, thản nhiên hương thơm xà phòng, không khí trở nên say nồng, ánh mắt Tiêu Luân mông lung.

Luân, thoải mái không? tiếng nói đầy mị lực tựa hồ có một loại ma lực, làm cho tinh thần người khác trầm tĩnh lại, sa đọa vào ***g ngực nam nhân.

Ân, thực thoải mái. ánh mắt khẽ mở mang chút mê ly.

Đến, lại đây, em chỉ tẩy sạch lưng mà thôi,anh giúp em tẩy những nơi khác. ánh mắt màu lam nhạt hiện lên một tia giảo tà.

Ân • • • đôi tay chạm vào thân thể mền mại, nhượng Lý Âu lau trên người mình.

Xem ra Luân dọc đường đi đã mệt chết đi.

Ân, thật sự mệt mỏi quá. Lý Âu không nói thì Tiêu Luân còn không cảm thấy được, hiện tại mới phát hiện mình từ lúc xuống phi cơ không được nghỉ ngơi qua, lúc này đúng là thật sự rất mệt. Nhắm mắt lại, Tiêu Luân nằm ngửa lên thành bồn tắm, cảnh đẹp nhìn không sót một cái gì.

Nếu anh nhớ không nhầm, thì ngày mai là sinh nhật của em đi! Lý Âu nói.

Ân, đúng vậy. không nghĩ tới anh cũng biết a. Tiêu Luân nhìn Lý Âu cười cười.

Bởi vì là ba ba nói.

Lý Âu hướng sát vào Tiêu Luân hơn.

Ba ba ? hắn nhớ rõ sinh nhật ta? Tiêu Luân trong lòng dâng lên một trận cảm động.

【 vốn tưởng rằng hắn là sẽ không nhớ rõ sinh nhật của ta • • • 】

Ân, đúng vậy, bất quá nhớ rõ sinh nhật của em về sau còn có một người.

Nhìn thấy Tiêu Luân vừa mới biểu tình có chút cô đơn, Lý Âu trong lòng dâng lên một trận trìu mến.

Luân, về sau em còn có anh, anh sẽ ở bên em. . . Lý Âu nâng lên mặt Tiêu Luân, ôn nhu hôn lên môi hắn.

Ân — anh ~ ân ••

Không để ý đến Tiêu Luân giãy giụa, Lý Âu tiếp tục ôm lấy người Tiêu Luân, hôn thật sâu.

Bốn môi sát nhau, gắn bó giao triền, phòng tắm tràn ngập âm thanh hôn môi mê người, còn có tiếng thở dốc, tình cảm mãnh liệt gần như bốc cháy

Không •• không cần ••• cố gắng đẩy ra Lý Âu đang ủng trụ mình, Tiêu Luân từng ngụm từng ngụm thở phì phò, đôi môi đỏ mọng xinh xắn bởi vì bị âu yếm có vẻ càng thêm hồng nhuận ngon miệng, đôi mắt tinh khiết hàm chứa thêm nước mắt, mi mắt ửng đỏ càng phiến ra màu sắc câu nhân.

Luân,anh thích en.. Âm thanh trầm thấp mang từ tính truyền vào tai Tiêu Luân, nhất thời làm Tiêu Luân thất thần.

Nhưng mà •••, chúng ta là huynh •• ngô ••

thoáng cái ngăn chặn lại miệng Tiêu Luân. Môi khắc sâu dây dưa làm cho Tiêu Luân không có lực chống đỡ.

Lúc trước anh đã sớm biết anh còn có một đệ đệ là em, anh vẫn nghĩ, xa ở Trung Quốc em có bộ dáng gì. Quả nhiên, bộ dạng em so với tưởng tuợng của anh còn xinh đẹp hơn, hơn nữa ••• còn thực có khả năng.

Lý Âu vừa nói xong vừa theo môi Tiêu Luân hôn đến hầu kết, xương quai xanh, sau đó lại dừng lại điểm đỏ ở trước ngực hắn.

Ách •• ân •• không cần •• mau dừng lại đi! Lý Âu ôm lấy cánh tay đang muốn ngăn cản mình, không chút cố sức giơ lên cao….đỉnh.

A! Tiêu Luân tựa hồ có điểm bị lộng đau .

Anh!

Lý Âu ý xấu cắn lên quả hồng nhạt kia, khiến người trong lòng từng đợt run rẩy.

Ân ——

Em biết không? Thanh âm của em đối với anh mà nói thật là hấp dẫn trí mạng. Luân, em nói, em là cố ý sao ?

Bàn tay to một phen cầm lấy nơi yếu ớt của Tiêu Luân.

Tôi. . . . . . Tôi, không có. . . . . . Mau dừng tay a.

Bất hạnh tay đã bị trói buộc, bộ dáng Tiêu Luân cầu xin tha thứ có vẻ điềm đạm đáng yêu.

Không thể nga ~ Lý Âu hiển nhiên đối với đáp án như vậy không hài lòng.

Anh muốn em chính miệng nói ra!

Tăng thêm lực bộ lộng, ngay cả tiểu cầu bên cạnh cũng không buông tha.

Ân._____ miệng Tiêu Luân tràn ra rên rỉ.

Không thể phát ra tiếng nga~ bị mụ mụ nghe thấy được thì làm sao bây giờ? Lý Âu giảo hoạt cười,

【 a? ! Làm sao bây giờ ••• không thể ra tiếng ••】

Thừa dịp không chú ý, Lý Âu cũng nhân cơ hội thâu hương ( trộm sắc)

Miệng của em thực ngọt nga. Luôn phát ra âm thanh *** đãng như vậy.

Tiêu Luân có chút chán ghét quay đi. . . trong mắt hàm súc nước mắt.

Làm sao vậy? Mất hứng sao?  Chính là anh xem không giống nga ~ nơi này đều ngạnh lên. . . Lý Âu nói xong tay nắm càng chặt.

A! Tiêu Luân theo phản xạ tính rút hai chân, có thể ở trên mặt Lý Âu bị đầu gối tạo ra một vết.

【 ý thức có chút hỗn loạn •• nhưng là cái kia địa phương cũng rất ••】

Nga! Nơi đó không thể a! Tiêu Luân có chút sợ hãi kêu lên. rõ ràng cảm giác được ngón tay Lý Âu quanh quẩn ở huyệt khẩu.

Em nói này có thể không? Lý Âu không chút do dự cắm một ngón tay vào, bởi vì có nước bôi trơn nên không đau như Tiêu Luân nghĩ, thấy mày Tiêu Luân có chút thả lỏng, Lý Âu cười nói,

Xem ra em thực hưởng thụ nga~ nhưng mà, đệ đệ có phải hay không cũng nên làm cho ca ca thoải mái đi?

Thình lình, Tiêu Luân cảm thấy có một vật thể cứng đặt ở nơi đó của mình.

【••• giống như •• còn rất lớn ••】 ách ——

Tiêu Luân không khỏi có chút đổ mồ hôi lạnh

Luân, thích em••• muốn cùng em hòa hợp nhất thể •••Lý Âu đẩy eo thẳng tiến vào trong cơ thể tiêu Luân

Ân ——

Môi Tiêu Luân có chút trắng bệch.

Rất đau sao? Buông ra hai tay Tiêu Luân, Lý Âu hôn lên mi hắn. Ôm lấy thắt lưng hắn, Lý Âu cẩn thận luật động, sợ thương đến hắn,

Ân •• ngô •• ân

【 thân thể •••nhanh bị xé rách  】

【 đau quá ••• nhưng là thân thể ngoài đau đớn mãnh liệt còn có một cỗ khoái cảm khó hiểu 】

Khắc chế không được bản năng súc động của thân thể, Tiêu Luân đem hai chân kẹp chặt Lý Âu.

Nga ô •••

【 đã muốn phân không rõ đây là đau đớn hay là hưng phấn •••】

Bên trong Luân hảo chặt nga.

Thanh âm Lý Âu có chút khàn khàn, tựa hồ cố nén ***

Gắt gao bao lấy ta không tha. Lý Âu cười đến thực say mê, trên mặt tràn ra mồ hôi.

Thảo •• chán ghét! Không được nói loại lời nói này! Tiêu Luân cố gắng hô, nhưng lúc này hắn đã muốn tinh bì lực tẫn, dù có như thế nào đem toàn lực nói cũng như nói nhỏ bình thường,

Nga? Phải không? Vẫn còn mạnh miệng? em không biết như vậy là rất nguy hiểm sao?

Lý Âu giống như nhìn con mồi liếm liếm môi dười

A? ! anh

Ánh mắt Tiêu Luân phút chốc mở to, thực rõ ràng cảm giác được Lý Âu trong cơ thể thô to thêm vài phần,  thân thể bị dục vọng lấp đầy. Hai người vong tình kết hợp cùng một chỗ.

Trong phòng tắm, chỉ nghe thấy thanh âm nước đập. . . . . . . . . . . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.