Cá Cược Em Yêu

Chương 9: Chương 9: Thư kí tổng giám đốc




“Tôi nói đồng ý là đồng ý, sao cậu phải dông dài vậy?”- Doãn Đường Viễn nói với người bạn thân đến mấy trăm năm không gặp trước mặt, ánh mắt còn biểu lộ sự bất mãn.

“Tôi đột nhiên lại không có hứng.”- Vệ Quân Dương nhìn tách cà phê nguội ngắt chẳng muốn động, đối với cái loại bạn như trước mắt hắn này, hắn một chút cũng không cho chiếm nửa phần lợi thế.

Doãn Đường Viễn nheo mắt.

“Cậu nói vậy là sao? Cậu là người muốn hợp tác, giờ lại muốn hủy bỏ?”- đột nhiên anh cảm thấy năm xưa dùng cái ám hiệu kia là hoàn toàn sai lầm, hợp tác đó thật sự rất có ích trong thời điểm này.

Vệ Quân Dương thở dài. Nghĩ tới điều hắn không muốn nghĩ.

“Cô ấy bỏ đi.”

“Bỏ đi?”- Doãn Đường Viễn khó hiểu, rõ ràng chuẩn bị đám cưới rồi, tại sao lại bỏ đi?

“Một chút hiểu lầm thôi.”- Vệ Quân Dương đột nhiên nở nụ cười, trái lại làm cho Doãn Đường Viễn lạnh sống lưng.

“Đủ rồi, vậy bao giờ cô ấy quay về, nhớ phải tới đây với tôi cùng bàn chuyện hợp tác, cậu không trốn được đâu.”

“Tôi mừng còn chẳng được.”- Vệ Quân Dương đứng dậy, nói chào tạm biệt rồi quay đi. Kì thật người phụ nữ của hắn cũng chẳng đáng sợ gì, chỉ là năm ngày ba trận lấy cớ giận dỗi hắn mà thôi.

Còn lại một mình trong phòng, Doãn Đường Viễn chợt nhớ đến tối hôm qua, khi cha mẹ anh gọi về.

Cũng chỉ là nghỉ làm một hôm thôi, vậy mà công việc cũng dồn dập kéo đến, làm anh phải lao lực đến nửa đêm mà vẫn còn nhiều văn kiện phải xử lí, bận đến nỗi không thể có thời gian mà gọi cho Bạch Mặc Như.

Nhưng có một chuyện anh không hiểu. Tại sao cô không gọi cho anh?

Cô đồng ý cho anh đến ăn cơm, lúc tối cũng không có từ chối anh đến, vậy sao không gọi điện cho anh?

Chẳng lẽ, cô không coi anh là gì cả sao?

Nhưng anh biết, nhất định cô sẽ là của anh, anh sẽ đoạt lấy cô bằng được.

Các phòng ban bên Ngụy Kim đang xì xào bàn tán, Ngụy giám đốc giờ đã lên chức tổng giám đốc, thay cha kế nghiệp, vậy thì thư kí sẽ là ai?

Bạch Mặc Như làm thư kí cho giám đốc đã hơn một năm nay, nhưng nếu để nói giờ làm thư kí cho tổng giám đốc, cô sẽ quen chứ?

Dù sao quyết định cũng là của cấp trên, mọi người có bàn tán cũng chẳng để làm gì.

Bạch Mặc Như đối với chuyện này cơ hồ không quan tâm lắm, với cô, chỉ cần có một công việc là được. Còn là làm với ai, điều đó không quan trọng lắm.

Tất nhiên, nếu là thư kí cho tổng giám đốc, đãi ngộ sẽ gấp nhiều lần so với thư kí giám đốc. Mọi quyết định hiện giờ thuộc về cấp trên, mà cô, cũng chỉ đang làm cho tốt công việc của mình.

Có email gửi đến.

Mở ra, đọc xong một lượt, cô cũng chỉ nhún vai, thôi thì trời cho sao thì được vậy, cô tránh cũng không được mà.

Thu dọn đồ đạc hết tầm hai mươi phút, đi ra khỏi phòng, cô cũng đối diện biết bao ánh mắt, chúc mừng có, ghen ghét có, thích thú cũng có.

Bởi vì cô từ hôm nay là thư kí của tổng giám đốc Ngụy Đằng Ngụy Dương Quân.

Mọi người cũng chúc mừng cô nhiều, trợ lí cũ của tổng giám đốc còn cầm đồ mang lên giúp cô. Cô cũng nói lời cảm ơn với mọi người rồi vào thang máy.

Tất cả như một cơn mơ vậy. Chỉ trong một buổi sáng cô đã trở thành thư kí của tổng giám đốc, giờ cùng tổng giám đốc làm việc trên lầu cao nhất của Ngụy Kim.

Nhất định các sơ sẽ rất tự hào về cô. Chiều nay đi làm về nhất định cô phải qua đó báo tin cho các sơ mới được.

“Con chắc chắn về quyết định của mình rồi chứ?”- giọng đàn ông trầm trầm bên trong phòng làm Bạch Mặc Như đang định gõ cửa thì dừng lại.

“Con chắc rồi mà cha.”- Ngụy Dương Quân trả lời, giờ mỗi ngày anh chỉ cần nhìn thấy Bạch Mặc Như, vậy là đủ rồi.

Cha anh gật đầu.

“Vậy được, tối nay con nhớ đến đúng giờ để dự tiệc, thiệp mời cha đã gửi cả rồi.”

“Vâng, con biết rồi.”

Bạch Mặc Như lúc này mới gõ cửa.

“Vào đi.”

Bạch Mặc Như mở cửa, bên trong là Ngụy Dương Quân cùng cha của anh.

Cô cúi đầu chào.

“Ngụy lão gia, Ngụy tổng.”

“Thư kí Bạch.”- Ngụy Dương Quân thấy Bạch Mặc Như thì mỉm cười rồi quay sang cha- “Cha à, đây là Bạch Mặc Như- thư kí của con.”

Cha anh đây là lần đầu tiên gặp qua cô, nhìn thoáng qua, ông bỗng giật mình.

Cô gái này, thật sự rất giống…

Thấy cha mình ngỡ ngàng khi gặp Bạch Mặc Như, Ngụy Dương Quân đánh tiếng.

“Cha à…”

Bạch Mặc Như cũng không rõ vì sao ông lại ngạc nhiên như vậy. Ông thấy con trai gọi mới hoàn hồn.

“Cô Bạch, thật sự tôi thấy cô rất giống một người bạn cũ trước kia của tôi.”

Ông không ngờ trên đời lại có hai người giống nhau đến khó tin như vậy, khuôn mặt, ánh mắt, cái mũi, đôi môi cũng giống.

Bạch Mặc Như lúc này cũng hiểu được là gì, cô nói.

“Ngụy lão gia, trên đời này có rất nhiều người giống nhau.”- cô mỉm cười xinh đẹp.

Ông nghe xong cười lớn.

“Phải rồi, rất nhiều. Tối nay là tiệc mừng Ngụy Dương Quân lên chức tổng giám đốc, hi vọng cô Bạch sẽ cùng nó xuất hiện.”

“Tôi rất vinh dự.”- dù sao đây cũng là điều hiển nhiên, Ngụy lão gia không nói thì cô cũng vẫn phải có mặt.

Hôm nay chỉ là liên hoan trong nội bộ, ngày mai mới là liên hoan trong giới. Xem ra hôm nay cô phải về muộn rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.