Con mắt thâm thuý của Lý Mục Dương thẳng tắp nhìn về phía Tố Tâm, nhìn xem dáng vẻ ung dung không vội trả lời vấn đề, đáy mắt tất cả đều là liễm diễm.
Đạo diễn Trần nghe lời nói của Tố Tâm xong, cười điều chỉnh tư thế ngồi thẳng dậy, xua tay: “Lời này quá khiêm tốn rồi, lần đầu đóng phim ai có thể trực tiếp qua một lần! Nhiều năm như vậy, ngoại trừ ảnh đế ra tôi còn chưa gặp người thứ hai! Hơn nữa tôi cùn đồng ý với lời nói của các bạn trên mạng, Tố Tâm là bị sự nghiệp người dẫn chương trình làm lỡ mất nghề diễn xuất! Đặc biệt có ngộ tính! Cá nhân tôi vô cùng muốn hợp tác thêm một lần nữa với Tố Tâm!”
“Đạo diễn Trần quá khen...” Tố Tâm vội nói.
Người sáng suốt đều có thể nhìn ra đạo diễn Trần đây là có ý tứ muốn nâng đỡ Tố Tâm, người dẫn chương trình cũng cười theo: “Đạo diễn Trần luôn luôn nổi danh hà khắc mà còn nói như vậy, vậy tôi cũng tin tưởng nhất định là như vậy!”
“Vậy phần tiết mục cuối cùng của chúng ta, chính là phần đặt câu hỏi của khán giả, chúng ta cùng chọn ra năm vị khán giả trong hiện trường, có thể hướng về chủ đế đoàn làm phim {{ hàng ma truyền kì }} của chúng ta đặt câu hỏi!”
Tiếng nói của người dẫn chương trình vừa dứt, những người hâm mộ đều nóng nảy chuyển động, liều mạng giơ tay muốn đặt câu hỏi.
Người dẫn chương trìng chọn một vị giám khải nhìn lên vẫn còn hơi chút trẻ con, đi xuống đài đem Microphone đưa cho cô gái kia.
“Cái kia, tôi có vấn đề muốn hỏi! Là muốn đặt câu hỏi cho chị Tố Tâm...” cô gái kia mở miệng.
Tôa Tâm ngồi thẳng người dậy, gật đầu mỉm cười, biểu thị sự tôn trọng với cô gái kia.
Cô gái kia cầm điện thoại di động của mình, mở ra... Phía trên là một tấm hình.
Cô gái mở miệng nói: “Chị Tố Tâm, em chính là người hâm mộ của chị, hơn nữa cũng là người hâm mộ của chồng chị! trước đó em có em có vô tình xem được một bức ảnh ở trên weibo, mặc dù sau đó đã bị xoá đi nhưng em đã kịp chụp lại, không biết người khác có thấy hay không... Phiền người dẫn chương trình đem tấm hình này phóng to một chút!”