Phó Thiên Tứ hồi tưởng lại gương mặt của Tố Tâm, sau đó quay đầu nhìn đường cái đối diện...
Chỉ thấy một chiếc xe con Grand Cherokee màu đen dừng ở bên đường, có một người từ bên trên xuống bước xuống, trông không cao lắm, ăn mặc áo phông cùng quần jean, tóc ngắn, Phó Thiên Tứ liền nghĩ đó là đàn ông, người đó đang đi về phía Tố Tâm, khôi hài chính là thân hình không có cao bằng Tố Tâm!
Tố Tâm đem một ly cà phê đưa cho người đàn ông trẻ tóc ngắn kia, sau đó người đàn ông kia cười cười đối với Tố Tâm, một tay đỡ lấy eo nhỏ nhắn của Tố Tâm tồi đi tới tay lái phụ, thay Tố Tâm kéo cửa tay lái phụ ra, lại chạy chậm vòng qua đầu xe, kéo chỗ điều khiển xe ra ngồi xuống.
Phó Thiên Tứ đứng ở nơi đó không nhúc nhích, trợn to mắt...
Cậu ta là đang nhìn thấy cái gì đây!
Lẽ nào Tố Tâm cõng lấy Phó Kiến Văn, ở... Ở bên ngoài có người khác!
Tốc độ tim của Phó Thiên Tứ đập nhanh hơn, nội tâm cứ việc không muốn tin tưởng, nhưng con mắt của mình sẽ không lừa gạt mình!
Nếu như đồng nghiệp bình thường, ai dám lấy tay đặt ở bên hông, tư thái lại còn ám muội như vậy!
Đầu Phó Thiên Tứ đầy nghi vấn cùng khiếp sợ!
Sau khi phản ứng lại được, trong ngực Phó Thiên Tứ bị nghẹn đến đau nhức, vừa nãy làm sao cậu ta không tóm cái người vóc dáng thấp lùn kia đánh cho một trận! Mẹ! Dám mơ ước đến người phụ nữ của Phó Kiến Văn!,
Ở trong lòng Phó Thiên Tứ, Phó Kiến Văn vẫn luôn là thần tượng của cậu ta, Tố Tâm cùng một người hoàn mỹ như Phó Kiến Văn ở cùng nhau, như nào lại muốn cõng lấy Phó Kiến Văn rồi ở bên ngoài tìm người đàn ông khác!
Tìm thì tìm, còn muốn tìm người chênh lệch so với Phó Kiến Văn nhiều như vậy! Kích cỡ còn không cao bằng Tố Tâm! thân thể nhỏ bé như vậy còn dám mở Grand Cherokee, đây không phải khôi hài sao!
Phó Thiên Tứ trơ mắt nhìn xem chiếc xe kia lái rời khỏi đài truyền hình, cậu ta nắm chặt nắm đấm, ngón tay vang lên răng rắc.
Lô Thiên Tứ, tôi đang nói chuyện với cậu đấy! mặt làm cậu làm sao vậy! Người nhân viên xuống đón Phó Thiên Tứ, đẩy cánh tay Phó Thiên Tứ một cái.
Phó Thiên Tứ không nhịn được đẩy tay nhân viên kia ra, thuận miệng đáp một câu: Bị cha tôi đánh!
Câu nói này của Phó Thiên Tứ, trong nháy mắt khiến não của nhân viên kia nổi lên suy nghĩ, nhất định là cha của Phó Thiên Tứ vì Tố Tâm mà hành hung con trai ruột của mình.