Con ngươi đen nháy của Phó Kiến Văn nhìn qua Tố Tâm, anh không nói gì, khóe môi nở nụ cười thâm sâu khó lường, chờ Tố Tâm nói
Không phải em nói, sẽ lừa gạt cả người thân, chúng ta đã kết hôn, đương nhiên muốn để cho bọn họ biết, nhưng đừng có tuyên bố cho truyền thông có được không! Em không thích cuộc sống hôn nhân của mình bị người khác nhìn ngó, ví dụ như hôm nay một mình em đi dạo phố, lại có người nói chúng ta đã ly hôn, ngày mai anh và nữ khách hàng ăn một bữa cơm, thì lại chính là Tố Tâm bị hào môn vứt bỏ, Phó Kiến Văn có niềm vui mới, tin tức như vậy sẽ ảnh hưởng đến tâm tình của chúng ta
Lý do Tố Tâm đã nghĩ tới rất đầy đủ
Những năm này, cuộc sống hôn nhân của mấy người giàu có hay nổi tiếng bị giới truyền thông bới móc quá nhiều, mỗi một lần hơi cãi nhau hay gì gì đó, báo chí đã thổi phồng lên là đã ly hôn
Phó Kiến Văn không chút biến sắc, điều này làm cho lòng Tố Tâm cảm thấy không chắc chắn, cô mấp máy môi, nghĩ đến lời nói lúc sáng của Tạ Tĩnh Tĩnh
—— chờ một ngày chị thật sự học được cách làm nũng rồi, lời nói ra sẽ rất dễ dàng, bởi vì quá thuận mồm rồi!
Tố Tâm lấy hết dũng khí, hai cái tay nắm lấy cánh tay của Phó Kiến Văn, lắc lắc: Có được hay không!
Ngoại trừ lý do này ra, còn có lý do khác hay không! Giọng nói của Phó Kiến Văn vẫn như thường
Tố Tâm lắc đầu: Không có!
Phó Kiến Văn gật đầu: Anh sẽ suy nghĩ
Không có thẳng thắn từ chối, câu trả lời như vậy khiến Tố Tâm rất hài lòng
Khi hai người đã thay đồ xong, Phó Kiến Văn dắt tay Tố Tâm từ trong khách sạn đi ra, nữ luật sư ở văn phòng luật sư của Phó Kiến Văn từ bên trong xe bước ra, cô ta quan sát Tố Tâm đang đứng bên cạnh Phó Kiến Văn
Phó Kiến Văn giúp Tố Tâm kéo cửa tay lái phụ ra, hỏi: Không phải bảo tiểu Lý lái xe tới đây sao, sao cô lại tới đây!
Vị nữ luật sư liếc kia liếc nhìn Tố Tâm đang ở trên xe, cười cười trả lời: Vừa vặn em tới đây có chút chuyện, một lúc nữa uống rượu xong cũng không tiện lái xe, cho nên giúp anh lái xe tới đây, dù sao tiểu Lý lái xe tới đây rồi cũng phải bắt xe trở lại, em tiết kiệm tiền thuê xe cho anh còn trách em sao
Phó Kiến Văn đóng cửa tay lái phụ xe lại, gật đầu, đưa tay tiếp nhận chìa khóa xe từ vị luật sư nữ kia: Vất vả cho cô rồi!
Nói xong, Phó Kiến Văn kéo cửa xe chỗ ghế điều khiển ra, ngồi lên
Anh giúp Tố Tâm kéo đai an toàn ra, giúp cô thắt lại, giải thích một câu: Cô ấy là đối tác của anh ở văn phòng luật sư, hiện tại văn phòng luật sư tạm thời do cô ấy quản lý!
Tố Tâm cười khẽ: Sợ em hiểu lầm à!
Phó Kiến Văn không có gấp gáp khởi động xe
Nữ luật sư kia đột nhiên đi tới chỗ điều khiển xe, đưa tay gõ gõ cửa kính xe
Phó Kiến Văn hạ cửa xe xuống
Em phải đi đến Mậu Thiên một chuyến, cách chỗ này cũng không xa lắm, nhưng nơi này rất khó bắt xe, anh tiện đường không! Cho em đi nhờ một đoạn! Nữ luật sư cười yếu ớt với Phó Kiến Văn
Phó Kiến Văn gật đầu, đóng kín cửa xe
Nữ luật sư kéo cửa ghế sau ra, nhưng không mở được, cô ta lại gõ gõ cửa sổ xe, chỉ chỉ về cửa sau của xe
Phó Kiến Văn nhìn qua Tố Tâm cười nói: Nếu như cô ấy biết anh đã kết hôn rồi, thì bây giờ sẽ không xuất hiện tình huống như thế này, em suy nghĩ một chút xem còn muốn che dấu chuyện kết hôn của chúng ta không!
Phó Kiến Văn nói xong mới mở khoá cửa xe ra, để cho nữ luật sư kia lên xe
Dọc đường đi, Tố Tâm cúi đầu nghịch điện thoại không hé răng
Ngược lại là nữ luật sư đang ngồi ở ghế sau kia đã kích động, hỏi một câu: Kiến Văn, đây là bạn của anh sao! Sao không giới thiệu một chút!
Ánh mắt của Phó Kiến Văn đảo qua Tố Tâm: Hay là em tự giới thiệu mình một chút đi
Tố Tâm ngẩng mặt lên, nhếch môi cười cười, quay đầu nhìn về phía nữ luật sư: Chào cô, tôi là Tố Tâm, vợ của Phó Kiến Văn
*Chị Tâm rất hiền nhưng đừng để chị Tâm bực nha, bao nhiêu phiếu để Tố Tâm dằn mặt tình địch của mình nào *