Đợi lúc Tố Tâm tắm xong xuống lầu, người của Mãn Giang lầu đã mang theo hòm giữ nhiệt đưa bữa tối tới.
Tố Tâm đem mái tóc dài đã thổi khô kéo lên buộc thành đuôi ngựa, cô hỏi Phó Kiến Văn: “Anh có gọi món ưa thích cho Đoàn Đoàn không! Em nghĩ một chút nữa Đoàn Đoàn khả năng sẽ tỉnh lại tìm đồ ăn!”
Phó Kiến Văn lấy bát đũa từ phòng bếp đi ra, bày lên trên bàn, nhếch môi mở miệng: “Buổi tối phải ngủ, Đoàn Đoàn ăn nhiều khó tiêu hóa, một lúc nếu như nó tỉnh lại uống một cốc sữa bò là được rồi.”
“Đoàn Đoàn hiện tại đang ở tuổi lớn, chỉ uống sữa tươi thôi có được không!” Tố Tâm kéo ghế ăn ra ngồi xuống, cô chưa từng nuôi nấng đứa trẻ nên cũng không biết Phó Kiến Văn nói có đúng hay không đúng, chỉ cảm thấy không thể để cho đứa trẻ đói bụng đi ngủ.
“Trẻ nhỏ ăn đêm không tốt!” Phó Kiến Văn đi vào nhà bếp rót cho Tố Tâm một chén nước ấm.
Tố Tâm còn chưa kịp ăn được miếng cơm vào miệng, WeChat rung lên, mở ra chính là Phó Thiên Tứ nhắn tin tới, nói cậu ta đã liên hệ được với năm người bạn học rồi, bọn họ có thể đi tham gia tiết mục của Tố Tâm.
Không nghĩ tới động tác của Phó Thiên Tứ lại nhanh như vậy, Tố Tâm ngậm vào đôi đũa, cô sẽ bàn bạc cùng Phương Ngôn và giám chế Hạ, vừa nghĩ vừa nhắn tin luôn, Tố Tâm nói muốn mời Phó Thiên Tứ thu lại kỳ tiết mục thứ hai, nói một chút vấn đề liên quan tới bạo lực nơi vườn trường.
Độ nổi tiếng của Phó Thiên Tứ ở quãng thời gian trước đặc biệt cao, sau đó bởi vì Phó Thiên Tứ mắng Sở Tầm sau đó tiết mục ngưng phát hình, độ hot của Phó Thiên Tứ càng cao hơn!
Lại thêm chuyện Phó Thiên Tứ đột nhiên mất tích ở trước tầm mắt công chúng lâu như vậy, đột nhiên xuất hiện nhất định sẽ làm cho tỉ lệ người xem bay lên!
Còn có trước đó Tố Tâm đã nói cho Phương Ngôn loại hình chương trình mà mình muốn làm, cho nên mời Phó Thiên Tứ đi tham gia chương trình của mình, Phương Ngôn cùng giám chế Hạ đều không có ý kiến phản đối gì.