Cả Đời Chỉ Yêu Em

Chương 1547: Chương 1547: Mẹ, mẹ đang ở đâu




Nói ra rồi chắc chắn Tố Tâm sẽ nói... Lẽ nào Đoàn Đoàn rơi xuống nước thì không phải là mạng người quan trọng! Như vậy thì quản gia Diệp cứng họng rồi.

Phó Kiến Văn nhìn xem cô vợ nhỏ đang ngăn ở trước mặt anh và đang một mình “Nghênh chiến” với quản gia Diệp cùng Diệp Tử Kỳ, thấy cô đem hết thảy mọi chuyện đều kéo tới trên người mình, đem Phó Kiến Văn gạt đi ra, trong lòng anh khó tránh khỏi cảm động.

Trước đây Tố Tâm luôn luôn lãnh đạm Như hoa như mây, nhưng bây giờ vì để bảo vệ con trai cùng chồng của mình mà một người khẩu chiến với quản gia Diệp cùng Diệp Tử Kỳ, việc này cho dù là nói cho Bạch Hiểu Niên nghe, sợ rằng Bạch Hiểu Niên cũng sẽ không tin.

Bất luận vợ chồng Diệp Tử Kỳ cùng Phó Thành, hay là Phó lão tiên sinh cùng Phó lão phu nhân, bởi vì chuyện Đoàn Đoàn rơi xuống nước, mà ấn tượng của Tố Tâm đối với bọn họ đã kém tới cực điểm.

Trước kia cho dù Phó lão phu nhân đã làm gì đối với Tố Tâm, cô cũng có thể không tính đến, bởi vì đến cùng Phó lão phu nhân cũng không có tạo thành tổn thương gì đối với cô!

Dù sao Tố Tâm biết cô cùng Phó lão phu nhân không có liên hệ máu mủ gì, cô cũng không phải là vua chúa gì... cho nên thể nào yêu cầu Phó lão phu nhân vừa thấy liền thích mình!

Nhưng Đoàn Đoàn không giống, Đoàn Đoàn bị hai đứa trẻ tâm ác độc ác đẩy vào trong hồ, thiếu một chút đã chết đuối trong hồ! Vậy kaf... Phó lão phu nhân cùng Phó Thanh Tuyền lại đối xử với một người có máu mủ ruột thịt như Đoàn Đoàn, vẫn là đặt lợi ích trên hết, chuyện này làm sao có thể làm cho Tố Tâm không căm ghét!

Phó Kiến Văn đứng ở bên người Tố Tâm, nhẹ nhàng nắm lấy tay nhỏ của cô...

Quản gia Diệp thấy nói Tố Tâm không thông, đem hi vọng ký thác vào trên người Phó Kiến Văn: “Tiểu thiếu gia, bên kia bệnh viện... Cầu ngài đi xem xem!”

“quản gia Diệp, Tiểu Tâm nói rất đúng, Phó lão tiên sinh sẽ không gây ra nhiễu loạn gì lớn hết, nhiều nhất chính là dọa lão phu nhân một chút!” thái độ của Phó Kiến Văn không tính quá thân cận đối với quản gia Diệp, bình thản mà xa cách.

“Nhưng mà tiểu thiểu gia, lão tiên sinh, ông ấy...” l quản gia Diệp mù quáng, có chút nóng nảy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.