Chuyện này đối với Sở Tầm mà nói cũng là một cơ hội, nếu như Phó Kiến Văn coi trọng tập đoàn Khải Đức hơn rồi từ bỏ Tố Tâm, thì đây cũng chính là cơ hộ dành cho Sở Tầm.
Đương nhiên, Phó Thanh Tuyền hi vọng nhìn thấy, chính là Phó Kiến Văn vì Tố Tâm mà từ bỏ tập đoàn Khải Đức.
Cũng không phải là cái gì uy hiếp đến tính mạng của Tố Tâm, nhưng loại này chính là thủ đoạn hèn hạ, nếu như Sở Tầm thật sự muốn làm, trước đây đều đã làm rồi...
Cô ta siết chặt bàn bàn, còn có Phó lão phu nhân bên kia, Phó lão phu nhân cũng không thích Tố Tâm, đây là chính mồm Phó lão phu nhân nói với cô ta!
Sở dĩ Sở Tầm do dự như thế, là vì cảm thấy làm như chính là thủ đoạn hạ lưu, cô ta không biết phó lão gia rốt cuộc là muốn dùng thủ đoạn gì để bức bách Phó Kiến Văn.
Nhưng bảo cô ta làm như vậy, đơn giản là lợi dụng Tố Tâm để huỷ đi tiền đồ của Phó Kiến Văn.
Tố Tâm đã kí hợp đồng sáu năm cùng đài truyền hình thành phố A, cho dù đem Tố Tâm kìm hãm sáu năm này, nhưng chỉ cần Tố Tâm có thể chịu được hết sáu năm, thì sáu năm sau tiền đồ của Tố Tâm nhất định vẫn xán lạn... Còn chưa tính đến chuyện Phó Kiến Văn dùng tiền đập vào...!
Trong lòng Sở Tầm loạn tung lên, không biết nên làm thế nào mới là đúng...
Đang lúc buồn bực, Sở Tầm lấy ra một hộp thuốc là từ trong hộp chưa đồ, đốt một điếu, cô ta hạ cửa kính xe xuống, thở ra một làn khói trắng, cùi chỏ mảnh khảnh khoác lên bên cửa xe, hướng về ngoài xe gạt gạt tàn thuốc, ngồi dựa vào chỗ tựa lưng ở trên xe, màu mắt thâm trầm khó lường.
...
Sau khi lên xe của Phương Ngôn, Tố Tâm cầm chén cà phê đặt xuống, lúc này mới cởi mũ cùng khẩu trang ra, tiện tay sửa lại mái tóc một chút.
Bởi vì tin tức Lô Thiên Tứ kia đăng lên Weibo mà hiện tại cửa chính của đài truyền hình cùng phim trường bị phóng viên chặn rồi... Phương Ngôn mở miệng nói với Tố Tâm trước, Phương Ngôn hỏi Tố Tâm, Cô và bé trai kia, còn có Lô Thiên Tứ... Còn có cha của bọn họ đến cùng là quan hệ như thế nào, cô phải nói thật với tôi, tôi mới có thể giúp cô, chuyện này không thể kéo dài! Trễ nhất là từ lúc cô ra khỏi phim trường phải có một lời giải thích, bằng không tùy theo sự lên men của chuyện này còn không biết sẽ biến thành hình dáng gì.
Tố Tâm dự một chút, sau đó đem quan hệ cùng Đoàn Đoàn, cùng Phó Thiên Tứ, còn có cùng Phó Kiến Văn từ lúc ở Iraq đều nói cho Phương Ngôn, cũng nói cho Phương Ngôn rằng cô đã kết hôn rồi.
Phương Ngôn nghe xong cũng hơi chấn động: Vậy bé trai kia... không phải là con của cô cùng chồng cô sinh ra đúng không!