Cả Đời Này Không Rời Xa Anh!

Chương 1045: Chương 1045: Anh muốn ở bên cạnh em nhiều hơn một chút! (2)




Diệp Phồn Tinh ngồi xuống, luôn cảm giác ánh mắt của người nhà, đều ở trên người mình, có một loại cảm giác được yêu mà sợ, cô cười nói: Mọi ngươi có thể đừng nhìn con như vậy hay không? Con sẽ ngại lắm."

Chỉ là mang thai mà thôi, thật ra thì chính Diệp Phồn Tinh cũng không có cảm giác gì.

Nhưng bọn họ như vậy, làm cho cô ăn một bữa cơm thôi cũng không nhịn được khẩn trương hồi hộp.

Bà Phó cười nói: " Hai đứa cứ ăn trước đi, mẹ đi gọi điện thoại cho chị mấy đứa, chắc chắn con bé cũng sướng đến phát điên mất."

Diệp Phồn Tinh nhìn lấy bóng lưng của mẹ chồng, cười một tiếng, ngồi ở trên ghế, cầm đũa lên, nói với Phó Cảnh Ngộ: "Mẹ thật là cao hứng."

Phó Cảnh Ngộ cầm tay cô, " Đúng rồi, bởi vì Phồn Tinh quá vĩ đại mà."

"..." Diệp Phồn Tinh nhìn anh một cái, không nói bà Phó mà ngay cả anh,cho tới bây giờ cô cũng chưa từng thấy anh vui vẻ như vậy bao giờ.

Phó Cảnh Ngộ phụng bồi Diệp Phồn Tinh cơm nước xong, Phó Linh Lung cũng tới luôn, Diệp Phồn Tinh bị người nhà vây ở trong phòng khách, dặn dò rất nhiều vấn đề, mới trở về phòng.

Diệp Phồn Tinh ngồi ở trên ghế sa lon, gọi điện thoại cho Trương Tâm Dao, " Mình đã thay cậu cầu xin chồng mình, anh ấy đã đáp ứng cho ba cậu một cơ hội rồi."

Trương Tâm Dao có chút không dám tin tưởng hỏi: "Có thật không?"

"Ừm." Diệp Phồn Tinh nói: " Cậu cũng không cần phải lo lắng nữa đâu."

"Cảm ơn Phồn Tinh." Trương Tâm Dao có chút kích động nói.

...

Diệp Phồn Tinh cúp điện thoại, nhìn lấy Phó Cảnh Ngộ ở một bên ngồi, nhìn mình chằm chằm, " Anh không cần đi làm việc sao?"

Tầm mắt của anh từ lúc biết cô mang thai đến giờ chưa từng dời khỏi người Diệp Phồn Tinh, cô thật sự rất hoài nghi, mình cứ bị anh nhìn chăm chú như vậy liệu có bị mòn mặt luôn không.

" Anh muốn nhìn em thêm một chút." Phó Cảnh Ngộ nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, trong mắt tràn đầy yêu thương.

Diệp Phồn Tinh nở nụ cười ngọt ngào tới tận xương, " Em cũng không thể chạy đi đâu được, anh cứ đi làm việc của anh đi. Em có thể ở một mình mà."

Phó Cảnh Ngộ nói: "Không cần vội."

Công việc là cái gì chứ? Hiện ở trong mắt anh chỉ có Diệp Phồn Tinh mà thôi!

Thế này đã tình bể bình chưa hả mọi người? Nếu thấy hay mọi người hãy bỏ phiếu ủng hộ truyện nhé!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.