Diệp Phồn Tinh cảm nhận được thứ đó đè xuống người cô, vì thế bụng cô run lên dữ dội.
Tố Diệp bị anh chọc, liên tiếp cười khanh khách, chưa bao giờ tim đập mạnh như thế, cả gương mặt cô cũng run lên, cô rất sợ kiểu nhiệt tình này của anh.
Ngón tay anh đã bắt đầu cuộc thám mới trong nơi tư mật. Khi nhẹ nhàng vuốt ve hai cánh hoa mềm mại, anh khẽ nói: "Cơ thể em đã sẵn sàng đón nhận anh rồi." Anh chỉ cảm thấy ngón tay mình đang tiến vào một đầm lầy ướt đẫm khiến anh mê đắm không thể thoát ra.
Phía dưới là cơ thể da thịt thơm ngọt của người con gái, trắng nõn, lún sâu xuống chiếc giường màu xanh dương, giống như một viên trân châu lấp lánh rong chơi giữa đại dương bao la.
Khung cảnh đẹp nhất là ngọn núi tuyết ấy, hai chấm nhỏ đỏ tươi trên đỉnh dưới ánh sáng ngọn đèn ngủ càng trở nên mê hoặc. Ánh mắt Phó Cảnh Ngộ giờ ngập tràn ánh nhìn của dã thú, sốt ruột cúi xuống mút lấy một bên nhị hoa kiều diễm đó, ngón tay cũng không chịu thua kém tiếp tục nhẹ nhàng nhào nặn nụ hoa bên cạnh.
Diệp Phồn Tinh bỗng tê liệt, bất giác thốt lên tiếng rên khẽ lạ lẫm nhưng vội cắn chặt môi. Sự kích thích mạnh mẽ gấp đôi khiến lý trí của cô cũng tan thành mây khói.
Anh tiếp tục cúi đầu xuống, lướt thẳng một đường từ trên xuống dưới. Nụ hôn nhẹ nhàng tiến lên đỉnh núi bắt đầu trở nên mạnh mẽ.
Khi thì ngậm lấy trêu đùa, khi lại khẽ cắn một cách càn rỡ, in dấu lên hai đóa hoa của cô.
Đối với chuyện chăn gối, Diệp Phồn Tinh hoàn toàn mờ mịt, làm sao chịu nổi mấy trò đùa thuần thục của Phó Cảnh Ngộ. Người cô càng lúc càng căng chặt, nhưng vẫn không dám thốt lên, hai tay chỉ vô thức ôm chặt lấy anh, ngón tay len sâu vào mái tóc đen.
Anh liếc nhìn gương mặt muốn kêu và không dám kêu của Diệp Phồn Tinh. Cô bất lực lắc đầu, thậm chí ánh mắt còn như van nài cầu cứu, mái tóc dài mượt mà che nửa gương mặt, lại càng xinh đẹp khiến người ta không thể rời mắt.
Tâm tư của Phó Cảnh Ngộ đã đặt cả vào người Diệp Phồn Tinh. Ngón tay anh lần tìm vào nơi đỉnh điểm, đâm vào bên trong!
"A..." Diệp Phồn Tinh rùng mình, cả người co thắt lại, môi lưỡi đang quấn quýt bỗng phát ra một tiếng hét lanh lảnh. Khung cảnh trước mắt mờ mịt, bỗng bụng dưới nóng rẫy. Cô cảm nhận được một nơi nào đó trong cơ thể đang tràn ra dòng nước dạt dào ấm áp, cô không kìm được, khẽ gọi tên anh: " Cảnh Ngộ..."
Diệp Phồn Tinh nhắm chặt mắt, bàn tay yếu ớt bám lấy vai anh, cả người tê dại áp chặt vào người anh. Cô chưa từng nghĩ khi tất cả dục vọng cùng tập hợp lại, dòng nước nóng bỏng ấy có thể cuốn trôi tất cả, càng không thể tưởng tượng ra niềm hạnh phúc, sung sướng khi đạt tới đỉnh cao nhất. Cô không biết vừa rồi mình hét cái gì, đầu óc giờ hoàn toàn mê man rồi.
Trong lúc ngẩn ngơ lại nghe thấy tiếng anh khẽ cười, nơi bí mật nhất bỗng nóng rực. Tố Diệp hét lên rồi đột ngột mở mắt, nhưng bị những hành động mỗi lúc một thêm bạo dạn của Phó Cảnh Ngộ dọa dẫm đến đờ đẫn.
Hương vị ngọt ngào khiến anh khát khao được tìm tòi nhiều hơn nữa, không ngừng đùa giỡn, chốc chốc còn khẽ cắn hai viên ngọc đã sưng phồng, cực kỳ mẫn cảm đó.
Đừng đi ngủ sớm nhé, đằng sau vẫn còn nhiều sôi thịt!