Cả Đời Này Không Rời Xa Anh!

Chương 742: Chương 742: Bí mật hé mở! (2)




Đúng là chỉ chồng cô say rượu mới đáng yêu, còn tất cả những tên đàn ông khác đều đáng sợ.

Nhìn bộ dáng kia, tựa hồ thật sự uống không ít.

Phó Cảnh Ngộ nhìn Ngôn Triết, không muốn làm ồn đến Diệp Phồn Tinh, nói với Diệp Phồn Tinh: "Nếu không em cứ sang phòng bên cạnh ngủ đi, bên này anh tự lo được."

" Nhưng mà... "Diệp Phồn Tinh còn đang muốn nói gì đó thì Phó Cảnh Ngộ nói tiếp " Ngoan, nghe lời, ngủ đi! Không phải còn có Tưởng Sâm sao?

Diệp Phồn Tỉnh đành an phận gật đầu, " Nếu có gì nhớ gọi em đấy."

Cũng chỉ có thể như vậy thôi.

Ngôn Triết say chẳng biết gì, anh ta còn tưởng vẫn giống như trước đây, Phó Cảnh Ngộ và mình vẫn còn học cùng trường Sĩ quan, những lúc hai người uống say thường xuyên ngủ cùng giường.

Đương nhiên, chỉ ngủ thuần khiết, các hủ nữ đừng suy nghĩ bậy bạ nhé

Giờ phút này, Ngôn Triết ngồi ở trước mặt Phó Cảnh Ngộ, có chút ảo não nói: "Cảnh Ngộ, tôi có lỗi với cậu, từ khi cậu xảy ra chuyện, tôi lúc nào cũng hối hận, thật sự rất hối hận..."

Khi đó bọn họ xảy ra chuyện, hai người đều bị thương, lúc đó Ngôn Triết có thể cứu Phó Cảnh Ngộ, hoặc ít nhất, nếu anh ta chịu quay lại giúp đỡ thì Phó Cảnh Ngộ đã không bị thương nặng đến như vậy, nhưng cuối cùng Ngôn Triết đã lựa chọn bỏ rơi Phó Cảnh Ngộ.

Trong khoảnh khắc sinh tử đó, anh ta nhớ lại những thứ mình bị Phó Cảnh Ngộ cướp đi... Và cuối cùng, Ngôn Triết đã lựa chọn bỏ mặc Phó Cảnh Ngộ - bỏ lại lương tâm của mình.

Lúc này, Diệp Phồn Tinh còn chưa ra ngoài, đứng ở một bên, nghe không hiểu Ngôn Triết đang nói gì, " Anh ta đang nói gì vậy?"

Làm sao nghe cứ như phụ nữ ra ngoài ngoại tình xong rồi lại về nhà cầu xin chồng mình tha thứ vậy?

Phó Cảnh Ngộ thấy Ngôn Triết bắt đầu nói linh tinh, ngăn lại: "Ngôn Triết, cậu say rồi."

"Cảnh Ngộ." Ngôn Triết nói tiếp: " Cậu là anh em của tôi, cả đời đều là anh em. Từ trước đến này tôi chưa từng ghen tỵ với cậu điều gì, nhưng cậu biết không? Cậu quá ưu tú! Trong mắt bố tôi, cho tới bây giờ chưa từng có tôi, trong mắt ông ấy chỉ có duy nhất Cảnh Ngộ cậu... Chân của cậu.., là do tôi lỗi với cậu... Cậu có thể tha thứ cho tôi một lần được không? Tha thứ cho tôi một lần có được hay không?"

Biết được sự thật này Cảnh Ngộ sẽ phản ứng ra sao? Cùng sữa theo dõi tiếp diễn biến của câu chuyện nhé!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.