Trong điện thoại, Tô Tề cười,nói sao có thể đùa được chứ, là thật, bây giờ cô ở trên mạng rất nổi tiếng, hơn nữa, bọn họ rất có hứng thú với câu chuyện của cô, họ cảm thấy truyện của cô rất có tiềm năng.
Nhưng mà, tôi viết không hoàn chỉnh một câu chuyện dài, chỉ là những đoạn nhỏ.
Cái này bọn họ thông qua rồi, bọn họ cảm thấy không có vấn đề gì. Cô có biết nhà văn mạng tên Mạc Vân Trà Sữa không? Sách xuất bản của cô ấy bán rất chạy, sau đó còn chuyển thể thành bộ phim truyền hình hot nhất dạo gần đây đấy!
Tôi biết tôi biết. Diệp Phồn Tinh kích động nói: Tôi còn phát cuồng vì bộ phim ấy cơ mà. Phim đấy còn có chồng tôi diễn đấy!
Diệp Phồn Tinh nhất thời kích động, buột mồm nhận nam diễn viên cô thích là chồng mình.
Phó Cảnh Ngộ đần mặt: ...
Anh đã đi đóng phim truyền hình bao giờ đâu!
Anh bình tĩnh nhìn Diệp Phồn Tinh ở trong ngực anh gọi điện thoại, nhìn dáng vẻ hưng phấn của cô, Phó Cảnh Ngộ không nhịn được dương khóe miệng lên.
Từ trong lời nói của cô, anh cũng nghe ra rốt cuộc là có chuyện gì rồi.
Đối với Diệp Phồn Tinh mà nói, hết thảy những thứ này đều là may mắn. Ngay tại mấy tháng trước, cô còn đang vì học phí mà rầu rĩ, nhưng mà bây giờ, cô không những có thu nhập ổn định, thậm chí, còn có thể xuất bản cuốn sách thuộc về bản thân mình.
Cùng Tô Tề nói chuyện điện thoại xong, Diệp Phồn Tinh hưng phấn ôm lấy cánh tay của Phó Cảnh Ngộ, ông xã, quản lý mới vừa gọi điện thoại tới nói với em, em sắp được xuất bản sách rồi!
Phó Cảnh Ngộ nhàn nhạt Ừm Một tiếng
Vừa rồi anh cũng nghe thấy.
Diệp Phồn Tinh nói: em cảm giác như mình đang nằm mơ vậy! Đây thật sự không phải là nói đùa chứ?
Xuất bản sách mình viết, là chuyện mà cô chưa bao giờ dám nghĩ đến.
Phó Cảnh Ngộ xoa xoa đầu của cô, khích lệ nói: Làm rất tốt.
Tài hoa là thứ mà tiền cũng mua không được, cô lại có thể làm tốt như vậy, anh cũng rất vui.
Được Phó Cảnh Ngộ khen ngợi, Diệp Phồn Tinh cao hứng không ngậm miệng được, em kể anh nghe, hai ngày trước ở trường em còn nghe thấy có người khen chuyện của em đấy. Bọn họ còn nói rất thích anh!
Trong những mẩu chuyện, Diệp Phồn Tinh không dùng tên thật mà dùng bí danh CN.
khi đó cô cũng chỉ tùy tiện viết một cái tên, nhưng mà bây giờ, nhân vật này, lại được rất nhiều người yêu thích.
Những người ái mộ sẽ gọi anh là Mr CN.
Nghe thấy bọn họ tán dương Phó Cảnh Ngộ, trong lòng Diệp Phồn Tinh, không phải là sự vui vẻ bình thường.
Phó Cảnh Ngộ nghiêm túc nói: Vì anh đẹp trai.
Diệp Phồn Tinh liếc một cái ông xã tự luyến của mình, Rõ ràng là vì em viết hay! Đem ưu điểm của anh viết ra! Đúng rồi, ông xã, anh có vào xem Facebook của em bao giờ không?
... Phó Cảnh Ngộ sửng sốt nhưng sau đó nghiêm túc nói: anh bận lắm, không có thời gian để xem.
Anh còn lâu mới nói,anh đã để chế độ xem trước ở trang fanpage của cô, chỉ cần cô đăng lên lúc nào anh sẽ lập tức lao vào xem.
Những lúc cô không ở bên cạnh anh, nhớ cô anh lại mở ra để đọc những mẩu chuyện kia mà không nhịn được cười.
Rõ ràng chỉ là những chuyện thường ngày trong cuộc sống, nhưng dưới sự miêu tả của cô, lại biến thành những chuyện rất có ý nghĩa.
Mỗi lần đọc anh đều vô cùng vui vẻ, thậm chí còn không thể tin được, ở trong mắt của cô anh lại tốt đẹp như vậy!
Diệp Phồn Tinh nói: Vậy khi nào anh rảnh thì nhớ vào xem nhé. Em viết nhiều về anh lắm đấy! Anh phải khen em đấy.
... Phó Cảnh Ngộ nhìn cô một cái, giả vờ tò mò hỏi: Ồ? viết gì vậy.
Anh tự vào mà xem. Diệp Phồn Tinh cũng rất muốn nói, nhưng cô lại không biết phải nói gì.
Phó Cảnh Ngộ không lên tiếng, thật ra anh đã sớm xem hết lâu rồi.
Diệp Phồn Tinh ôm lấy anh, tự hào nói: Nhìn thấy những người đó khen anh, nghĩ đến anh là của em, trong lòng em liền đặc biệt vui vẻ. Ông xã, anh là tốt nhất!
Chúng nó lại rải cẩu lương làm sữa bị nghẹn rồi, mau cứu sữa nhanh lên, hic
Ps: Con rể nhà Sữa đã nghiện còn ngại cơ nhưng mà đáng yêu quá đi mất!
Nhớ like và bỏ phiếu cho sữa trước khi đọc chương tiếp theo nhé!