Bóng Đèn Nhỏ quản những thứ này từ khi nào vậy?
Hiện tại nhóc chỉ muốn Diệp Phồn Tinh, “ Mẹ ở nhà chơi với con cơ.”
“Ngoan nào bảo bối.” Diệp Phồn Tinh hôn một cái lên mặt nhóc, “Nghe lời được không?”
Phó Cảnh Ngộ đi ra, nhìn thấy Diệp Phồn Tinh vẫn còn đang ở đó dỗ dành con trai, hỏi: “Công việc của em gần đây như thế nào rồi?”
Diệp Phồn Tinh bây giờ đang thực tập ở công ty con của Phó Cảnh Ngộ, Lâm Vi sau khi tốt nghiệp, báo danh Phó thị, Diệp Phồn Tinh đi cùng cô ấy.
Phó Cảnh Ngộ hiện tại coi như là cấp trên của cô, nhưng cô cũng không thuộc anh quản, chủ yếu là thực tập... Không đến lượt anh phải quản.
Diệp Phồn Tinh nói: “Tốt vô cùng, chỉ là sếp của em dữ quá!”
Đó Là một người đàn ông, tính khí rất xấu xa, Diệp Phồn Tinh không khỏi nhớ lại chủ nhiệm năm cấp 2 của mình, quả thực mấy tên biến thái là cùng một giuộc.
bây giờ Diệp Phồn Tinh phải bắt đầu từ vị trí thấp nhất, không có cách nào, trình độ học vấn và kinh nghiệm làm việc của cô có hạn, đều đạt không đạt được cấp bực được Phó Cảnh Ngộ trực tiếp quản lý.
Hiện tại Chỉ có thể ở phía dưới tích lũy kinh nghiệm...
Những vị sếp khó ưa này, cũng là một thử thách mà cô phải học và vượt qua.
-
Phó Cảnh Ngộ nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, cười một tiếng.
Diệp Phồn Tinh nhìn lấy Phó Cảnh Ngộ, “Anh còn cười được, anh mà còn chọc em, em không thèm đi làm ở công ty anh nữa.”
Còn không bằng cô trở về nơi đó của Tô tề làm sếp.
Phó Cảnh Ngộ nhíu mày, “ em là kiểu người thiếu ý chí, dễ buông xuôi vậy sao?”
Diệp Phồn Tinh từ trước đến giờ đều không chịu thua, cô không lăn lộn được, cũng sẽ không đi.
Diệp Phồn Tinh trừng mắt liếc anh một cái, anh biết sử dụng lời này kích tướng mình.
Diệp Phồn Tinh chính là người, nếu không làm ra chút thành tích, tuyệt đối không muốn buông tha.
Bởi vì cô cảm thấy nửa đường bỏ cuộc là chuyện rất mất mặt.
Nhìn đồng hồ, “Được rồi em không thèm nghe anh nói nữa, em đi rửa mặt.”
Nếu còn đứng đây nói chuyện với anh nữa thì cô sẽ đi làm muộn mất.
Cô cảm thấy chồng cô thật hư đốn, lãng phí thời gian của cô.
Bởi vì Bóng Đèn Nhỏ một mực quấn Diệp Phồn Tinh, cuối cùng lúc Diệp Phồn Tinh ra cửa, so với bình thường chậm mười phút.
Không nghi ngờ chút nào, hôm nay cô lại tới trễ.
Lúc cô đi vào phòng làm việc, Lục tổng liền đứng ở cửa, mang mắt kính, một mặt lạnh lùng nhìn cô