Nghe Phó Cảnh Ngộ nói xong,sắc mặt của Tô Lâm Hoan vô cùng khó coi.
Vốn cho rằng Phó Cảnh Ngộ ly hôn thì mình sẽ có cơ hội.
Nhưng mà anh lại có bạn gái rồi ư?
Cô ta nghĩ như thế nào cũng nghĩ không ra người phụ nữ kia là ai, lại có thể ra tay nhanh như vậy làm Phó Cảnh Ngộ thay đổi tâm ý.
Hoạt động kết thúc, Tô Tề nói muốn đưa Diệp Phồn Tinh trở về, Diệp Phồn Tinh cự tuyệt.
Từ khách sạn đi ra, đi về phía trước không bao lâu, xe của Phó Cảnh Ngộ liền dừng lại ở bên cạnh cô, anh ôn nhu gọi Lên xe đi.
Diệp Phồn Tinh nhìn thấy anh, rất ăn ý cười cười, mở cửa xe ngồi lên.
Phó Cảnh Ngộ tự lái xe, Tưởng Sâm không ở đây.
Chủ yếu là anh cảm thấy, Tưởng Sâm chính là con kỳ đà cản mũi, xâm phạm nghiêm trọng không gian riêng tư của anh và Diệp Phồn Tinh.
Diệp Phồn Tinh cài chặt giây an toàn, hỏi: Sao chỉ có một mình anh?
Em cảm thấy còn cần có ai nữa? Phó Cảnh Ngộ tò mò nhìn cô một cái.
Cô Tô không đi theo anh à?
Nói xong câu đó, Diệp Phồn Tinh liền thấy sắc mặt của Phó Cảnh Ngộ đen xì.
Cô cười lấy lòng, Không phải vừa rồi anh và cô ta nói chuyện rất vui vẻ sao. Cô ta lại xinh đẹp như thế, người đàn ông nào chẳng thích cô ta!
... Không bao giờ. Mặc dù biết cô đang nói đùa, nhưng Phó Cảnh Ngộ vẫn kiên nhẫn mà giải thích: Là cô ta mặt dầy bám theo anh, ai bảo em không chịu bảo vệ cho anh.
Lại còn thừa cơ giả bộ đáng thương! Thật Đáng xấu hổ.
Diệp Phồn Tinh nhìn anh, nghiêm túc nói: Sao cô ta không biết xấu hổ đến như thế? Rõ ràng ban đầu làm ra những chuyện quá đáng mà không cảm thấy xấu hổ sao?
Thật ra Diệp Phồn Tinh nhìn thấy Tô Lâm Hoan xuất hiện ở bên cạnh Phó Cảnh Ngộ cũng không cảm thấy tức giận.
Bởi vì cô biết, anh không thích Tô Lâm Hoan.
Loại phụ nữ như Tô Lâm Hoan, Phó Cảnh Ngộ có bị mù cũng không thèm để ý đến cô ta.
Chỉ là không thể tưởng tượng nổi, tại sao, da mặt của cô ta lại có thể dầy như vậy.
Nếu như là đổi lại Diệp Phồn Tinh, chỉ cần nhận ra người khác có một chút bất mãn với mình, cô sẽ tránh thật xa, không để cho người ta càng ghét mình như vậy.
Phó Cảnh Ngộ tỉnh bơ nói: Ai biết được?
Diệp Phồn Tinh quay sang nói với Phó Cảnh Ngộ: Hôm nay em gặp được Cố Khải, anh ta tài giỏi thật đấy! Nhìn anh ta còn đẹp trai hơn cả trên TV
Nhất là được tiếp xúc qua xong, càng làm Diệp Phồn Tinh cảm thấy hưng phấn
Phó Cảnh Ngộ nhíu mày hỏi, Em thích anh ta lắm à?
Diệp Phồn Tinh sùng bái nói: Anh không biết đâu, lúc trước em thấy anh ta trên TV, anh ta đúng là người đàn ông ưu tú mà!
Hai chữ “Ưu tú” này làm cho Phó Cảnh Ngộ có chút đau lòng Thế anh không ưu tú sao?
... Diệp Phồn Tinh nhìn Phó Cảnh Ngộ, cười nói Anh cũng rất ưu tú.
Chỉ có điều kém hắn một chút, đúng không?
Diệp Phồn Tinh nói: Cũng không phải, do em biết đến tên anh ta sớm hơn anh thôi.
Phó Cảnh Ngộ thật sự quá thần bí,nếu không quen biết anh thậm chí cô cũng không biết trên đời này có một người như vậy.
Phó Cảnh Ngộ ấm ức nói: Có phải em chê anh không nổi tiếng bằng Cố Khải kia không? Em muốn làm gì thì làm, anh ghen rồi đấy
Cố Khải được mệnh danh là người đàn ông kim cương,tuổi trẻ tài cao, người người biết đến. So sánh với Phó Cảnh Ngộ chưa từng lộ ra mặt, ngược lại không phải là bởi vì điều kiện của anh không bằng Cố Khải, mà bởi vì người Phó gia trước giờ đều rất khiêm tốn, không thích phô trương thanh thế!
Hôm nay Sữa sẽ thi môn cuối cùng, mong là sẽ đạt kết quả cao, rất mong nhận được những lời chúc may mắn từ mọi người!
Đừng quên like và bỏ phiếu cho truyện của Sữa nhé!