Cả Đời Này Không Rời Xa Anh!

Chương 420: Chương 420: Kéo Phó Cảnh Ngộ đến bắt kẻ thông dâm




Khuất Ngọc Thanh đã có chút không kềm chế được bản thân: Bọn họ ở phòng nào?

Không nghĩ tới Phó Cảnh Ngộ cũng ở nơi này, thật là thật trùng hợp!

Nếu để cho anh ấy nhìn thấy Diệp Phồn Tinh cùng người đàn ông khác ở chỗ này ăn cơm, không biết sẽ xảy ra chuyện gì?

Nghĩ tới đây, Khuất Ngọc Thanh rất là mong đợi.

Nhân viên phục vụ nói: Ở bên kia ạ.

-

Phó Cảnh Ngộ cơm nước xong,lúc đi ra ngoài vừa vặn gặp Khuất Ngọc Thanh.

Nhìn thấy Phó Cảnh Ngộ, cô ta cười nói: anh Cảnh Ngộ anh ăn cơm ở đây à! Thật là đúng lúc

Cùng ở bên cạnh Phó Cảnh Ngộ mấy vị kia, cũng đều biết Khuất Ngọc Thanh, cười chào hỏi, chào cô Khuất.

Đều biết quan hệ của cha Khuất Ngọc Thanh với Phó gia, cho nên, thái độ đối với Khuất Ngọc Thanh cũng khá tốt.

Khuất Ngọc Thanh cười một tiếng, ánh mắt rơi vào trên người Phó Cảnh Ngộ.

Cô ta nhìn ra được Phó Cảnh Ngộ không thích mình, dù sao mình trước kia từng bắt nạt Diệp Phồn Tinh.

Trên mặt Khuất Ngọc Thanh mang theo nụ cười lấy lòng Anh Cảnh Ngộ, vừa rồi em nhìn thấy Tinh Tinh cũng ở đây ăn cơm đấy.

Nghe thấy tên Diệp Phồn Tinh, Phó Cảnh Ngộ ngẩng đầu lên nhìn Khuất Ngọc Thanh một cái.

Khuất Ngọc Thanh nhìn phản ứng của Phó Cảnh Ngộ, dường như cũng không biết chuyện này.

Càng thấy được đây là cơ hội tốt.

Cô ta mở miệng nói: cô ấy ở đại sảnh bên kia, anh có muốn đến xem không?

Tưởng Sâm thấy vậy, để cho người đưa mấy ông chủ kia đi ra ngoài, cùng Phó Cảnh Ngộ lưu lại.

Phó Cảnh Ngộ nhìn Khuất Ngọc Thanh, lãnh đạm nói em đặc biệt đến tìm anh, chính là vì muốn nói cho anh biết, vợ anh ở chỗ này ăn cơm?

Chỗ này anh có thể tới, Diệp Phồn Tinh đương nhiên cũng có thể tới.

Nhìn Khuất Ngọc Thanh này chính là có dụng ý khác.

Khuất Ngọc Thanh cười nói: em vừa đi rửa tay, đi ngang qua nơi này thôi. Đúng rồi, em còn thấy Tinh Tinh cùng một người đàn ông ở chung một chỗ, cũng không biết là ai. Cô ấy là vợ của anh, em cũng không tiện nói cái gì, nhưng mà nếu anh đã ở đây, hay là đi đến đó đi!

Phó Cảnh Ngộ nhìn Khuất Ngọc Thanh một cái, sắc mặt trầm xuống.

Khuất Ngọc Thanh đi ở phía trước dẫn đường, rất nhanh thì đến, Diệp Phồn Tinh cùng Tô Tề còn ở nơi đó ăn cơm.

Khuất Ngọc Thanh nhìn thấy Diệp Phồn Tinh hoàn toàn không biết hết thảy các thứ này đã bị Phó Cảnh Ngộ nhìn thấy, dương khóe miệng lên.

Để cho Phó Cảnh Ngộ thấy Diệp Phồn Tinh cùng với người đàn ông khác ở chung một chỗ, cô ta rất mong đợi kết quả của Diệp Phồn Tinh.

Ở trong mắt Khuất Ngọc Thanh, Phó Cảnh Ngộ là một người vô cùng ưu tú.

Lúc trước trong quân ngũ, so với con ruột của thủ trưởng là Ngôn Triết còn được coi trọng hơn khắp mọi mặt Ngôn Triết kia đều không bì kịp.

Sau này anh trở về tiếp quản tập đoàn, lăn lộn tích thương trường đến Lão hồ ly giảo hoạt Tô Trấn Đông cũng phải dè chừng.

Trừ việc anh không thể đi lại ra thì tất cả đều rất ưu tú.

Cho nên, cô ta quả thực không nhịn được Diệp Phồn Tinh nhặt được món hời lớn như vậy.

Liền chỉ mong Diệp Phồn Tinh lập tức bị Phó Cảnh Ngộ ghét bỏ, nhanh chóng cuốn xéo khỏi Phó Gia.

Giờ phút này, Diệp Phồn Tinh đang ôm lấy đĩa dứa, đang suy nghĩ có nên bỏ túi mang về ăn không, liền cảm giác sau lưng lạnh giá như gió mùa đông bắc chàn về, Tô Tề đang dùng cơm cũng dừng lại.

Diệp Phồn Tinh quay đầu lại, nhìn thấy Phó Cảnh Ngộ đột nhiên xuất hiện ở sau lưng mình, hơi sững sờ, ồ lên một tiếng, sao anh lại ở chỗ này?

Coi như là nhìn thấy Phó Cảnh Ngộ,Diệp Phồn Tinh cũng không có bỏ đĩa dứa ra, bị đĩa dứa chặn lại nửa gương mặt, ánh mắt rơi ở một bên trên người Khuất Ngọc Thanh, phát hiện Khuất Ngọc Thanh chính một bộ thần tình xem kịch vui nhìn cô.

Diệp Phồn Tinh cảm thấy, cảnh tượng trước mắt, có gì không đúng

Tưởng Sâm một đường đi theo Phó Cảnh Ngộ qua đây, nghe Thẩm Niệm Niệm nói Diệp Phồn Tinh ở chỗ này cùng người đàn ông khác hẹn hò, khẩn trương đến chết người. Chỉ sợ thật sự xuất hiện cái gì bắt gian tại trận.

Phó Cảnh Ngộ sẽ làm gì, liệu có đổ bình giấm chua loét ra đây không, like và bỏ phiếu để đọc ngay chương tiếp theo nhé!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.