Lửng mật
Phó Cảnh Ngộ nhìn bóng lưng thon dài cao ngất rời đi, không có lên tiếng, Tưởng Sâm đứng ở bên cạnh Phó Cảnh Ngộ, hướng về phía Phó Cảnh Ngộ hỏi: “Cố Vũ Trạch có bởi vì lúc trước ngài đưa cậu ta xuất ngoại mà hận ngài không?”
Mặc dù nói khi đó là vì tốt cho hắn, nhưng, cũng đích xác là bởi vì Diệp Phồn Tinh.
Đối với tầng quan hệ này, Tưởng Sâm cũng rất bất đắc dĩ.
Phó Cảnh Ngộ không nói gì.
-
Diệp Phồn Tinh cùng Lâm Vi hôm nay vẫn làm việc như bình thường, Cố Vũ Trạch đến, làm cho tiết tấu cả công ty đều nhanh lên, thời gian lười biếng cũng không có.
Liền ngay cả thực tập sinh mới tới cũng an bài không ít chuyện để làm.
Có người ở bên cạnh nói: “liệu chúng ta tối nay có phải làm thêm giờ nữa không vậy? Cái vị Cố tổng này biến thái thật đấy! Ngày đầu tiên đi làm đã bắt người ta làm thêm giờ, ngày hôm nay tôi còn có lịch đi làm tóc nữa nha!”
“Đúng đấy! lúc đầu nghe nói nơi này rất rảnh rỗi nên mới tới.”
Diệp Phồn Tinh ở bên cạnh nghe ngóng, cô ngược lại không cảm thấy sợ việc nhiều, chỉ sợ Cố Vũ Trạch cố ý nhằm vào mình.
-
Lúc xế chiều, mọi người trong công ty liền bị gọi đi phòng họp lớn họp.
Cố Vũ Trạch phân phối thực hiện kế hoạch, cùng mọi người nói về công việc gần đây.
Hắn mặc áo sơ mi, đứng ở trước máy chiếu, có chút hình ảnh bị chiếu lên trên mặt của hắn, nhưng không hề ảnh hưởng đến gương mặt đẹp trai cùng toàn thân cấm dục khí tức.
Hắn mở miệng nói: “Đây là công trạng của công ty chúng ta mấy năm này, hàng năm đều thua lỗ, tiền thưởng càng có cũng như không, tôi biết mọi người rất đã hình thành thói quen làm việc chểnh mảng như vậy, nhưng nếu tôi tới rồi, sau này các người phải đi theo tiết tấu của tôi. Tôi nghĩ chính mọi người ngồi đây cũng muốn cuối năm có thưởng tết nhiều hơn, thử nghĩ một chút tổng kết cuối năm lên tập đoàn đạt thành tích cao, chẳng lẽ mọi người không cảm thấy kiêu ngạo sao?”
Từ giờ đến giao thừa mật sẽ đăng bão chương để mừng năm mới, mong mọi người ủng hộ mật ạ!