Nếu như không phải là ngày ấy, anh ở trước mặt anh rể thừa nhận chuyện Tô Chấn Đông là anh làm, Diệp Phồn Tinh sẽ không nghĩ tới cái này.
Tô Tề nhìn Diệp Phồn Tinh, tràn đầy lo âu, Chẳng lẽ vì vậy mà cô bỏ rơi người quản lý cần mẫn như tôi sao? Chúng tôi hợp tác lâu như vậy, cô sẽ không tuyệt tình như vậy, đúng không?
Diệp Phồn Tinh nhìn bộ dáng khẩn trương của anh ta, không nhịn được nói thật, Tôi muốn lập văn phòng làm việc của riêng tôi, không muốn gia hạn hợp đồng với công ty này nữa.
Cô muốn độc lập, không muốn cứ tránh mưa tránh nắng dưới cây cổ thụ Phó Cảnh Ngộ nữa.
... Tô Tề nhìn Diệp Phồn Tinh, Cho tôi bám càng cô với.
Tôi muốn rời khỏi công ty, là bởi vì, tôi muốn độc lập lập nghiệp.
Tô Tề nói: Tôi biết, cho nên tôi mới nói tôi muốn bám càng cô!
Đừng nói đùa nữa, nếu anh vẫn giúp tôi, tôi còn rời đi làm cái gì? Cô chính là không muốn được Phó Cảnh Ngộ bảo vệ bao bọc nữa, muốn dựa vào cố gắng của mình làm nên sự nghiệp của bản thân.
Tôi có thể xin nghỉ ở đây, đến giúp cô. Chỉ cần tôi không phải là người của Phó tổng, cô sẽ không khách sáo với tôi nữa chứ? Chúng ta là anh em tốt cơ mà.
Anh em...
Được rồi, mặc dù cô là phụ nữ, nhưng cứ miễn cưỡng làm đàn ông một lần đi!
Nhưng mà, Diệp Phồn Tinh vẫn cảm thấy không lý giải được, Công việc này của anh đang tốt như vậy. Sao lại muốn bắt đầu lại từ đầu chứ?
Bởi vì tôi muốn làm việc với cô. Tô Tề nói tiếp: Hơn nữa tôu cảm thấy cô rất có tiềm năng, đáng để tôi trả giá này
Không cần đâu. Diệp Phồn Tinh cự tuyệt Tô Tề: Nếu như bởi vì Phó Cảnh Ngộ giao nhiệm vụ cho anh, tôi sẽ nói với anh ấy. Hiện tại chúng tôi đã ly dị rồi, anh đã không cần quản chuyện của tôi nữa.
Cái này thật đúng là không phải là bởi vì Phó tổng. Không nghĩ tới Tô Tề rất giữ vững lập trường, Muốn đi theo cô, là bởi vì tôi không muốn nhìn thành quả gây dựng bao lâu nay sụp đổ! Chẳng nhẽ cô tuyệt tình vậy sao?
Nhưng mà trong công ty còn có nhiều người như vậy, anh cũng đâu thiếu người để dẫn dắt?
Tô Tề cười nói: Bọn họ đã nổi tiếng từ trước rồi, liên quan gì đến tôi? Coi như tôi đi rồi, Phó tổng cũng có thể tìm người khác tới phụ trách công ty. Ngược lại, nếu mà cô không mang theo tôi, tôi cũng sẽ không để cho cô đi.
Hợp đồng của cô còn ở trên tay Tô Tề, anh ta vẫn có thể trói chặt cô bằng bản hợp đồng đấy.
Diệp Phồn Tinh nhìn Tô Tề, quả thật là không lời nào để nói: Anh cứ suy nghĩ kỹ lại đi.
Tô Tề có kinh nghiệm, cũng hiểu biết rất nhiều, Diệp Phồn Tinh biết anh ta rất lợi hại.
Nếu có anh ta khởi nghiệp cùng, cô vui còn không kịp.
Nhưng, chuyện này không công bằng với anh ta!
Nếu anh ta đi theo cô, cô không thể cho anh ta đãi ngộ như hiện tại được.
Cô chờ tôi nghĩ xong, chúng ta thảo luận lại vấn đề này.
Ừm.
Buổi tối bọn họ bàn chuyện hợp tác, bên kia cảm thấy rất hứng thú, với sức ảnh hưởng của Mạc Vân Trà Sữa, có thể có được một khoản vốn khá lớn cho văn phòng mới, chỉ cần có thể bán bản quyền, Diệp Phồn Tinh liền có thể thành lập một công ty thuộc về mình.
Công ty của mình mặc dù nhỏ, nhưng ít ra là tự mình gây dựng sự nghiệp.
Cô có quyết tâm, có chí tiến thủ, không an phận, cam nguyện làm một con sâu gạo, đây cũng là nguyên nhân Tô Tề muốn cùng cô cùng đi ra ngoài lập nghiệp.
Hiện tại công ty này, là sau khi thu mua Truyền thông Lạc Tuyết mới thiết lập lại, mặc dù phát triển được rất ổn định, nhưng đã có thể nhìn thấy phần dưới cùng.
Ngược lại là thương hiệu Mạc Vân Trà Sữa này, sẽ để cho anh ta cảm thấy có tính khiêu chiến hơn, anh ta có thể dựa vào năng lực của mình, để cho công ty này đi xa hơn, đây cũng là một loại khiêu chiến của anh ta.
-
Ngày hôm sau Tô Tề về tổng bộ của tập đoàn Phó thị
Nghe nói Diệp Phồn Tinh dự định giải ước, mà Tô Tề cũng định đi chung với Diệp Phồn Tinh, Tưởng Sâm cảm thấy không biết phải nói gì, cậu có phải điên rồi không? Cô ấy đưa ra yêu cầu như vậy, cậu không cản cô ấy thì thôi, còn muốn đi chung với cô ấy là sao?
Mau like và bỏ phiếu ngay để đọc ngay chương tiếp theo nào!