Cả Đời Này Không Rời Xa Anh!

Chương 1002: Chương 1002: Nhiếp Vân Đóa bị đánh




Diệp Phồn Tinh nói: " Xin lỗi ư? Sao tôi lại không nhớ tôi nợ cô lời xin lỗi khi nào?"

"Mày tạt nước ướt hết tao, còn hại tao bị Ngôn Triết mắng một trận." Từ hôm qua đến giờ cô ta vẫn nhịn đến bây giờ, Nhiếp Vân Đóa rốt cuộc không nhịn được lộ ra bộ mặt thật.

Liền biết cô ta đều là giả vờ!

Diệp Phồn Tinh hiện tại tâm tình không tốt, nhìn thấy kẻ đang châm dầu vào lửa này, tâm tình bết bát hơn, "Chuyện kia không phải là đã qua rồi sao? Muốn tôi xin lỗi cô là chuyện không thể nào!"

"Thật sao?" Nhiếp Vân Đóa đưa tay, kéo áo Diệp Phồn Tinh lại, "Mày cảm thấy mày không xin lỗi tao liệu hôm nay mày có thể đi ra khỏi đây không l?"

Diệp Phồn Tinh nhíu mày một cái, "Nhiếp Vân Đóa, bây giờ tôi vẫn được coi là khách của Ngôn Triết, cô đối xử với tôi như vậy, không sợ Ngôn Triết tức giận sao?"

"Thái độ của anh ta đối với mày như thế nào mới vừa rồi mày cũng nhìn thấy rồi còn gì!" Nhiếp Vân Đóa nở nụ cười, "Mày dám ở sau lưng Phó Cảnh Ngộ lén lút vụng trộm với Ngôn Triết, kết quả Ngôn Triết căn bản không để ý tới mày, mày cho rằng ai thèm để ý đến mày?"

Dưới cái nhìn của cô ta, Diệp Phồn Tinh và Tô Lâm Hoan chính là một loại người, đều coi hai người đàn ông kia là lốp dự phòng.

Diệp Phồn Tinh lười đôi co với người phụ nữ điên này, biết cô ta chủ ý muốn gây sự với mình, đưa tay đẩy cô ta ra, Nhiếp Vân Đóa cường thế cực kì, lúc trước ở trường học còn thường xuyên đánh nhau, cô ta bị Diệp Phồn Tinh đẩy ra, lập tức liền hung bắt lấy cánh tay của Diệp Phồn Tinh, "Muốn đánh nhau với tao sao, mày cảm thấy mày có thể đánh thắng được tao à?"

Diệp Phồn Tinh đeo túi xách, trong đó có máy vi tính, vốn đã không tiện, lại bị Nhiếp Vân Đóa thừa cơ ép ở trên tường, không phản kháng được.

Nhiếp Vân Đóa giơ tay lên, liền muốn hướng về phía mặt của Diệp Phồn Tinh đánh xuống.

Hôm nay Diệp Phồn Tinh vốn rất buồn bực, lần này chịu thế hạ phong, trong lòng càng ủy khuất.

Cùng mật chờ xem ai sẽ là người xử đẹp con đóa điên này nào!

Nhớ bỏ phiếu ủng hộ cho mật nhé!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.