Nhìn thấy Diệp Phồn Tinh, đối phương khách khí nói: Chào cô Diệp và anh Tô.
Đổng tổng khách sáo rồi. Tô Tề nói, Chúng tôi hôm nay đến đây, chủ yếu là muốn cùng Đổng tổng bàn chuyện đầu tư, chuyện này tôi đã gọi điện thoại cho trợ lý của ngài trước rồi.
Đổng tổng gật đầu, Tôi biết.
Ông ta thân thiện nhìn Diệp Phồn Tinh một cái, Chẳng qua tôi không hiểu, nếu như tìm nhà đầu tư, tại sao cô Diệp đây không đi tìm anh Phó, mà lại... Đến tìm tôi?
Mặc dù nói hai người đã ly dị rồi, nhưng dù sao Phó Cảnh Ngộ là chồng trước của cô, huống chi nghe nói, lúc trước Diệp Phồn Tinh và Phó Cảnh Ngộ quan hệ tốt cực kì.
Lúc Phó Cảnh Ngộ ngồi trên xe lăn, liền ở bên cạnh Phó Cảnh Ngộ, coi như bây giờ đã li dị, nói thế nào cũng có thể đến nhờ cậy Phó Cảnh Ngộ cơ mà?
Lại phải chạy ra bên ngoài tìm người đầu tư.
Diệp Phồn Tinh nhìn Tô Tề một cái, không nghĩ tới đối phương, lại nhắc tới quan hệ của cô và Phó Cảnh Ngộ.
Mới vừa ở dưới sảnh gặp mặt, thật đúng là lúng túng.
Đổng tổng nói: Chuyện đầu tư, tôi có thể đáp ứng. Nếu cô Diệp đây đã tin tưởng, tôi dẫn sẵn lòng hợp tác. Chỉ là tôi có một điều kiện.
Điều kiện gì? Diệp Phồn Tinh hỏi.
Đổng tổng bình tĩnh nói: Tôi hy vọng cô Diệp có thể giúp tôi an bài một bữa ăn cho tôi và Phó tổng.
Phó Cảnh Ngộ hôm nay tới công ty, nửa giờ liền đi, liền sáng sớm chuẩn bị cho mời cơm, đều bị thẳng thừng từ chối, làm cho Đổng tổng rất tiếc nuối.
Nếu có thể để cho Diệp Phồn Tinh giới thiệu ông ta cùng Phó Cảnh Ngộ ăn bữa cơm, thì việc bọn họ đầu tư cho Diệp Phồn Tinh, chẳng qua chỉ là một cái móng tay.
Diệp Phồn Tinh nói: Xin lỗi, Đổng tổng, chuyện này khả năng tôi không làm được.
Cô muốn độc lập, chính là không muốn lợi dụng quan hệ của Phó Cảnh Ngộ.
Nhưng không nghĩ tới, vẫn là không có cách thoát khỏi tầng này quan hệ với anh sao?
Tô Tề cứng đờ, nhìn Diệp Phồn Tinh.
Đổng tổng nói: Tại sao? Ăn bữa cơm mà thôi.
Diệp Phồn Tinh thái độ rất cứng rắn nói: Tôi và anh Phó đã ly dị rồi, hơn nữa, tôi và anh ấy, cho tới bây giờ cũng không có liên quan gì với nhau trên công việc cả. Ông nhờ tôi hẹn anh ấy ăn cơm, chưa chắc Phó tổng sẽ đến.
Cô cũng không nói, là cô không muốn để cho Phó Cảnh Ngộ tới, chẳng qua là tỏ vẻ cô không làm được chuyện này.
Như vậy, đối phương hẳn là sẽ không làm khó cô nữa chứ?
Kết quả một giây kế tiếp, liền thấy vẻ nhiệt tình trên mặt Đổng tổng dần biến mất: Vậy tôi không giúp được cô Diệp được rồi.
Tô Tề xen vào nói: Nhưng mà, lúc trước không phải ngài rất hứng thú đối với Mạc Vân Trà Sữa sao?
Thời đại của Internet, sức ảnh hưởng đồng nghĩa với kim tiền.
Trước Tô Tề gọi điện thoại tới, đối phương nghe thấy cái tên Mạc Vân Trà Sữa cảm thấy hứng thú, tỏ thiện chí muốn hợp tác.
Đổng tổng nói: Mặc dù cái tên này làm cho tôi cảm thấy rất hứng thú, nhưng đối với tôi mà nói, tôi cảm thấy hứng thú hơn với thân phận vợ trước của Phó Cảnh Ngộ hơn.
Ngược lại ý tứ rất rõ ràng, nếu như không cho ông ta được một cuộc hẹn với Phó Cảnh Ngộ, chuyện này, liền không cần nói đến nữa.
-
Từ thang máy đi ra, Tô Tề nhìn sang Diệp Phồn Tinh,an ủiCô đừng để ở trong lòng, chúng ta còn có thể đi gặp người khác.
Gây dựng sự nghiệp vốn cũng không phải là chuyện dễ dàng, khắp nơi nhìn sắc mặt người ta, đây cũng là chuyện trong dự liệu.
Diệp Phồn Tinh nhíu mày một cái, ngừng lại, trừng mắt với Tô Tề.
Tô Tề hỏi: Sao thế?
Tôi thật sự kém cỏi như vậy sao? Diệp Phồn Tinh thở phì phò hỏi.
Gì?
Tô Tề không biết phải nói gì.
Diệp Phồn Tinh nói tiếp: Chúng ta cố gắng như vậy, làm kế hoạch vô cùng tỉ mỉ, ông ta ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn. Công sức của chúng tả vất và bỏ ra lại không bằng một bữa cơm.
... Tô Tề nhìn Diệp Phồn Tinh, thản nhiên nói Bây giờ cô mới biết à!
Chẳng nhẽ Diệp Phồn Tinh không biết chồng trước của cô ấy có sức ảnh hưởng như thế nào sao?
Like và bỏ phiếu cho Sữa để sữa có thêm động lực nào!