Cá Mặn Tiểu Thiếu Gia

Chương 85: Chương 85




Thân thể Phó Gia Hiên theo động tác đ.â.m r.ú.t của Cố Văn Quân mà điên cuồng lắc lư, tựa như con thuyền nhỏ gặp sóng to gió lớn trên biển mà liên tục chao đảo vậy.

Cũng không biết cứ tiếp tục như vậy bao lâu, mãi đến khi Phó Gia Hiên tưởng chừng như bản thân sắp ngất đi rồi, căn c.ô.n t.h.ị.t c.ư.ơ.n.g c.ứ.n.g đang nằm trong thân thể y lúc này đột nhiên càng trướng to thêm một vòng.

Kèm theo đó là động tác đ.â.m r.ú.t của Cố Văn Quân càng thêm kịch liệt hơn.

Bản thân cũng là một nam nhân, cho nên vào giờ khắc này, Phó Gia Hiên cũng biết được Cố Văn Quân đây là muốn xuất ra rồi.

Biết hắn sắp b.ắ.n, không thể không nói, Phó Gia Hiên quả thực muốn thở phào một hơi nhẹ nhõm vì “trận chiến trên giường” này cuối cùng cũng sắp kết thúc rồi.

Giống như những gì Phó Gia Hiên đã nghĩ, Cố Văn Quân lúc này quả thực là sắp đạt tới giới hạn rồi.

Hắn nắm chặt lấy eo Phó Gia Hiên, hông liên tục t.h.ú.c vào những cú t.h.ú.c vô cùng mạnh bạo.

C.ô.n t.h.ị.t to lớn hết ra rồi lại vào, có lẽ bởi vì tiết tấu quá nhanh, cho nên mỗi khi rút ra còn kéo theo một mảng thịt mềm.

Đ.â.m r.ú.t thêm chục cái nữa, Cố Văn Quân lúc này mới nắm chặt lấy eo Phó Gia Hiên. Thân thể cả hai lúc này dán sát vào nhau, nơi “kết nối” cũng dính liền không chút kẽ hở.

Phó Gia Hiên từ trong mơ màng cảm nhận được bụng dưới một trận nóng hổi.

Lần n.h.ấ.p vào cuối cùng đó, Phó Gia Hiên cảm thấy thân dưới có chút tê rần, trong cơ thể y, dường như đã mở ra thêm một thứ gì đó rất kì lạ.

Cố Văn Quân cũng cảm giác được bản thân hình như vừa đ.â.m tới một nơi kỳ lạ nào đó.

Chỉ là, cảm giác đó chỉ thoáng qua, hơn nữa cao trào đã lên tới đỉnh điểm, cho nên cả hai đều vô thức lờ đi.

Lúc này, một lượng lớn t.i.n.h d.ị.c.h đang nằm trong bụng y, đem mọi khoảng trống bên trong đều lấp đầy. Số t.i.n.h d.ị.c.h kia nhiều đến mức thậm chí còn trào cả ra ngoài.

Phó Gia Hiên đỏ cả mặt, trong lòng không khỏi âm thầm may mắn vì bản thân là nam nhân. Nếu không, “ăn” số lượng lớn t.i.n.h d.ị.c.h như thế này, chắc chắn...sẽ mang thai mất.

Sau khi Cố Văn Quân b.ắ.n xong, g.ậ.y t.h.ị.t trong cơ thể y quả nhiên đã mềm xuống hơn ban nãy. Số t.i.n.h d.ị.c.h bên trong lúc này cũng thuận theo kẽ hở mà chảy tràn ra ngoài.

Chỉ là, Phó Gia Hiên có lẽ đã vui mừng quá sớm rồi. Bởi vì c.ô.n t.h.ị.t của Cố Văn Quân chỉ mềm xuống trong thoáng chốc rồi đã lập tức c.ư.ơ.n.g c.ứ.n.g trở lại.

H.u.y.ệ.t khẩu chỉ vừa mới thả lỏng đôi chút, hiện tại lập tức đã bị kéo căng ra hết cỡ.

Cố Văn Quân từ đầu đã không hề có ý định chỉ làm một lần rồi dừng lại, bởi thân dưới của hắn đều chưa từng rút ra khỏi người Phó Gia Hiên.

“Không được, sao lại làm nữa vậy? Ta...ta không chịu nổi. Ư...ah...Cố, Cố Văn Quân!“.

Phó Gia Hiên giật mình kêu lên, y vội vàng xoay người định chạy trốn, chỉ là rất nhanh liền bị Cố Văn Quân đè lại.

C.ô.n t.h.ị.t không chút lưu tình t.h.ú.c sâu vào cái miệng nhỏ mềm mại phía dưới của Phó Gia Hiên, khiến những lời nói sau đó của y đều không thể nói nên lời, chỉ có thể nằm ở dưới thân Cố Văn Quân, mềm giọng phát ra những thanh âm kiều diễm.

Nhờ có số t.i.n.h d.ị.c.h trước đó mà hiện tại, nơi nhỏ hẹp của Phó Gia Hiên đã trơn trượt hơn rất nhiều. Thứ to lớn của Cố Văn Quân đi vào rất thuận lợi.

Chỉ là, theo động tác luật động của hắn, số t.i.n.h d.ị.c.h vừa b.ắ.n vào ban nãy cũng theo đó mà chảy tràn ra. Nhanh chóng khiến nơi giao hợp giữa hai người biến thành một mảnh hỗn độn.

Eo Phó Gia Hiên bị hắn túm chặt lấy, hông t.h.ú.c vào những cú t.h.ú.c vừa nhanh vừa sâu. Chẳng mấy chốc, nơi vừa bị khai mở ban nãy đã lại bị chạm trúng, bị q.u.y đ.ầ.u to lớn nghiền ép tiến vào.

Không giống ban nãy, hiện tại Cố Văn Quân vô cùng tỉnh táo, cho nên hắn rất nhanh đã phát hiện ra điểm kỳ lạ kia. Hắn thử thăm dò một chút, đúng là nơi sâu nhất trong cùng kia mềm mại đến bất ngờ.

Cố Văn Quân cảm thấy có chút kì lạ, bởi vì để chuẩn bị cho ngày hôm nay, để lần đầu tiên của Phó Gia Hiên sẽ dễ chịu hơn chút, cho nên hắn đã tìm hiểu không ít về chuyện chăn gối giữa hai nam nhân.

Thế nhưng từ đầu đến cuối đều không thấy nhắc đến trong cơ thể nam nhân còn có một điểm mê người như vậy. truyện đam mỹ

Phó Gia Hiên lúc này cũng nhận ra Cố Văn Quân đang đ.â.m vào ngày một sâu, nơi yếu ớt nhất bên trong không ngừng bị đ.â.m chọc, khiến y tưởng chừng như ruột mình sắp bị hắn đ.â.m thủng đến nơi rồi vậy.

“Chậm...chậm thôi, hư...ức...sâu, sâu quá rồi“. Phó Gia Hiên nhỏ giọng khóc thút thít, nước mắt chảy tràn ra khỏi hốc mắt, tất cả đều bị Cố Văn Quân l.i.ế.m sạch.

Cố Văn Quân ở trên giường quả thực khác xa Cố Văn Quân thường ngày. Hắn cứ như biến thành dã thú, điên cuồng đòi hỏi, điên cuồng c.h.i.ế.m đ.o.ạ.t lấy y.

Quả thật khác xa Cố Văn Quân thường ngày luôn lắng nghe, luôn chiều chuộng, luôn đáp ứng những điều Phó Gia Hiên muốn.

“Chỉ một chút nữa thôi“. Cố Văn Quân trên trán lấm tấm mồ hôi, thanh âm trầm thấp còn kèm theo tiếng thở dốc nặng nề.

Có “điểm đến”, cho nên Cố Văn Quân đ.â.m vào vừa nhanh vừa chuẩn, chỉ trong giây lát nhưng không biết đã khai mở nơi sâu nhất của Phó Gia Hiên bao nhiêu lần.

Cuối cùng toàn bộ số t.i.n.h d.ị.c.h đều được b.ắ.n vào trong nơi tận cùng kia.

Phó Gia Hiên chỉ thấy bụng dưới trướng lên một cách kỳ lạ, so với ban nãy quả thực không giống nhau tí nào. Nhưng y cũng không nói rõ được rốt cuộc là kỳ lạ ở điểm nào.

Tay Cố Văn Quân vươn ra sờ lên bụng Phó Gia Hiên, nơi bụng dưới y lúc này hơi nhô lên, bên trong chứa đầy bạch trọc của hắn.

Trong đầu Cố Văn Quân lúc này đột nhiên nảy đến một ý nghĩ điên rồ.

Nếu như Phó Gia Hiên có thể mang thai, thì sau đêm nay, nơi này sẽ bắt đầu to lên, sau chín tháng mười ngày, kết tinh tình yêu của y và hắn sẽ được chào đời.

Cố Văn Quân đột nhiên vuốt mặt cười khổ. Hắn chỉ vừa mới có được Hiên nhi, cho nên vô cùng khuyết thiếu cảm giác an toàn, lo sợ y đáp ứng hắn chỉ là cảm xúc nhất thời, sau này nghĩ lại y sẽ hối hận, sẽ rời xa hắn.

Đến lúc đó, giữa y và hắn không có bất kỳ mối liên hệ hay ràng buột nào, y nhất định sẽ vứt bỏ hắn.

Chuyện này chỉ cần nghĩ đến thôi, Cố Văn Quân đã thấy mình không có khả năng thừa nhận. Nhưng hắn cũng biết, suy nghĩ làm Phó Gia Hiên mang thai đứa con của mình càng hoang đường đến chừng nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.