Ngay từ đầu, khi phát hiện vấn đề dần trở nên bất thường, Phương Trường liền suy nghĩ đủ mọi cách đối phó, thế nhưng đều phải hủy bỏ.
Bởi hàng cấm đang ở trong tay hắn, tiến hành những kế hoạch đó đều có chút nguy hiểm.
Với lại, nếu nói ra thứ chất cấm ấy, hậu quả thực sự của nó đáng sợ đến mức hão huyền, người ta nghe được cũng không tin, lại quy cho chính bản thân hắn đang ngủ mơ. Có khi họ còn cho rằng hắn buôn bán thứ đó, xong liền quăng nồi cho người vô tội.
Không có chứng cứ khoa học thiết thực, ai sẽ tin tưởng?
Cho nên, muốn toàn bộ người trên du thuyền hành động, kế sách tiết lộ chất cấm cùng hậu quả là không thể dùng.
Không bằng dùng kế sách trái ngược, hàng cấm còn nhẹ nhàng quá chứ gì, dùng án giết người của bọn họ đi, đủ đô luôn.
Phương Trường muốn cho hết thảy nhân viên công tác biết, trên du thuyền đang có một tổ chức biến thái đến cực điểm, không kiêng kỵ cũng không sợ giết người, thu dọn tàn cuộc đến thần không biết, quỷ không hay.
Kế hoạch tiến hành rất thuận lợi.
Phương Trường đem những lời cần làm bằng chứng truyền hết vào bộ đàm.
Hiện tại, chắc chắn cái tổ chức kia cùng những cảnh vệ trên du thuyền đang đi tìm bọn họ, chỉ cần chờ đến lúc bên nào tìm đến trước thì bên đó thắng, tất cả sẽ đến hồi kết.
“Vậy rất tốt.” Phương Trường mang đầy ý cười. “Tư liệu bây giờ đang ở trong tay tôi, trước tiên tôi sẽ đưa ra một nửa, sau đó chúng ta sẽ cần trao đổi kĩ hơn.”
Xuân Đức Hải đồng ý “Có thể.“. Sau đó dùng ánh mắt ra hiệu Phương Trường dẫn đường.
Phương Trường không muốn rời đi ngay, nhún nhún vai.”Dù sao tư liệu tinh luyện cũng xem như là bí mật, ba người các ông đều đi thì có hơi ——” ý tứ chính là hắn không hy vọng ba người đều cùng đi lấy.
Xuân Đức Hải nghi ngờ, nheo mắt lại, bình tĩnh nhìn Phương Trường.
Phương Trường khoanh tay cười híp mắt, nhưng cũng tràn đầy kiên quyết, nếu ba người cùng đi thì hắn liều chết cũng không dẫn đường.
Thực tế, đáy lòng hắn khẩn trương muốn chết.
Nói thật, hắn không nhất thiết cần phải tách hai người kia ra.
Bởi hiện tại tin tức đã truyền được ra ngoài, coi như đại cáo công thành. Những việc của một con người về phe chính nghĩa, Phương Trường cũng đã làm xong. Nhưng bây giờ hắn chỉ muốn dễ dàng về WC phòng mình, lặng lẽ lui ra khỏi livestream.
Chủ yếu là vì quy định trên hợp đồng đã ghi rõ, không thể ở trước mắt người khác biến mất khỏi vị diện, nên phải tách hai người kia ra, để một người đi cùng hắn cho bớt những phiền nhiễu không đáng có. Nhưng nếu Xuân Đức Hải sinh nghi, cứ phải nhất nhất để ba người cùng nhau đến, hắn cũng không miễn cưỡng.
Phương Trường cùng Xuân Đức Hải cùng đứng quan sát sắc mặt đối phương nửa ngày.
Bụng dạ Xuân Đức Hải mưu tính cái gì, Phương Trường không biết, cũng không để tâm. Hắn cũng chẳng nhàn rỗi mà ngắm ông ta, hắn còn đang bận lải nhải với người xem trong phòng livestream đây này.
Yên tĩnh quan sát sắc mặt đối phương thực sự tạo ra áp lực quá lớn, hắn sợ nhìn mặt ông ta mình sẽ không diễn nổi nữa, chỉ đành buôn chuyện với người xem di dời sự chú ý.
“Tôi khẩn trương đến điên rồi, thật muốn chết, muốn chết quá điiii...”
【 Streamer thật lợi hại, tôi miễn cưỡng lau cho cậu một vệt mồ hôi nè <3. 】
【 666, streamer, cậu lọt vào mắt xanh của tôi rồi, chơi xong chuồn, quá kích thích. 】
【 Tôi đã tưởng tượng ra biểu cảm của ba người này khi không tìm thấy streamer rồi đó (¬‿¬). 】
【 Đúng vậy, tôi chỉ muốn hét vào mặt ba người đó: Kinh hỉ không? Kích thích không? Há..há..há.】
【Ài dà, bây giờ chưa an toàn hẳn đâu, mấy người cũng vô lo quá đấy. 】
【 Lầu trên +1, streamer luôn phải cẩn thận nhé, quá nguy hiểm thì ngay lập tức cưỡng ép lui ra. Bất quá cũng chỉ trừ tiền. 】
Quy định trên hợp đồng cũng nhắc tới điều này vô cùng tỉ mỉ, nếu trong vị diện cấp thấp mà cưỡng ép lui ra, sẽ để lại hậu quả, cần có người chuyên phụ trách đến cưỡng ép xóa ký ức của những người chứng kiến, tục xưng chùi đít. Có điều, phí chùi đít sẽ do streamer của vị diện ấy chịu trách nhiệm. Mỗi người nhìn thấy nộp một vạn.
Thật ra thì 3 vạn vẫn trong phạm vi có thể tiếp thu của Phương Trường. Thế nhưngtheo quan sát, bọn họ đã tạm thời kìm nén sát tâm với hắn, nên nếu may mắn thì có thể rời đi an toàn mà không bị trừ tiền.
Sau khi suy nghĩ kĩ càng, cuối cùng Xuân Đức Hải chịu thỏa hiệp.”Được, Lưu Khang Ninh, Tần Tri Trí, các cậu ở lại đi.” Quay sang Phương Trường:“Tôi cùng cậu đi lấy“.
Phương Trường dẫn Xuân Đức Hải đi về gian phòng của mình. Vừa quẹt thẻ đi vào đã kiếm cớ chạy ngay vào WC cá nhân.
Đến thời điểm chuẩn bị vào WC thì thân tàu nghiêng một cái.
Vì du thuyền lớn, bình thường sẽ không chao đảo, nếu cảm nhận rõ như vậy, chăc chắn có điều bất thường.
“Chuyện gì xảy ra vậy?” Xuân Đức Hải luôn cảnh giác, chạy ngay đến cửa sổ phòng Phương Trường xem tình huống.
Không hổ là người ngày ngày kiếm cơm trên biển, Xuân Đức Hải chỉ ngước mắt mặt trời một cái, liền phát hiện ra ngay, nham hiểm quay đầu lại, nói “Tuyến hàng hải thay đổi, thuyền đang quay đầu!!”
Phương Trường đã sắp mò tới cửa WC: “ ∑(O_O;) “.
Nhìn đối phương quay đầu lại, đành phối hợp “Người của các ông bị phát hiện?”
Xuân Đức Hải nhíu mày “Có lẽ là bị phát hiện rồi, nhưng tại sao không có thông báo? Bộ đàm của Tần Tri Trí nối với tôi có đặc thù sóng ngắn, nối với mạng lưới của tổ chức!”
Phương Trường nghe lời này, sợ đến tê dại cả da đầu. Lúc đó, hắn dùng card phục chế bộ đàm của Lưu Khang Ninh, cũng bởi vì khoảng cách hai người gần nhau. Nếu như theo lời Xuân Đức Hải, nếu hắn phục chế là bộ đàm Tần Tri Trí, chắc chắn nghe được không phải nhân viên trên thuyền, mà là toàn bộ cái tổ chức đó. May mắn, may mắn.
Nếu hắn để cái tổ chức kia nghe được, tương đương với việc tự dâng mình vào miệng cọp, có khi lại cùng tiểu Nhiếp làm mồi cho cá....
Kế hoạch này tưởng hoàn hảo, không nghĩ tới lại trăm ngàn chỗ hở như vậy, cảm tạ ông trời đã cho hắn sống tiếp, nếu không thì thân xác hắn đã phải làm mồi cho cá cả chục lần.
Sau lưng Phương Trường nổi lên một tầng mồ hôi lạnh.
Trong phòng livestream, đạn mạc cũng bay đầy trời.
Tất cả đều khuyên hắn trực tiếp cưỡng chế rời khỏi vị diện.
Rõ ràng hắn cách WC chỉ còn hai bước chân ——
Trong lúc nhất thời Phương Trường vô cùng tiến thoái lưỡng nan, chỉ có thể tự mình xốc lại tinh thần, bồi Xuân Đức Hải diễn tiếp “Có phải là một người nào đó trong tổ chức của các ông bại lộ? Từ lúc lên du thuyền đến giờ, người của chúng tôi tất cả đều đang trong phòng boss lớn hết. Giao dịch tạm ngừng đã, trước tiên tra lại nội bộ của mấy người đã.”
Phương Trường thập phần thành thục đem nồi quăng sang bên đối phương.
Xuân Đức Hải hẳn là không có thiết bị gì để liên lạc với tổ chức.
Nghe vậy, cũng không đoái hoài tới Phương Trường nữa, từ phía cửa sổ muốn ra khỏi phòng nghiên cứu tình hình.
Phương Trường nhìn Xuân Đức Hải từ từ đi qua phòng khách, qua bàn trà tiến về cửa chính.
Trái tim hắn treo trên cao, hận không thể thay ông ta chạy giúp vài bước.
Xuân Đức Hải cửa chính ngày càng gần, Phương Trường sắp được thở phào nhẹ nhõm một hơi, thì Xuân Đức Hải đột nhiên quay đầu “Không đúng.”
Trái tim Phương Trường như muốn ngừng đập, mắt gắt gao nhìn phần rời khỏi của phòng livestream, đánh cược. Nếu Xuân Đức Hải muốn lấy súng ra, hắn liền trực tiếp click vào nút lệnh rời khỏi phòng livestream ngay lập tức!!!
Thế nhưng Xuân Đức Hải chỉ nhìn chằm chằm vào cái vật đặt trên bàn trà. Đó là cái thiết bị giám định hóa học mà Phương Trường quên thu lại, ông ta hỏi.”Đây là cái gì?”
Phương Trường khẽ mở miệng, đang định giải thích thì trong phòng livestream có người xem hiểu biết nhắc nhở 【Bác streamer ơi, vị diện cấp thấp có xuất hiện các thiết bị của vị diện cấp cao, nếu như lộ ra cho ai đó, không chỉ mình thế giới quan của người đó thay đổi mà còn làm ảnh hưởng đến sự phát triển nền văn minh của cả thế giới đó đấy. Hơn nữa, streamer cũng sẽ phải gánh khoản tiền bồi thường khá lớn, đừng chơi dại nhé!!! 】
Phương Trường muốn chết quách đi cho rồi....
Trong phút chốc, hắn chợt nhớ ra mình còn vứt “Cánh tay cơ giáp” trong WC dưới đại sảnh. Duy nhất còn một điểm an ủi chính là hai cái thiết bị làm nhiễu tín hiệu trên bộ đàm của Tần Tri Trí cùng Lưu Khang Ninh sau một giờ sẽ hoàn toàn mất đi hiệu lực, biến thành nam châm bình thường.
Đạn mạc bên trong cũng có nhiều nghi hoặc.
【 Có đúng không vậy? Tôi cũng không biết luôn. 】
【Lúc trước streamer hình như cũng chưa thu hồi “Cánh tay cơ giáp” thì phải? 】
【 Chết dở, vậy làm sao bây giờ? 】
Thấy đối phương đã cầm thiết bị kia lên, đôi môi Phương Trường đã sớm khô khốc “Đây là sản phẩm mới tổ chức chúng tôi đang nghiên cứu, có thể phân tích các thành phần hóa học của vật phẩm...”
Xuân Đức Hải vô cùng ngạc nhiên “Nhỏ như vậy thôi sao?”
Phương Trường kìm chế, không để tay mình run nữa, giả bộ bình tĩnh, đưa tay ra “Ông đưa nó lại đây, tôi làm cho ông xem....”