Đối với tin vui của Hoàng hậu, người có phản ứng lớn nhất, chắc chắn là người luôn ẩn mình ở Nhược Á, Chapman thân vương.
Đế tinh mở rộng diện tích lãnh thổ, chỗ ở của Chapman vô cùng rộng lớn, thậm chí không thua kém gì hoàng cung, trang hoàng vô cùng hoa lệ.
Tất cả đều là Chapman thân vương dựa vào chính mình mà có được. Hoàng thất Nhược Á ngày càng ít, bọn họ cái gì cũng không cần làm, đã kế thừa được rất nhiều tài sản, tỷ như cung điện này, đã từng là nơi ở của một vị hoàng thất khác.
Trong cung điện đầy những mảnh nhỏ tinh tế trong suốt xinh đẹp, ngân sa hóa vàng mã mà thành, dụng cụ đẹp đẽ nát đầy đất. Ngân sa nứt ra thành từng hạt gạo lớn, sau đó vỡ vụn lộ ra khe hở.
Trải trên mặt đất tinh xảo và kỳ công kia là một loại đá phiến siêu cứng, nếu ở liên bang, chỉ có cường giả cấp S mới có thể tác động được, nhưng đây là Nhược Á, Chapman thân vương còn là cường giả cấp 8, đừng nói sàn đá phiến này, dù hắn muốn hủy cả tòa cung điện này cũng thật đơn giản, thậm chí hắn còn có thể hủy diệt cả một tinh cầu.
Dị năng của hoàng thất Nhược Á là không thể phủ nhận.
Rốt cuộc phát tiết đủ, Chapman phất phất tay, một nam tử xuất hiện.
“Kẻ đối nghịch với chúng ta tình hình gần đây đã điều tra được gì rồi?” Chapman hỏi. Từ khi Crow trở về, những kẻ dưới tay hắn trước đây đều trở mặt, nội tình hẳn có Crow động thủ, ngoài ra còn có thêm một kẻ khác nữa.
“Bẩm điện hạ, vẫn chưa, người nọ cùng công tước Crow quan hệ thân mật, rất nhiều manh mối đều bị người của công tước Crow thanh trừ.” Nam tử kia nói.
“Mấy người từ liên bang đến kia thì sao?” Chapman lại hỏi.
“Điện hạ, mấy người đó giấu thật khéo, hơn nữa đã tạo thân phận giả...” Người nọ cúi đầu, “Bất quá người đã phá hủy vài cứ điểm của chúng ta rất có thể là Triệu Lăng Vũ.”
“Triệu Lăng Vũ kia thực lực lại tăng nhanh như vậy sao? Nhân loại của liên bang...” Chapman thân vương gắt gao nhíu mày.
Hắn đời này ít khi hối hận, thế nhưng sự tình lần này lại thực khiến hắn hối hận.
Tin tức Crow gửi về rằng nhân loại liên bang có loại thuốc thần kỳ có thể giúp người mang thai được vừa tới nơi, phản ứng đầu tiên của hắn chính là phái người đem bắt hắn trở về.
Hắn biết rõ, nếu hắn có thể làm tăng khả năng sinh sản của Nhược Á, hắn sẽ trở thành anh hùng, nhưng không ngờ rằng, người hắn phái đi lại thất bại.
Không những thất bại, những kẻ đó còn theo phe Quốc vương, khiến cho người mất khả năng sinh sản như Hoàng hậu lại có thai.
Người trước mắt vẫn như cũ an tĩnh đứng đó, Chapman trầm tư, nói: “Ngươi tiếp tục đi theo dõi người nọ!”
“Vâng thưa điện hạ.” Người nọ rất nhanh liền biến mất.
Chapman nhìn đầu kia máy liên lạc, thần sắc khó hiểu, ngày mai hắn phải nhanh chóng đến xem Quốc vương có động tĩnh gì.”Chapman, ta sắp tức chết rồi!” Vừa lúc đó, một nữ tử thướt tha trang phục hoa mỹ đi tới, vương phi thân vương Adela.
Chapman giấu cảm xúc biến thành ôn nhu: “Làm sao vậy?”
“Còn không phải tại Hoàng hậu! Nàng trước kia không xuất đầu lộ diện, ta còn tưởng nàng đã chết rồi chứ, không ngờ nàng còn có thai! Đã lớn tuổi như vậy rồi, còn có thể mang thai! Ta đây còn chưa có hài tử!” Adela phi thường bất mãn.
“Adela, chúng ta còn trẻ.” Chapman cười nói.
“Đành là như vậy, hài tử trong bụng hoàng hậu còn không biết có giữ được không!” Nghe trượng phu an ủi vài câu, Adela nhất thời không còn giận dỗi nữa.
Chapman lại nhíu mày, nữ nhân này xét về gen thực xứng đôi với hắn, những đầu óc có chút ngu ngốc, so với người trước kia không bằng một góc... Chỉ tiếc nàng ấy không thể sinh hài tử cho hắn.
Hoàng hậu và Quốc vương cho mời rất nhiều người, Triệu Lăng Vũ kể lại cho Nhậm Sinh nghe, sau đó cùng cậu bàn bạc một chút... Bàn xem nên đặt tên con là gì.
Nhậm Sinh một lần sinh tới bốn hài tử, Triệu Lăng Vũ cũng phải nghĩ ra bốn cái tên có liên quan đến nhau chút.
“Giấy và bút mực? Trung hiếu nhân nghĩa?” Nhậm Sinh mấy chữ trên tay, thấy thế nào cũng không thích nổi.
“Mặt sau còn rất nhiều.” Triệu Lăng Vũ từ phía sau vòng tay ôm lấy Nhậm Sinh, hôn lên má cậu.
“Lấy tên này đi.” Đến bốn chữ kia, ánh mắt Nhậm Sinh liền sáng lên.
“Phong vân sấm sét? Quả không tồi.” Triệu Lăng Vũ tán thưởng, không dám nói là mình tùy tiện tìm ra mà thôi.
“Phong vô định, vân vô thường, sấm sét tàn phá mọi vật, những điều này đều vô cùng thần thông.” Nhậm Sinh nói, hô phong hoán vũ đều lợi hại cả. Nhất là sấm sét, muốn thành tiên cũng phải bị sét đánh một cái (#_0).
“Hai hài tử lấy họ anh, hai đứa còn lại theo họ em, gọi mộc phong, mộc vân, mộc lôi, mộc điện thế nào?” Triệu Lăng Vũ lại hỏi.
“Không được.” Nhậm Sinh lại lắc đầu: “Lúc trước đặt tên cho em, sư phụ muốn bớt việc, trực tiếp kêu “Nhân sâm”, trên thực tế họ của em không phải Nhậm, hài tử không theo họ em được.” Nhậm Sinh nói, cậu biết nhân loại rất quan trọng dòng họ, nhưng cậu lại khác hoàn toàn.
Đối với thực vật mà nói, dòng họ hoàn toàn không có tí ý nghĩa nào.
“Vậy theo họ Triệu.” Triệu Lăng Vũ vẫn mong người họ Triệu ngày càng nhiều.
Triệu Mộc Phong, Triệu Mộc Vân, Triệu Mộc Lôi, Triệu Mộc Điện (tội nghiệp Út, Điên nặng), liền trở thành tên của bốn hài tử. Triệu Lăng Vũ vô lên cuốn sổ, lại hôn Nhậm Sinh: “A Nhậm, xuân tiêu nhất khắc trị thiên kim..”
“Thiên kim có cái gì tốt? Không ăn được, tức nhưỡng vẫn hơn.” (đúng rồi, chỉ cái gì của lão công mới tốt thôi). Nhậm Sinh đâu có biết, vàng thật có giá, đồ vật trong nhà bọn họ, rát nhiều thứ làm từ vàng.
Hắn phải bỏ bao công sức mới học được ít Hán ngữ này... Triệu Lăng Vũ chỉ còn biết câm nín.
Sáng sớm hôm sau, Nhậm sinh dậy thì Triệu Lăng Vũ đã đi rồi.Phá vòng trận pháp xong, Nhậm Sinh đưa bốn hài tử đến bên người, tỏa nhiều rễ, đem Nhị oa Tam oa Tứ oa đều hoan hô, chỉ có Đại oa nằm bên cạnh nhìn, dù có chút hâm mộ nhưng không động tĩnh.
Nhậm Sinh biết đứa nhỏ này là cảm thấy chính mình đã lớn, rõ ràng có thể ôm vào lòng nhưng cuối cùng vẫn là tìm sách trên mạng cho Đại oa đọc.
Vốn dĩ, nhiều người chú ý nhất là Đại hội cơ giáp Internet kia, nhưng sự tình Hoàng hậu vừa qua, chuyển hướng quan tâm sang xem làm sao Hoàng hậu lại có thai được.
Điều đó khiến người muốn dựa vào Internet mà thành danh không vui chút nào, Nhậm Sinh lại coi đó là tốt nhất, cho dù việc Hoàng hậu mang thai giúp đánh lạc hướng, cậu vẫn nhận được đầy ních các loại thư tín.
Nhậm Sinh xóa bỏ xong, chỉ còn lại những tin tức của người quen gửi tới, thư đầu tiên là của một nữ tử cùng luyện tập trước đây viết.
“Grinton ngươi thật sự quá lợi hại! Ngươi là thần tượng của ta, ta rất thích thần thái của ngươi!”
Tiểu cô nương này có chút quá khích, Nhậm Sinh nghe mấy lời bày tỏ thẳng thắn đó xong, chỉ trả lời hai chữ “Cảm ơn“.
Kế tiếp là thư từ Lam mập mạp, hắn cũng thực kích động, chúc mừng kèm nhiều dấu '!' xong, liền thông báo đại hội tổ chức thành công lần này nên hắn đã được thăng chức.
Lam mập mạp phát thư chúc mừng xong, các viên chức khác cũng chúc mừng, Nhậm Sinh lướt qua, nhìn thấy tin từ McCarthy.
Trước kia Đại oa nhớ Tonia, Nhậm Sinh nghe đứa bé này nói mà thấy chua xót trong lòng, hiện tại nhìn thư tới, chần chờ rồi mở ra.
McCarthy trong thư cũng không nhắc Đại oa, chúc mừng Nhậm Sinh đạt quán quân. Sau đó thay Tonia cảm ơn cậu.
Nhậm Sinh nhìn một hồi, vỗ vỗ Đại oa: “Đại oa, mấy ngày nữa, ba ba sẽ đưa con đi thăm McCarthy và Tonia, nhưng con phải nhớ kỹ, chúng ta có rất nhiều chuyện không thể nói cho bọn họ biết, con hiểu chưa?” Đại oa còn nhỏ, rất nhiều chuyện không biết, cậu dĩ nhiên phải dặn dò trước.
“Vì sao hả ba ba?” Đại oa thắc mắc.
“Con quên lúc trước có người đã từng muốn bắt chúng ta sao? Bây giờ vẫn còn nguy hiểm, nếu biết chuyện của chúng ta, bọn họ sẽ bị liên lụy.” Nếu Nhược Á không có phái cấp tiến, Nhậm Sinh rất thích đi giúp Tonia, nhưng tình hình hiện tại thì không được.
“Con hiểu rồi.” Đại oa ngoan ngoãn gật đầu.
Trường hợp của Đại oa không giống ba đệ đệ, đương nhiên hiểu chuyện hơn, biết như vậy Nhậm Sinh càng thêm cẩn thận mà giảng giải.
Kết quả, không chỉ Đại oa mà ba hài tử kia cũng đứng lên.
“Ngươi đang dạy con gì vậy?” Cách Đức từ ngoài đi vào vừa lúc nghe được Nhậm Sinh đang giảng giải thế lực Nhược Á phân bố thế nào, nhịn không được hỏi.
“Lấp lỗ hổng kiến thức cho bọn họ hiểu biết vẫn hơn.” Nhậm Sinh nói.
“Điều này cũng đúng.” Cách Đức sờ đầu Đại oa.
Mấy ngày nay bọn họ luôn điều tra, trên cơ bản đã biết kẻ đứng sau là ai, chỉ là... Hiện tại quan trọng nhất chỉ sợ không phải báo thù, mà là làm thế nào để nhân loại thoát khỏi nguy hiểm.
Ngày hôm sau, chính là ngày tổ chức yến hội trong hoàng cung.
Khải Tư trước lo lắng người khác phát hiện hắn mang thai, mới không lộ diện, bây giờ xuất hiện rồi, hắn cũng không tính giấu diếm nữa.
Lúc trước Crow từng báo cáo lại cho Nhược Á đế quốc chuyện Cách Đức mang bầu, thậm chí nhắc tới Dựng tử đan, nhưng còn chưa kịp nói đã nghĩ, tin tức này chắc chắn sẽ khiến giới cao cấp Nhược Á phải chấn động.
Cũng không biết những cái đó trước kia vì khinh thường nhân loại liên bang, thậm chí đồng ý đoạt người, sau này thì không có biểu tình này nữa.
Crow và Khải Tư đi tới trước phủ công tước Crow, sau đó tọa phi hành khí đi vào hoàng cung, mà thời gian này đã tối muộn, đa số mọi người đều đã đến.
Phi hành khí đứng ở cửa yến hội, Crow từ phía trên xuống, lập tức không ít người tiến lên săn đón, phóng viên chung quanh càng vội vàng chụp ảnh.
Tất cả mọi người cho rằng Crow sẽ như trước mà bay nhanh vào đại sảnh yến hội, không ngờ chỉ dựng lại ở phi hành khí, duỗi lưng thoải mái.
Trong phi hành khí còn có người khác? Tất cả mọi người mở to hai mắt phi thường tò mò, Crow dù có không ít scandal, nhưng chưa từng thừa nhận ai, hiện tại, hắn lại dẫn một người đến tham gia yến hội!
Từ trong phi hành khí, vươn ra một bàn tay trắng như ngọc, nhưng rất lớn, không giống tay nữ nhân, lộ ra thêm quan áo, cũng không giống trang phục nữ nhân...
Crow mang theo một người nam nhân tham gia yến hội hoàng cung!