CHƯƠNG 64
Nam nhân ăn cũng có thể mang thai? Này rốt cuộc là cái gì chứ? Mặt Cách Đức vốn là đang đen giờ muốn nứt ra luôn, những điểm khác thường mấy hôm nay kéo đến ùn ùn làm đầu hắn choáng váng.
Người ta nói nữ nhân mang thai thực vất vả, bởi vì hài tử trong người cần rất nhiều năng lượng, cho nên không thể toàn lực dùng dị năng, cũng sẽ dễ mỏi mệt... Hắn không phải chính là như thế sao?
Còn có Uẩn dưỡng dược tề, không phải thuốc dưỡng thai sao? Hắn uống xong liền thoải mái cả người.
Chẳng lẽ vì hắn mang thai? Nghĩ tới đáp án kia cả người liền cứng đờ, trong lòng rối loạn.
Nhưng mà trước kia không thoải mái liền đi kiểm tra, rõ ràng không có vấn đề... Chẳng lẽ do hài tử còn nhỏ?
Cách Đức sắc mặt khó coi, Phương Thành Quân cũng có chút không tin nổi: “Điều này sao có thể?” Hắn ngay từ đầu nghĩ ăn dược chỉ để tăng khả năng thụ thai, Triệu Lăng Vũ lại nói nam nhân cũng có thể mang thai... Trên đời này lại có dược thần kỳ vậy sao?
Nếu thật sự như vậy... Phương Thành Quân đột nhiên nhớ tới chính mình trước kia phát sinh chuyện đó với Cách Đức, liệu Cách Đức có mang thai hay không?
“Ta cũng không rõ, tỷ lệ mang thai có lẽ thấp thôi.” Triệu Lăng Vũ ẩn ẩn cảm thấy hai người phía trước có vẻ kì quái, cuối cùng nói cho đáp án như vậy, cũng là lời nói thật. Nhậm Sinh luyện chế Dựng tử đan bây giờ còn chưa có người thử qua, rốt cuộc có thể hay không đậu thai hắn cũng đúng là không xác định.
Nghe được lời này, Phương Thành Quân lập tức liếc nhìn về phía Cách Đức. Cách Đức lúc này cũng thu hồi biểu tình, hắn không xác định chính mình có thai hay không, nhưng sẽ kiểm tra một mình chứ nhất định không cho Phương Thành Quân biết.
Nếu thực sự mang thai, hài tử cũng là con hắn, không liên quan tới Phương Thành Quân!
Cách Đức tuy sắc mặt khó coi, nhưng không phải chấn kinh thất sắc gì. Mấy ngày nay Phương Thành Quân vẫn thường ghé quân đoàn số 1, chẳng thấy gì khác thường, hiển nhiên không có thể nào có thai được, không khỏi có chút thất vọng.
Triệu Lăng Vũ càng nhìn càng thấy hai người này kì lạ. Dương Diệp khi chưa kết hôn, Cách Đức mới bắt đầu tới quân đoàn số 1, Phương Thành Quân thường sẽ ghé lại một vòng, một tháng nay lại không thấy tăm hơi... Hai người kia trong lúc đó đã xảy ra chuyện gì?
Triệu Lăng Vũ rất muốn biết, song không hỏi nhiều, đem hai lọ Dựng tử đan đưa bọn họ xong, lại đưa 40 bình Uẩn dưỡng dược tề, phân cho hai người: “Uẩn dưỡng dược tề này các ngươi có thể dùng điều dưỡng thân thể.”
Mấy ngày nay Nhậm Sinh cùng Đằng lão điều chế được rất nhiều, không lâu sau Triệu gia còn có thể lấy dùng, giờ cho hai người coi như đền đáp cũng được.
Nhìn đến Uẩn dưỡng dược tề, Cách Đức lại cả kinh, rất sợ Triệu Lăng Vũ phát hiện cái gì, cuối cùng cố gắng lắm mới lấy lại bình tĩnh, Phương Thành Quân ngược lại sảng khoái: “Đa tạ, về sau nếu có việc gì cần nhờ cứ nói.”Cầm dược tề, Phương Thành Quân và Cách Đức cùng rời khỏi quân đoàn số 1, Cách Đức không thèm nhìn Phương Thành Quân lấy một cái, vừa ra đã lên phi hành khí, Phương Thành Quân thấy thế, lập tức đi vào.
“Ngươi vào làm gì?” Cách Đức lạnh lùng nhìn Phương Thành Quân, muốn dùng dị năng đuổi người, bụng đột nhiên có chút đau đớn.
Dị năng không thể dũng mãnh phóng ra, Cách Đức hít sâu một hơi, tự động điều khiển phi thuyền.
“Dựng tử đan nam nhân ăn cũng có thể mang thai, chúng ta có nên thử xem không?” Phương Thành Quân hỏi, theo như hắn thấy thì gia gia hay mẫu thân đều như nhau, tìm người sinh hài tử rồi tự mình lo liệu, căn bản không tính kết hôn, nhưng nếu có thể cùng người mình thích sinh hài tử...
Cách Đức cạo râu sạch sẽ, tóc lại có chút dài, sườn mặt nhìn nhu hòa khiến Phương Thành Quân giật mình. Hắn luôn rõ ràng mục tiêu của mình, giờ lại động lòng với Cách Đức.
Cách Đức bởi trầm mê nghiên cứu không am hiểu giao thiệp nhiều, nhưng sống không uổng phí 200 năm, phản ứng tự nhiên rất nhanh: “Loại chuyện này nói ra ngươi cũng tin sao?” Hắn không muốn dây dưa cùng Phương Thành Quân, chắc chắn đấy.
“Có lẽ thật sự như vậy không chừng. Nhậm Sinh không phải đã sinh hài tử đó sao? Giờ nhìn y xem, cũng không phải Tạp Y Nhân nữa.” Phương Thành Quân đáp.
“Ngươi muốn tìm ai sinh hài tử thì tìm, đừng tìm ta!” Cách Đức nói, tuy trước kia ngoài ý muốn hắn chủ động, nhưng bị một vãn bối đè ép... Chuyện này với hắn mà nói thực quá mất thể diện.
“Ta rất thích ngươi.” Phương Thành Quân cười. Một tháng nay không ngừng nhớ tới Cách Đức, lần đầu tiên trong đời vì một người mà nóng ruột nóng gan.
Cách Đức thấy vậy có chút hoảng hốt, lại ngay lập tức nhíu mày: “Ta không thích ngươi.” Phương Thành Quân thích hắn? Sao hắn chẳng cảm nhận được gì vậy?
Phương Thành Quân cũng không xác định đối phương có thích mình hay không, ngày đó Cách Đức thực nhiệt tình, nhưng rõ ràng có chút không đúng lắm... Huống chi, trước kia Cách Đức có nói qua vài lần, hắn thích nữ nhân.
“Tình cảm khắp nơi đều có, Triệu Lăng Vũ nói thuốc này khiến nam nhân mang thai, nói không chừng chúng ta còn có thể có vài hài tử.”
“Ngươi đừng mơ!” Cách Đức tức giận nói.
“Ta sinh cũng không thành vấn đề.” Phương Thành Quân nói, chỉ cần có hài tử, hắn cũng ngại tự mình sinh.
Để khiến nam nhân kia tin tưởng mình, dù tự mình sinh cũng không thấy mất mặt, thực ra, nếu có đậu thai thật thì quả là có bản lĩnh: “Hoặc chúng ta mỗi người sinh một lần?”
Kim loại cạnh Phương Thành Quân biến mất, chưa kịp phản ứng đã bị một cước đã văng.
Cách Đức vẫn nhớ thương hắn, khi đá hắn xuống còn cố ý tìm chỗ có biển nước...
Dùng dị năng biến mặt biển đông lạnh thành chỗ đứng, lại biến ra cái ghế, tâm tình tốt phát tín hiệu ngồi chờ cấp dưới.
“Vị tiên sinh này! Đây là khu vực nuôi cá của ta! Hiện tại là mùa đẻ trứng, ngươi lại làm đông lạnh mặt biển như vậy, ảnh hưởng đến cá của ta!” Một phi hành khí nhỏ đậu trước mặt Phương Thành Quân, nam nhân bên trong nhô đầu ra: “Cho dù là dị năng giả, cũng không thể không bắt ngươi bồi thường.”“... Ta sẽ bồi thường mà.” Phương Thành Quân nhìn quanh một vòng mới phát hiện địa bàn có hơi bành trướng... Dù sao cũng là cấp S, không cẩn thận nên hơi quá tay...
“Ngươi có thể tìm đến nơi này, chúng ta thỏa thuận một chút về tổn thất.” Nghe Phương Thành Quân nói như vậy, lão ngư dân kia biểu tình cũng dịu hẳn đi. Từ đầu thật lo Phương Thành Quân quỵt nợ, may mà dị năng giả cũng không phải người xấu.
Cứ cho là đông lạnh hết biển này, dựa vào gia thế Phương Thành Quân cũng không lo bồi không nổi, nghỉ ngơi dặn dò thuộc hạ xong, hắn cân nhắc một chút, trở lại quân đoàn số 1.
“Ngươi 20 ngày trước có từng kiểm tra thân thể cho Cách Đức? Hắn không thoải mái?” Phương Thành Quân tìm được quân y.
“Đương nhiên, Cách Đức tiên sinh chỉ là có chút mệt nhọc quá độ.” Quân y chưa từng giấu giếm điều gì, thực tế chuyện này cũng chẳng có gì phải giấu.
Với khoa học kỹ thuật bây giờ mà không thể kiểm tra ra phôi thai, bác sĩ cũng không phát hiện bất thường gì, xem ra Cách Đức thực không mang thai, cũng là chuyện mang thai đâu phải dễ vậy.
“Cơ thể của ta tất cả đều bình thường?” Cách Đức sau đó cũng đến lấy báo cáo thử máu của mình.
Về nhà xong, hắn liền tìm bác sĩ gia đình đến, sau đó lấy máu kiểm tra, kết quả hoàn toàn chẳng có gì khác thường, chẳng lẽ hắn không có thai?
“Cũng không phải, người rõ ràng mệt nhọc, còn thiếu chút dinh dưỡng, quân đoàn số 1 đồ ăn không tốt sao?” Bác sĩ lại hỏi, nhưng vẫn chưa nghe trả lời, Cách Đức trước vì nghiên cứu chiến hạm mà mất ăn mất ngủ, thân thể không tốt cũng là lẽ thường.
“Lại kiểm tra tổng thể cho ta.” Cách Đức nói xong, tự động nằm xuống. Hắn vốn không thích máy móc xem xét toàn thân, cái cảm giác da thịt bị người khác nhìn... nhưng giờ đành bất chấp thôi.
“Cách Đức tiên sinh, thân thể ngươi phi thường khỏe mạnh... Không đúng, bụng ngươi có hai khối u, phải giải phẫu bỏ nó đi!” Bác sĩ đột nhiên nói: “May là u lành tính, cũng không quá nguy hiểm.”
“U?” Cách Đức nhìn máy đo đạc bên cạnh.
“Hai cái u này có lực sinh mệnh, tế bào phân chia nhanh, đề nghị mau cắt bỏ.” Vừa chỉ vào điểm lớn nhỏ bác sĩ vừa nói.
Cách Đức đưa tay phóng to cái “u” kia, hiện lên hình ảnh phôi thai, một lát sau, hắn hướng bác sĩ nói: “Ta không sao, ngươi có thể đi.”
“U...” Bác sĩ lo lắng nói.
“Ta sẽ tự giải quyết.”
Đem người đuổi đi xong, hắn mờ mịt sờ bụng mình.
Hắn cũng có chút kích thích, nhưng vẫn nghĩ “u” đó chính là con mình, những hai đứa!
Triệu Lăng Vũ và Nhậm Sinh nói không sai, thuốc này đảm bảo sinh hài tử, nam nhân cũng có thể sinh, hơn nữa ăn hai viên liền sinh đôi.
Cách Đức nhìn bụng mình, nhíu mày, giờ biết phải làm sao đây?
Hài tử muốn giữ lại, hắn muốn có hài tử đã cả trăm năm nay, làm sao có hài tử lại bỏ được chứ? Nhưng là làm sao chiếu cố chính mình, làm sao sinh con, phải nghiên cứu thật kỹ mới được...Tưởng tượng đến bụng mình sau này sẽ phệ ra, Cách Đức sắc mặt liền thay đổi – như vậy mất hình tượng quá! Quyết không để người khác biết! Nhưng biết trốn tránh sao đây?
Cách Đức đột nhiên nghĩ tới Nhậm Sinh, Nhậm Sinh lúc trước một lần sinh bốn, chắc không phải là ăn đến 4 viên đan chứ? Nếu con hắn giống con Nhậm Sinh thì khi sinh chắc chỉ bằng trứng gà, không đáng lo gì.
Nghĩ vậy, Cách Đức uống một lọ Uẩn dưỡng dược tề, đứng lên.
***
Triệu Lăng Vũ tìm một con thuyền báo hạm, sau đó mang theo Nhậm Sinh đến sân huấn luyện vũ trụ.
Gần thủ đô tinh có một nơi quân đoàn số 1 xây để luyện tập điều khiển chiến hạm, hiện tại bọn họ đang ở sân sơ cấp.
“Em luyện tập điều khiển chiến hạm cũng lâu rồi, trước đây đều là bắt chước, hôm nay có thể thử làm thật xem sao.” Triệu Lăng Vũ nói, Nhậm Sinh vẫn rất thích điều khiển chiến hạm, mấy ngày nay đều cố gắng học tập, chỉ là chưa thực chiến bao giờ, hôm nay có thể rồi.
“Được!” Nhậm Sinh gật gật đầu, dùng hai tay điều khiển đứng lên.
Tuy bắt chước động tác điều khiển rất chân thật, nhưng so với thực tế cũng khác, bay cao thấp một hồi chao qua đảo lại cũng dễ bấm nhầm nút.
Cái này cũng chưa tính, nhiều người thích bay sát thiên thạch, lấy đó phô diễn kỹ thuật, mà thực tế nếu làm vậy... Coi chừng cắm đầu vào đá!
Mấy vấn đề này giờ Nhậm Sinh mới biết. Cứ tưởng kỹ thuật của mình hiện tại sẽ thích ứng tốt, vậy mà lại gặp không ít khó khăn, ấn nhầm nút, thậm chí với không tới, hận tay mình quá ngắn, muốn biến thành bộ rễ!
“A Nhậm, em tạm thời dùng tay, khi nào tay quen hãy dùng bộ rễ.” Triệu Lăng Vũ quá rõ ý đồ của Nhậm Sinh rồi, lập tức lên tiếng.
“Được.” Nhậm Sinh gật gật, điều khiển cực kỳ cẩn thận, dù vậy vẫn va phải đá này nọ, dù có phòng hộ chắn đỡ mà chiến hạm cũng sắp không xong rồi.
Rõ ràng có thể né được, lại cứ cố tình va vào... Nhậm Sinh theo bản năng phóng tinh thần lực ra ngoài, bắt đầu thăm dò xung quanh.
Vũ trụ trống trải không có không khí, tinh thần lực kéo dài tốc độ nhanh, tất cả không gian xung quanh đều xuất hiện trước mắt Nhậm Sinh.
Nơi này do nhân công xây dựng, cho nên đá cũng là quân đoàn tìm được ném vào, ngoài đá cũng có không ít rác thải vũ trụ.
Khu vực Nhậm Sinh dò xét không lớn, nhưng sau đó lại có thể tinh ranh hơn chuẩn bị sẽ ấn nút nào tiếp theo, thậm chí nháy mắt điều khiển được phương hướng chiến hạm.
Tiến bộ nhanh chóng như vậy khiến Triệu Lăng Vũ kinh ngạc, hắn cũng ẩn ẩn cảm giác được Nhậm Sinh cơ thể tràn ngập năng lượng, lại không biết đó là cái gì, nhẫn xuống tối hỏi cho rõ ràng.
Nhậm Sinh sau đó từ khu sơ cấp tiến vào trung cấp, luyện được một lúc đến được sân huấn luyện cao cấp...
Sân huấn luyện cao cấp vẫn rất nhiều đá, thậm chí tác động lẫn nhau mà đánh tới, suýt đục thủng vài cái lỗ trên thám báo hạm.Nhậm Sinh thả tốc độ chậm lại, đỡ trái hở phải, cuối cùng đem cả bộ rễ của mình lộ ra, thêm tinh thần lực, sử dụng một loạt động tác khó.
Hạm trưởng của đội thám báo quân đoàn mình còn làm không được bước này...
Triệu Lăng Vũ nhìn Nhậm Sinh trên tay xuất ra nhiều căn tu, khống chế đài điều khiển, trong lòng không nhịn được tự hào – bạn đời của hắn, càng ngày càng lợi hại, càng ngày càng tỏa sáng!
Ngay sau đó, Nhậm Sinh đột nhiên dừng động tác: “Có người!”
“Có người?” Triệu Lăng Vũ kích hoạt hệ thống thăm dò, phía trên không hề có báo động, nhưng quan sát tinh đồ, lại rõ ràng cảm giác được khu vực phụ cận có gì đó bất thường.
Phía sau, một đại chiến hạm chậm rãi hiện lên giữa vũ trụ, so ra kém hơn chiến hạm chủ đạo của quân đoàn số 1, nhưng tạo cho người ta cảm giác thật áp lực.
Chiến hạm lớn trên kia Nhậm Sinh thấy rất lạ, Triệu Lăng Vũ mấy ngày nay ngược lại bắt đầu nghiên cứu mấy chữ màu đỏ kia
“Nhược Á Văn minh...” Triệu Lăng Vũ hít sâu một hơi, những người này đến sớm hơn hắn nghĩ.
“Có tín hiệu truyền tin tới.” Nhậm Sinh nói.
“Chúng ta đổi vị trí.” Triệu Lăng Vũ nói, hắn ngồi vào vị trí chỉ huy, mới chuyển thông tin, sau đó màn hình hiển thị, xuất hiện một nam nhân có đôi mắt lam đỏ, làn da có chút trắng nõn quá mức.
Dựa theo tư liệu mật mà nhân loại ghi lại, lúc trước liên minh nhân loại suýt chút nữa bị tinh tế dị thú và tinh tế trung chủng tộc hủy diệt, Nhược A Văn minh đã cứu bọn họ, sau đó phái một số nghiên cứu viên tới, giúp tạo ra một nhóm dị năng giả.
Lúc ấy số lượng dị năng giả khá đông, còn có rất nhiều cấp S, nhưng càng về sau... Hiện tại dị năng giả cấp thấp đã ít, cấp S càng hiếm hơn.
Triệu Lăng Vũ không biết vì sao Nhược Á lại giúp nhân loại, nhưng chí ít biết bọn họ không có ý thôn tính nhân loại – hoặc giả sử nếu có ý nghĩ đó, nhân loại e đã biến mất từ lâu rồi.
“Xin chào nhân loại.” Người kia nói chuyện hệt như người ngoài hành tinh.
“Xin chào.” Triệu Lăng Vũ gật đầu với đối phương, không kiêu ngạo không siểm nịnh.
“Ngươi rất tuyệt.” Người Nhược Á kia nói, thanh âm không chút thay đổi.
Triệu Lăng Vũ chú ý một chút, mới phát hiện đối phương dùng dụng cụ phiên dịch. Chắc do bất đồng ngôn ngữ.
“Đa tạ khích lệ.”
“Ta không khích lệ, đó là lời nói thật, Triệu Lăng Vũ, ngươi rất lợi hại.”
Người này biết mình... Triệu Lăng Vũ vừa báo cho chính phủ liên bang biết vừa liên tưởng đến tên tinh đạo Kevin kia...
Nhược Á văn minh quả thật cũng sớm chú ý tới Triệu Lăng Vũ.
Bọn họ khoa học kỹ thuật phát triển, bản thân thực lực cũng phi thường cường đại, nhưng đồng thời lại có chỗ thiếu sót trí mạng.
Người Nhược Á văn minh sinh sản rất khó khăn.
Kỳ thật rất lâu trước kia, người Nhược Á văn minh cả đời cũng có vài hài tử, nhưng về sau lại càng lúc càng ít dần.
Khoa học phát triển làm tăng thực lực của họ, kết quả tuổi thọ càng ngày càng dài, thực lực càng ngày càng mạnh.
Đáng lẽ là chuyện tốt, người Nhược Á ai cũng vui mừng, nhưng hơn 1000 năm qua đi, bọn họ đột nhiên phát hiện trẻ mới sinh thiếu hụt đến mức làm người ta giận sôi.
Hai người Nhược Á thực lực cường đại kết hợp, có hài tử dĩ nhiên trời sinh sẽ rất mạnh, nhưng phôi thai lại không hợp ở trong cơ thể mẹ, thông thường sẽ bị bài xích...
Trước kia khi thực lực còn yếu, cho dù là bài xích cũng có thể chữa bệnh tiêu trừ, nhưng hiện tại thực lực ngày càng mạnh, phôi thai ngay cả cơ hội phát dục cũng không có, sẽ bị cơ thể mẹ uy hiếp trừ bỏ.
Về phần thụ tinh bên ngoài cơ thể... Người Nhược Á dị năng khác nhau, do gen bên trong. Bên ngoài cơ thể có thể tạo phôi thai có dị năng, nhưng nếu không có cơ thể mẹ cung cấp năng lượng, cuối cùng cũng sẽ hoại tử thôi.
Khi phát hiện được nhân loại, dân số Nhược Á văn minh cũng chỉ còn 1 triệu.
MỘT TRIỆU DÂN, nghe tưởng nhiều, thực tế chọc người ta tức chết!
Liên bang nhân loại ở thủ đô tinh số dân thường trú 20 triệu, vài cái tinh cầu phụ cận cộng thêm nhà binh đóng quân đến 280 triệu, xa thủ đô tinh hơn nữa còn biết bao nhiêu người...
Nhược Á văn minh biên giới rộng hơn cả nhân loại, vậy mà cũng chỉ có 1 triệu dân!
Nhân số quá ít, nếu thôn tính hay nô dịch các nền văn minh khác, để bọn họ học được thành tựu khoa học kỹ thuật, rất có thể Nhược Á sẽ đến hồi tận thế... Việc này trong lịch sử cũng không hiếm lạ gì.
Nguyên nhân đó khiến bọn họ không xuống tay được, cũng không tiếp xúc, mà khi giúp nhân loại, ngay từ đầu chỉ hy vọng cải tạo đời sau, nhờ nữ nhân loại giúp bọn họ sinh sản hậu đại.
Đáng tiếc lại thất bại, cải tạo hay không cũng vậy... Hơn nữa nhân loại yếu như vậy không tiếp nhận nổi năng lượng của người Nhược Á.
Kế hoạch thất bại, người Nhược Á tự nhiên cũng rời đi, nhưng lưu lại vài người theo dõi xem nhân loại có phương pháp nào giải quyết vấn đề sinh sản hay không. Ngoài ra, cũng để đảm bảo nhân loại không có cơ hội vượt trội hơn người Nhược Á.
Đồng thời, nếu phát hiện người Nhược Á có nhu cầu, nhân loại cũng sẽ cung cấp tài nguyên, trong đó quan trọng nhất là năng lượng kết tinh.
Hiện giờ người Nhược Á mang thai 2 – 3 tháng nhất định phải cung cấp năng lượng cho phôi thai, nguồn cung cấp chỉ có năng lượng tinh thạch...
Năng lượng tinh thạch cũng không đảm bảo 100% thai nhi sống sót, nhưng ít ra tăng khả năng sống sót của thai nhi.
Nhân loại cứ vậy có quan hệ với người Nhược Á, lại không can thiệp chuyện phát triển của nhau, cho đến một ngày kia, trùng tộc nữ vương đột nhiên xông vào liên bang nhân loại, rồi Triệu Lăng Vũ dùng dị năng dung hợp năng lượng của Trùng tộc nữ vương, vậy mà vẫn không chết.