Độc đan này là nàng bào chế từ vô số loại độc tương sinh tương khắc, lại bỏ thêm độc rắn. Nàng còn bỏ thêm đoạn trường thảo, hoa tử đằng và tử huyết thảo. Nàng một khi chế độc thì rất ít khi chế thuốc giải. Nhưng chẳng hiểu làm sao, nàng lo cho hắn sẽ uống. Một mạch chạy vào mật thất. Thấy chủ nhân về đem theo nét mặt đượm buồn, Vũ Lạc cùng Tử Tâm cũng không quấy rầy. Họ cùng Hắc Long về Tử Vân Sơn. Nàng nguyên cả một buổi sáng ngồi đọc hết mấy cuốn nguyên cứu độc đan của sư phụ mà cũng không tra ra thảo dược tương khắc của ba loại kia. Nàng mới nghĩ: Độc của ta bào chế, ít nhất cũng mất một đến hai ngày mới phát tác, nhưng một khi phát tác thì chỉ duy trì được ba ngày. Sau ba ngày không có thuốc giải thì đi báo cáo Diêm Vương rằng hết tuổi thọ đi. Nàng liền vọt ra khỏi mật thất, vận khinh công một mạch tới chỗ sư phụ ở. Vào căn nhà trúc, nàng gọi to:
- Hai lão nhân gia, đồ nhi tới thăm hai người đây!
- Nha đầu tới đó à, vào đi vào đi.
Tiếng Yên lão vọng ra mang theo sự vui mừng. Nàng nhanh chóng mở cửa, vội vàng lao vào uống chén trà trên bàn. Thấy hành động của nàng, Tiêu lão vội lên tiếng:
- Nha đầu, uống từ từ thôi, kẻo sặc đấy. Lớn từng đấy rồi mà còn như vậy, không biết sau này còn ai dám lấy ngươi không đây?
- Phụt... khụ... khụ....
Nàng phun toàn bộ ngụm trà vừa rồi ra mặt đất, lại còn ho sặc sụa. Yên lão vội đưa nàng chiếc khăn tay, vỗ vỗ lưng:
- Ây da, bao nhiêu tuổi rồi còn hấp tấp như vậy.
- Còn không phải do hai người sao?
Nàng vừa ho vừa đáp lại.Vội nghĩ đến chính sự, liền hướng Tiêu lão trao đổi:
- Tiêu lão, người giúp đồ nhi tìm thảo dược tương khắc với Đoạn trường thảo, hoa tử đằng và tử huyết thảo đi. Đồ nhi tìm mãi không thấy.
- Dễ thôi, nó nằm ngay trong cuốn lần tước ta đưa cho con đó. Trang hai mươi lăm. Mà...
- Đồ nhi tạ sư phụ chỉ điểm. COn còn có việc, lần sau đêm lễ vật tới cho hai người.
Nàng vận khinh công nhanh nhất có thể vào mật thất.
[ Thân Vương Phủ ]
Hắn uống độc đan nàng đưa cho đã gần được một ngày mà không thấy phát tác [ #kenz: anh muốn độc phát tác nhanh vậy á ]. Nghi ngờ nàng gạt hắn, lóe lên chút tức giận. Phong Triệt luôn ở gần hắn trong hôm nay. Sao cứ cảm giác chủ tử bị gì á? Suy nghĩ chợt lóe, thấy sắc mặt chủ tử có vấn đè liền hỏi:
- Chủ tử, sao sắc mặt ngài kém vậy? Có cần thuộc hạ tìm Xích Tâm không?
- Không cần, chắc do ta ăn uống không hợp thôi. Nếu không có gì thì lui đi, ta muốn nghỉ ngơi!
Giọng nói mang theo chút bất đắc dĩ khiến Phong Triệt cảm thấy có điều gì đó không ổn, nhưng không dám lên tiếng. Liền ra ngoài. Hắn ở trong phòng phun ra một ngụm máu tươi. Tay lau nhẹ vết máu trên miệng, lòng cười, khẽ nói:
- Xem ra, tiểu nương tử của ta ra tay rất độc. Đủ độc đi!
p/s: Chào mn,mk là Kenz sẽ thay tác giả up truyện trong vài chương tới. Mong mn ủng hộ nha!