Cả Nước Đều Biết Tôi Rất Moe

Chương 90: Chương 90: Thiếu






Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.

Loại thanh âm này thông qua quang não truyền thẳng đến dây thần kinh, với thể trạng mạnh mẽ của tộc Hồn thú, chút áp lực này lên dây thần kinh mỏng manh chẳng có là gì. Nói cách khác, đoạn đối thoại này trực tiếp truyền thẳng vào não Ngu Uyên, hai người bên cạnh không thể nghe thấy được người đầu dây bên kia đang nói gì.

Đối với Ficker mà nói, khuôn mặt của người nọ chẳng lạ lùng gì, bởi đây chính là con trai cả John của Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Velen. John và Ngu Uyên là hai thanh niên tài tuấn tiêu biểu của giới kinh thương hiện nay. Khác với Ngu Uyên tỉ mỉ, kín đáo mà tàn nhẫn, John tương đối giống một chú sói đuôi to lúc nào cũng cười mím chi, phe phẩy đuôi. Rõ ràng giây trước còn có thể cười thân thiện với anh, giây sau đã nhảy bổ đến, cắn một miếng thịt to trên người anh.

Một người tự tay gây dựng đế chế kinh doanh của riêng mình, người còn lại lại đứng đầu trong lĩnh vực xuất nhập khẩu đa quốc gia. Quan hệ của hai người giống bạn hợp tác hơn là đối đầu thù địch, kín đáo mà nói thì đối phương đều thưởng thức lẫn nhau.

Thưởng thức thì thưởng thức, do tham công tiếc việc và những bất đồng về tính cách, hai người không có cuộc gặp gỡ riêng tư nào. John thậm chí đã từng nhiều lần tỏ vẻ rằng trao đổi cùng Ngu Uyên còn không thú vị bằng nói chuyện với trợ lý của hắn.

Anh ấy không chút do dự mà tự tay liên lạc với Ngu Uyên đã chứng minh được rằng đây không phải chuyện đơn giản. Ngay cả nụ cười mím chi thân thiện thường ngày cũng không thấy đâu, thay vào đó là một biểu cảm nghiêm túc, thậm chí có thể nói là trầm trọng.

Fiker nghĩ tới đây, đáy lòng không nhịn được mà căng thẳng.

Chử Thư Mặc không biết người đang nói kia là ai, nhưng nhìn thấy sắc mặt biến hóa của Ficker và cả ánh mắt nghiêm trọng của Ngu Uyên, anh có thể cảm giác được sự tình không ổn.

Chử Thư Mặc nhìn cái bánh trong tay, rõ ràng mấy phút trước còn thấy ngon như thế, lúc này trong miệng chỉ còn lại vị nhạt nhẽo. Anh nhìn phồn hoa huyên náo bốn phía, cùng với máy mô phỏng và hàng dài người đang xếp hàng, mọi chuyển động giờ phút này đều trở nên chói mắt.

Khoảnh khắc đó, Chử Thư Mặc thậm chí còn hoang mang, đi trên con đường lớn đều không chút áp lực, anh nhìn ngắm phong cảnh xinh đẹp mà mình chưa từng thấy, cùng với cảm giác vui vẻ vì được thưởng thức đồ ăn ngon. Những tình cảm ấy trong giây lát lướt qua, Chử Thư Mặc nghĩ, tại sao tộc Noelle lại không thể có được một cuộc sống như thế?

Bọn họ rõ ràng có tay có chân, có năng lực của mình, nhưng đồ ăn anh cầm trên tay lúc này, có những Noelle cả đời cũng không được ăn.

Trong đó có rất nhiều người anh quen biết, Mắt To, Búp Bê, Mắt Kính, Tàn Nhang, Thúy Hoa…..

Nghĩ tới đây, Chử Thư Mặc cảm thấy lòng thật khó chịu.

Dáng người hiện tại của anh trông giống như Hồn thú trong thời kỳ thiếu niên. So với tộc Noelle, tộc Carl có lợi thế về thể hình, vì vậy kể từ khi lập quốc đến nay, họ được đối xử tử tế và bình đẳng hơn tộc Noelle.

Giả thiết rằng anh chính là một Noelle bé nhỏ, vả lại còn không được may mắn gặp gỡ Ngu Uyên, liệu anh có thể tùy tiện hưởng thụ những đặc quyền này sao?

Chử Thư Mặc nhíu mày, nhìn cái bánh trong tay, sắc mặt ảm đạm xoay người lại, sau


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.