Cá Voi Cô Đơn

Chương 72: Chương 72: Trận này cô cùng Tiểu Ngư thắng




Chiêm Hỉ nhặt túi Lạc Tĩnh Ngữ ném trên mặt đất, cô cũng không nhìn xem là gì, cùng anh nắm tay về nhà. Tâm trạng của bọn họ rất tốt, sau khi nói đơn giản mới phát hiện hai người đang nhớ tới cùng một chuyện.

Có lẽ là một sự ăn ý, đúng không?

Khi mọi chuyện mới vừa phát sinh, mọi người đều hoảng loạn, đến bệnh viện, rồi đến đồn cảnh sát, Chiêm Hỉ còn bị mẹ đánh cho não chấn động, sống mơ hồ mấy ngày qua.

Cuối cùng, khi bọn họ ổn định tinh thần, suy ngẫm thật kỹ, thật sự đã xuất hiện biến chuyển.

Hai người trở lại 1504, Chiêm Hỉ mới nhớ ra nên xem đồ trong túi là gì, cô lấy hai hộp đóng gói ra, thì ra là Cua cà ri cùng Gà hầm sả!

Chiêm Hỉ nhìn về phía Lạc Tĩnh Ngữ không thể tin nổi, tức giận mắng: “Trời ạ! Lạc Tĩnh Ngữ, hôm nay em bàn chuyện với luật sư cả ngày, còn anh thế mà một mình chạy đi uống rượu? Còn ăn đồ Thái sao?”

Lạc Tĩnh Ngữ: “......”

Anh không biết nên giải thích với Hoan Hoan thế nào, chứng cứ phạm tội đang ở trên bàn, đúng là anh chạy ra ngoài uống rượu, ăn đồ Thái, không chỉ có như thế, anh còn đến công viên và KTV. Anh không dám nói ra, nếu nói rồi, có lẽ Hoan Hoan sẽ tức chết mất.

Anh đỏ mặt chỉ vào hai cái hộp, hỏi: 【 Em muốn ăn không? Anh đi hâm nóng một chút. 】

Chiêm Hỉ lớn tiếng trả lời: “Muốn!”

Lạc Tĩnh Ngữ lững thững mang túi vào bếp.

Tranh thủ thời gian anh hâm thức ăn, Chiêm Hỉ đến phòng ngủ của khách được dùng làm nhà kho, có rất nhiều thứ chất đống trong đó, bao gồm cả vật liệu được chuyển về từ. Cô nhìn vào bên trong, tìm thấy chiếc hộp rút thăm may mắn.

Trong hộp rút thăm trúng thưởng rương là những tấm vé dành cho tất cả các khách mời đã tham gia lớp trải nghiệm và mua các tác phẩm trong ba ngày của Lễ hội Sáng tạo. Vào ngày cuối cùng trước khi kết thúc, Chiêm Hỉ rút thăm và gọi điện thoại báo cho khách hàng trúng thưởng, người tanhg giải thưởng lớn nhất được tặng một vật phẩm trang sức do đích thân thầy Lạc thiết kế đặc biệt, giải nhì giải ba cũng đều có quà tặng nhỏ, phần thưởng đã sớm gửi xong.

Cám ơn trời đất, những tấm vé trong hộp rút thăm trúng thưởng vẫn chưa bị dọn đi.

Cô trải tất cả vé rút thăm trên bàn cơm, ngoài trừ ngày đầu tiên kinh doanh tương đối ảm đạm, hai ngày sau dù là Khóa Thể Nghiệm hay lượng thành phẩm tiêu thụ, đều có thu nhập không tồi. Lạc Tĩnh Ngữ còn mang vật phẩm trang sức tồn trong nhà để bổ sung. Chiêm Hỉ đếm, tổng cộng hơn 60 tấm, trên mỗi tấm đều có số điện thoại.

Trong mắt cô, hiện tại những tấm vé này chính là báu vật vô giá!

Tuy rằng chuyện rất khẩn cấp, nhưng hôm nay thật sự quá muộn, cũng đã đến 11 giờ, Chiêm Hỉ cảm thấy nếu lúc này nanh tin cho các khách hàng sẽ không thích hợp lắm, sợ bị phản tác dụng, cô đành quyết định sáng ngày mai sẽ làm.

Cô gấp từng tờ vé số lại, một lúc sau, Lạc Tĩnh Ngữ mang ra hai món đã hâm xong, còn thêm cả sủi cảo cùng ăn với Chiêm Hỉ.

“Anh nên nấu cơm chứ.” Chiêm Hỉ cầm lấy càng cua lớn không chút khách khí, vui vẻ gặm, “Cà ri cần kết hợp với cơm mới ngon.”

Lạc Tĩnh Ngữ chỉ vào đồng hồ treo tường, nghĩ thầm nhà ai trễ thế này mà còn nấu cơm? Anh dừng thủ ngữ nói: 【 Nếu em muốn ăn cà ri, anh có thể làm gà, bò, cua cho em ăn. 】

Chiêm Hỉ lườm anh: “Ồ! Anh thì đi ăn cơm nhà hàng, còn em chỉ có thể ăn đồ nhà làm, đúng không?”

Cô ương bướng thế đây, nhưng Lạc Tĩnh Ngữ lại cảm thấy bản thân đuối lý, không dám phản bác, nhanh chóng vớt vát: 【 Nếu em muốn ăn, anh sẽ dẫn em đi ăn, em muốn ăn gì cũng được. 】

Nhìn dáng vẻ oan ức và gấp gáp của anh, Chiêm Hỉ bật cười, vừa gặm cua vừa nói: “Đùa anh thôi, em không keo kiệt như thế đâu. Nhưng anh cũng thật buồn cười, đang nghĩ gì thế? Một mình ra ngoài ăn sung mặc sướng, đây là cách anh xả stress sao?”

Lạc Tĩnh Ngữ: “......”

Anh cũng muốn suy nghĩ lại chuyện này, đây cũng là lần đầu tiên anh thử cách xả stress như thế, lúc ra ngoài tâm trạng cực kỳ tệ, sau khi tìm được thẻ nhân duyên mới bắt đầu khá hơn một chút.

“Ăn đi, đừng ngơ ngẩn nữa.” Chiêm Hỉ gắp một con cua to vào chén của Lạc Tĩnh Ngữ, cười ngọt ngào với anh, “Tiểu Ngư, sáng mai em sẽ nanh tin với những khách hàng đó, chỉ cần có thể tìm được cô gái kia thuận lợi, chúng ta có thể bàn lại.”

Lạc Tĩnh Ngữ nhìn cô, từ từ cười rộ lên, anh gật đầu, cầm lấy đũa ăn sủi cảo, bắt đầu gặm cua.

Cà ri cua thật sự rất thơm, anh vừa ăn vừa nghĩ, nếu có một chén cơm thì càng tốt.

——

8h30 sáng hôm sau, Chiêm Hỉ cùng Lạc Tĩnh Ngữ ngồi bên bàn làm việc.

Chiêm Hỉ sắp xếp xong tất cả các tấm vẽ cùng số điện thoại, có vài tấm điền thông tin QQ và WeChat hơi khả nghi, Chiêm Hỉ tạm thời đặt sang một bên.

Cô muốn gửi tin nanh trước, sau đó chờ điện thoại, chờ đợi những câu trả lời từ WeChat và QQ, đến giữa trưa nếu không có kết quả sẽ gọi điện thoại trực tiếp hỏi, dù sao tổng cộng chỉ có hơn 60 người, cô không tin không thể tìm ra.

Lạc Tĩnh Ngữ lo lắng hỏi: 【 Cô ta có điền không? 】

Chiêm Hỉ suy nghĩ một lát, trả lời: “Chắc có, lúc đó anh không ở đó, trong quầy không có khách khác, nếu cô ta có mua nhất định em sẽ cho điền. Trong ấn tượng của em, khách hàng mua đồ đều đồng ý điền, do tỷ lệ trúng thưởng không thấp, 8 giải thưởng cho 60 hơn người.”

Đến 9 giờ, Chiêm Hỉ bắt đầu tìm thông tin số điện thoại, sau khi kiểm tra liền nanh tin một loạt.

Lạc Tĩnh Ngữ hồi hộp nhìn cô, sau khi gửi đi, hai người ngồi an tĩnh, nhìn chằm chằm vào điện thoại của Chiêm Hỉ.

Nửa tiếng sau, không có điện thoại, cũng không có tin nanh.

Chiêm Hỉ cũng không nản lòng, bắt đầu add những QQ cùng số WeChat để nói chuyện, Lạc Tĩnh Ngữ vẫn ngoan ngoãn ngồi bên cạnh cô.

Đến 11 giờ rưỡi, Chiêm Hỉ hơi nôn nóng, Lạc Tĩnh Ngữ cũng không có tâm trạng nấu cơm, hai người thương lượng một chút, quyết định bắt đầu gọi điện thoại.

Chiêm Hỉ dùng điện thoại của Lạc Tĩnh Ngữ để gọi, qua ba số điện thoại, chợt điện thoại tiếng chuông của cô vang lên, Chiêm Hỉ vừa cầm lền nhìn, màn hình hiện ra: 【 Lễ hội Sáng tạo 26】

Trái tim đập thình thịch, cô nhận cuộc gọi, bên kia có tiếng của một cô gái trẻ: “A lô, là Cá Mừng Vui sao?”

Giọng Chiêm Hỉ run run: “Đúng vậy, tôi là trợ lý Tiểu Chiêm của thầy Lạc Cá Mừng Vui.”

Đối phương nói: “Chào cô, tôi nhìn thấy tin nanh của cô, có nhắc tới trâm Hoa Sen kia, là tôi đã mua. Sáng nay tôi đi học, cho nên hiện tại mới gọi điện thoại cho cô.”

Chiêm Hỉ sắp khóc: “Không sao không sao, xin hỏi bây giờ cô đang ở đâu? Tôi có thể mượn chiếc trâm về được không? Giá mua lại gấp đôi cũng được, tôi đã nói trong tin nanh đấy. Hy vọng cô có thể hiểu và giúp đỡ thầy Lạc, được không? Rất cảm ơn cô.”

Cô gái nói: “Có thể, nhưng tôi không ở Tiền Đường, tôi đang học đại học ở Vĩnh Thành, mới vừa khai giảng, lúc trước có kỳ nghỉ hè nên đến chơi Lễ hội Sáng tạo. Trâm cài trong phòng ngủ của tôi, cô xem nên làm gì bây giờ?”

“Tôi sẽ đến tìm cô, bây giờ tôi tới ngay.” Chiêm Hỉ không chút do dự, “Một tiếng đi cao tốc, được không?”

“Được, đây là số điện thoại của tôi, tôi họ Triệu, tôi sẽ nanh tin địa chỉ trường học cho cô, khi nào tới gọi điện cho tôi là được.” Thái độ cô gái rất nhẹ nhàng, “Vừa rồi tôi lên Weibo xem, cũng đã biết cơ bản chuyện như thế nào, trâm cài của người kia tôi cũng xem qua, thật sự giống thầy Lạc làm như đúc, nhưng thầy Lạc làm sớm hơn cô ta. Yên tâm, tôi có thể làm chứng cho hai người.”

“Cảm ơn cô! Vậy thì buổi chiều gặp, bây giờ tôi xuất phát.” Chiêm Hỉ cúp điện thoại, xoay người ôm chặt lấy Lạc Tĩnh Ngữ hét lớn, cô kích động nhảy loạn xạ.

Lạc Tĩnh Ngữ biết có lẽ đã tìm được rồi, trong lòng không biết cảm thấy thế nào, anh thấy Chiêm Hỉ nhảy lên, nói: “Tiểu Ngư, đi thôi! Cùng em đến Vĩnh Thành lấy chứng cứ!”

Bọn họ mau chóng mặc quần áo thoải mái ra cửa, gọi một chiếc taxi chạy thẳng đến ga tàu cao tốc, mua được vé tàu 1h50 chiều, hơn 3 giờ đến nơi sẽ đi taxi đến trường học của Tiểu Triệu. Gần 3h40, Chiêm Hỉ cùng Lạc Tĩnh Ngữ gặp được Tiểu Triệu trong trường học.

Tiểu Triệu là một cô gái rất nhiệt tình, đi theo chính nghĩa. Cô đang cầm trâm cài Hoa Sen đợi bọn họ., Chiêm Hỉ nhận lấy rồi cùng Lạc Tĩnh Ngữ xem thử, cá lượn hoa sen —— cơ hồ giống hệt chiếc trâm trên bản sơ thảo của Lạc Tĩnh Ngữ, ngay cả phần cứng được sử dụng cho trâm cài cũng giống nhau, khi Lạc Tĩnh Ngữ thiết kế là dựa theo trâm kim loại đang tồn trong nhà.

Lúc này, Tiểu Triệu lại mang đến niềm vui ngoài ý muốn cho Chiêm Hỉ: “À mà...... Thật ra hôm mua về, tôi có đăng lên vòng bạn bè, cô muốn xem không?”

Chiêm Hỉ: “!”

Sắp tới giờ tan tầm của văn phòng công chứng Vĩnh Thành, ba người vọt tới trước mặt công chứng viên.

Sau công chứng viên nghe yêu cầu, bắt đầu giúp Tiểu Triệu xử lý.

Qua xác nhận, số điện thoại đăng ký WeChat của Tiểu Triệu còn hạn sử dụng, công chứng viên xem qua WeChat của Tiểu Triệu, sau đó sử dụng cách ghi hình để công chứng và xử lý, bảo toàn các chứng cứ trên WeChat của cô, còn công chứng ngày tháng, nội dung các bài đăng trên vòng bạn bè của Tiểu Triệu.

Chiêm Hỉ gọi cho luật sư xin ý kiến, gửi yêu cầu công chứng bảo quản chứng cứ ngay tại chỗ. Weibo “Nghệ Thuật tạo hoa Cá Mừng Vui” được đăng ký bằng số điện thoại cá nhân của cô. Cô làm các thao tác mở Weibo trước mặt công chứng viên, công chứng toàn bộ tin nanh với 【rrft0429】 cùng 【 Đại sư Cá Nhỏ tạo hoa 】 trên Weibo trong khoảng thời gian này để bảo toàn chứng cứ.

Khoảnh khắc nhận được giấy công chứng, Chiêm Hỉ đã khóc vì sung sướng.

Thật là làm việc tốt thường khó khăn mà! Cô nhịn không được mà ôm lấy Lạc Tĩnh Ngữ, chỉ còn một ngày nữa là hết kỳ hạn của Họa Thường đưa ra, 【rrft0429】 còn đang tung hoành trên Weibo, còn cô cùng Lạc Tĩnh Ngữ cuối cùng đã có được chứng cứ, còn được cả giấy công chứng!

“Về nhà đi.” Chiêm Hỉ nói với Lạc Tĩnh Ngữ, “Đêm nay em không ngủ được, muốn tạo ra một trận lớn! Lúc này phải khiến bọn họ tâm phục khẩu phục!”

Hai người chào tạm biệt với Tiểu Triệu trước cửa văn phòng công chứng, Chiêm Hỉ chuyển cho cô 600 tệ, còn hứa sau khi kết thúc mọi chuyện sẽ tặng Tiểu Triệu một trâm cài muốn, cô muốn hoa gì cũng được.

“Có thể giúp đỡ người cần là được rồi.” Tiểu Triệu cười nói, “Ngày mua trâm cài tôi vẫn chưa nhìn thấy thầy Lạc, cuối cùng hôm nay cũng gặp được, thầy Lạc thật soái!”

Vết sưng trên mặt Lạc Tĩnh Ngữ đã biến mất, khôi phục vẻ anh tuấn ban đầu của anh, vài vết trầy và phần kết vảy còn khiến anh càng mang tính đàn ông hơn. Anh xem hiểu khẩu hình môi của Tiểu Triệu liền hơi ngượng ngùng, tai lại đỏ lên.

Chiêm Hỉ ôm lấy cánh tay của anh, kiêu ngạo nói: “Thầy Lạc không chỉ soái, còn rất tài năng! Nhưng tương đối dễ thẹn thùng, cô khen anh ấy thì sẽ đỏ mặt đấy.”

Tiểu Triệu cười lớn, nói tiếp: “Tôi cũng không ngờ đấy, sao bọn họ xấu xa như vậy chứ? Chuyện bắt nạt thầy Lạc sao chép là cố ý hãm hại sao!”

Chiêm Hỉ thở dài, chỉ vào một câu khẩu hiệu dán trước sảnh phòng công chứng: “Tôn pháp*, trung thành, ngay thẳng, sự thật. Tám chữ này hai người đó đều không có, cho nên ông trời sẽ không giúp bọn họ đâu.”

(Ji: *tôn pháp – Tôn trọng pháp luật)

Buổi tối, Chiêm Hỉ cùng Lạc Tĩnh Ngữ về Tiền Đường bằng tàu cao tốc.

Trên tàu, Chiêm Hỉ nói tin mình đã có chứng cứ với Chiêm Kiệt cùng La Hân Nhiên, bọn họ đều vui mừng hớn hở. Cô còn nói cho Tô Tô, để bảo đảm nên chưa nói chứng cứ cụ thể là gì, cũng không chụp giấy công chứng cho Tô Tô xem, chỉ bảo cô đến lúc đó xem Weibo là được.

Lạc Tĩnh Ngữ lật xem giấy công chứng, đây là lần đầu anh nhìn thấy giấy công chứng trông như thế nào, nhìn thấy một dấu mộc đỏ, trong lòng rất kích động, cảm thấy tựa như chính phủ đang chống lưng cho anh. Anh vô tội, anh không sao chép! Mấy tờ giấy mỏng manh thế mà có thể chứng minh được anh trong sạch.

Lạc Tĩnh Ngữ nói với Chiêm Hỉ vì sao lúc ấy mình muốn làm trâm cài Hoa Sen này.

Sau khi Phương Húc chụp bản sơ thảo lại chẳng có phản hồi, Lạc Tĩnh Ngữ cùng Chiêm Hỉ bận rộn làm chuyện bên Lễ hội Sáng tạo, cũng không rảnh quan tâm. Ngày thứ hai của triển lãm, sau khi kết thúc Khóa Thể Nghiệm buổi sáng, giữa trưa Lạc Tĩnh Ngữ nhàn rỗi không có việc gì làm nên anh lấy ra bán thành phẩm từ nhà mang đến tiếp tục chế tác, đây chính là trâm cài cá Koi hoa sen này.

Anh nghĩ rất đơn giản, chỉ muốn làm hàng mẫu xem thử sản phẩm thực tế làm ra có đẹp hay không, sau khi khách hàng phản hồi ý kiến, anh có thể đưa hình ảnh thực tế cho đối phương, thương lượng càng suôn sẻ hơn.

Chiếc trâm này là hàng mẫu, không thể bán, anh còn muốn tặng cho Hoan Hoan, để cô cài lên vào ngày thứ ba, rất hợp với bộ váy Hán màu hồng phấn của cô.

Nào có ngờ được? Chỉ mới vài phút đã bị Hoan Hoan bán đi.

Chiêm Hỉ cũng nói phân tích của mình với Lạc Tĩnh Ngữ, vì sao【rrft0429】đến ngày 21 tháng 7 mới đăng vật phẩm trang sức lên Weibo.

“Ta cảm thấy 80% người này chính là Quản Như Tiệp, nguyên nhân chính là vì mấy ngày hôm đó cô ta cũng rất bận.” Chiêm Hỉ chậm rãi nói, “Ngày 15, 16 phải bày trí quầy hàng, từ ngày 17 đến ngày 19 phải tham gia triển lãm. Dù cho cô ta nhận được ảnh từ ngày 11 rồi còn vẽ phác thảo lại một lần nữa, thời gian làm hoa thật ra cũng chỉ có ngày 12, 13, 14 và 20.”

Chiêm Hỉ bẻ ngón tay, “Cô ta còn phải dựa theo anh để mua vật liệu, còn phải thử nghiệm, không thể nào vừa làm một lần đã giống ngay. Dù sao em vẫn luôn nghi ngờ trình độ làm hoa của cô ta. À, còn con cá kia! Chắc canh cô ta không biết làm, còn chẳng biết dùng vật liệu gì để làm, thành ra xấu đến thế! Anh nghĩ đi, rõ ràng biết sẽ rất xấu, vì sao nhất định phải làm con cá chứ? Đây chẳng phải dựa theo hình của anh mà làm sao? Cho nên, ngày 21 cô ta mới đăng Weibo là do ngày 21 mới làm xong, nếu có thể làm xong sớm, chắc canh đã sớm đăng lên rồi.”

Lạc Tĩnh Ngữ cảm thấy cô nói rất có lý, lấy điện thoại đánh chữ cho cô xem: 【 Epoxy. 】

“Đây là gì?” Chiêm Hỉ xem qua, không hiểu.

Lạc Tĩnh Ngữ dùng thủ ngữ tạo động tác “Cá Nhỏ”, rồi chỉ vào chữ trên điện thoại.

Chiêm Hỉ chợt nhận ra: “Ồ! Anh đang nói cô ta dùng nhựa epoxy làm con cá sao?”

Lạc Tĩnh Ngữ gật đầu, anh chỉ cần nhìn thoáng qua đã biết, con cá thật sự rất xấu, rất có thể Quản Như Tiệp đang học làm.

Nói xong, hai người an tĩnh lại, Chiêm Hỉ mệt mỏi dựa vào vai Lạc Tĩnh Ngữ nghỉ ngơi.

Cả ngày đi tới Vĩnh Thành, đây cũng là lần thứ hai Lạc Tĩnh Ngữ và Chiêm Hỉ cùng nhau ngồi tàu cao tốc, có chút giống lần trước bọn họ đi từ Tiền Đường đến Thượng Hải, nhưng lần này có khác biệt.

Khi đó, Chiêm Hỉ shock vì chuyển bộ phận thất bại, tinh thần sa sút suốt đường đi, Lạc Tĩnh Ngữ ôm cô vào ngực an ủi. Mà lúc này, Lạc Tĩnh Ngữ shock vì mang danh “Sao chép”, Chiêm Hỉ vẫn luôn bên anh, nắm tay anh thật chặt, động viên giúp đỡ anh, liên tục nhắc anh đừng dễ dàng từ bỏ.

Lạc Tĩnh Ngữ lại tấm cửa kính trên xe, bên ngoài màn đêm dày đặc, tấm kính tựa như gương, phản chiếu hai bóng hình đang kề sát bên nhau.

Anh đột nhiên cảm thấy mình thực may mắn, nếu không có Hoan Hoan, anh một mình đối mặt với chuyện như vậy, cũng không biết nên làm sao.

Anh thừa nhận những điều này là điểm yếu nhất của anh. Nếu không có Hoan Hoan, anh căn bản không thể thoát khỏi lồng giam của Phương Húc, thậm chí nếu hủy hợp tác, anh cũng sẽ bị Phương Húc chơi xấu, hoặc làm một mình thất bại, hoặc phải quay đầu lại xin hòa, điều xấu nhất chính là bị chơi đến mức không thể ngóc đầu dậy trong giới.

Chiêm Hỉ phát hiện Lạc Tĩnh Ngữ cứ mãi nhìn cô, hỏi: “Anh đang nghĩ gì thế?”

Lạc Tĩnh Ngữ mím môi cười rộ lên, anh nói: 【 Em thật tốt, cảm ơn em. 】

Nhìn anh cong ngón tay cái vài cái, Chiêm Hỉ nhéo gương mặt anh, mỉm cười: “Đồ ngốc.”

Buổi tối trở lại 1504Thanh Tước Giai Uyển đã hơn 9h, Chiêm Hỉ không vội đi tắm mà trực tiếp ngồi trước laptop bắt đầu làm việc. Sau khi cô kiểm tra lại giấy công chứng, cô sắp xếp lại một loạt bức hình, bắt đầu tĩnh tâm viết bài.

Lạc Tĩnh Ngữ pha một tách cà phê giúp cô rồi ngồi bên cạnh, xem bàn tay cô đang gõ thật nhanh trên bàn phím.

Hơn 11 giờ, Chiêm Hỉ đọc lại bài viết qua nhiều lần, còn gửi cho La Hân Nhiên và luật sư để bọn họ xem thử cần chỉnh sửa hay không. Sau khi bọn họ đều nói tất cả đều ổn, Chiêm Hỉ đăng lên Weibo.

Có bằng chứng rõ ràng, toàn bộ sự việc hoàn chỉnh hiện ra trước mắt công chúng.

Tóm tắt sơ bộ: Trước ngày 24 tháng 7 năm 20xx, thầy Lạc cùng ông Phương hợp tác kinh doanh “Đại Sư Cá Nhỏ tạo hoa” (sau đây gọi tắt Cá Nhỏ) trong bốn năm, ông Phương phụ trách mảng quan hệ khách hàng, hoạt động của shop online, đóng gói giao hàng, thầy Lạc phụ trách thiết kế và chế tác các tác phẩm hoa vải, cùng với chụp ảnh và quay video.

Cuối tháng 6, thầy Lạc dự định đăng ký tham gia Lễ hội Sáng tạo Tiền Đường, ông Phương không muốn dùng danh nghĩa của phòng làm việc để đăng ký, nhưng cũng không can thiệp mong muốn của thầy Lạc, nên thầy Lạc đã đăng ký với tư cách cá nhân, một mình chịu toàn bộ chi phí.

Vào ngày 30 tháng 6, thầy Lạc nhận được thông báo từ ban tổ chức Lễ hội Sáng tạo đã được đăng ký thành công, đồng thời yêu cầu đưa một page dùng để tuyên truyền trên WeChat, nhưng “Cá Nhỏ” vẫn chưa đăng ký page công khai chính thức.

Vào ngày 2 tháng 7, để hợp tác với việc quảng bá chính thức cho Lễ hội Sáng tạo, thầy Lạc ủy quyền cho cô Chiêm đăng ký trang page “Nghệ thuật tạo hoa Cá Mừng Vui” (sau đây gọi tắt Cá Mừng Vui) công khai, đồng thời đăng ký tài khoản Weibo cùng QQ, nhưng chưa đăng ký cửa hàng Taobao.

Vào ngày 3 tháng 7, Studio Hán phục Họa Thường (sau đây gọi tắt Họa Thường) giao cho ông Phương của “Cá Nhỏ” tiến hành thiết kế cùng chế tác hai bộ nữ trang mùa thu chủ đề “Thịnh Đường phong hoa“. Sau khi ông Phương nhận đơn hàng này liền báo qua WeChat cho thầy Lạc và đưa yêu cầu thiết kế, thầy Lạc chủ động hẹn trước ngày 13 tháng 7 sẽ đưa bản thảo thiết kế. (Hình 1, Hình 2)

Ngày 4 tháng 7 đến ngày 9 tháng 7, thầy Lạc vẽ liên tiếp sáu bản thảo thiết kế “Cá lượn hoa sen”, bao gồm hai trâm cài, hai đóa hoa cùng hai kiểu vương miện. (Hình 3, Hình 4)

Vào ngày 11 tháng 7, ông Phương đến nhà thầy Lạc chụp bản thảo thiết kế đưa cho Họa Thường xem để phản hồi ý kiến. Lúc này thầy Lạc còn hợp tác với ông Phương, xuất phát từ sự tin tưởng đối với ông Phương nên anh ấy không nghi ngờ, cũng không lưu lại bản thảo thiết kế dưới dạng điện tử.

Vào ngày 15 tháng 7, theo【rrmft0429】, cô ấy đã ra ngoài sưu tầm phong cảnh, khi nhìn thấy cá Koi và Hoa Sen trong hồ đã nảy ra cảm hứng, về nhà bắt đầu vẽ bản thảo thiết kế, muốn làm bằng thủ công hoa dập nóng, vì thế ngày 21 tháng 7 đã đăng bức hình lên. (Hình 5)

Ngày 15 tháng 7 đến ngày 18 tháng 7,【rrmft0429】 công bố thời gian vẽ bản thảo thiết kế, đã đăng vào bài viết Weibo ngày 26 tháng 8 (Hình 6), công bố bản thảo thiết kế chưa từng cho ai xem qua.

Từ ngày 17 tháng 7 đến ngày 19 tháng 7, thầy Lạc lão sư và cô Chiêm tham gia Tiền Đường Lễ hội Sáng tạo.

Vào ngày 18 tháng 7, thầy đã làm một trâm cài “Cá lượn Hoa Sen” tại địa điểm Lễ hội Sáng tạo theo bản sơ thảo đầu tiên, nhưng bị cô Chiêm bán cho cô Triệu với giá 600 tệ, trưa hôm đó cô Triệu đăng lên vòng bạn bè hình ảnh trâm cài qua nhiều góc độ, đã được công chứng theo pháp luật. (Hình 7, Hình 8)

Vào ngày 19 tháng 7, kết thúc Lễ hội Sáng tạo, đêm đó ông Phương nhắn WeChat dò hỏi thầy Lạc khi nào thiết kế trang sức cho Lễ hội Hán phục tháng mười năm 20xx, thầy Lạc đã trả lời ngày 23 tháng 7 sẽ gửi hàng mẫu. Lúc này, ông Phương chưa hề tỏ ý muốn hủy hợp tác với thầy Lạc. (Hình 9)

Vào ngày 21 tháng 7,【rrmft0429】đăng Weibo ảnh chụp bốn món trang sức hoa và ảnh sưu tầm được. (Hình 10, Hình 11)

Mời xem kỹ hình 11, trâm cài này đã bắt chước theo chiếc trâm thầy Lạc làm ngày 18 tháng 7, hai chiếc trâm cài đều cùng giống với bản thảo thiết kế của hai người, nhưng không đồng nhất với bản thảo tác phẩm chỉnh sửa cuối cùng mà thầy Lạc đưa cho Họa Thường, lý do sẽ được giải thích dưới đây.

Vào ngày 23 tháng 7, thầy Lạc chụp ảnh hàng mẫu cho Lễ Hán phục gửi WeChat cho ông Phương, sau đó ông Phương gửi vào các nhóm Hán phục, cũng nhận được một phần phản hồi từ khách hàng và gửi lại cho thầy Lạc. (Hình 12)

Vào ngày 24 tháng 7, ông Phương đến nhà thầy Lạc, đe dọa nếu không ký tên sẽ không mở đơn đặt hàng, ép thầy Lạc phải ký hợp đồng chấm dứt hợp tác kinh doanh “Cá Nhỏ”, còn bức bách lấy đi bản quyền thiết kế của thầy Lạc trong bốn năm, cùng với hàng mẫu và bản quyền thiết kế cho Lễ hội Hán phục đặc biệt của thầy Lạc.

Ngày 27 tháng 7, thầy Lạc cùng cô Chiêm quyết định hợp tác kinh doanh “Cá Mừng Vui”, còn đăng ký mở cửa hàng Taobao, thầy Lạc bắt đầu thiết kế lại cho Lễ Hán phục, xóa hết tất cả các bản thiết kế trước đây đưa cho ông Phương. (Hình 13)

Ngày 31 tháng 7, Họa Thường liên hệ thầy Lạc để tiếp tục đàm phán việc thiết kế và chế tác vật phẩm trang sức chủ đề “Thịnh Đường phong hoa“. Cùng ngày, thầy Lạc đã chỉnh sửa xong sơ thảo thiết kế và nhờ cô Chiêm gửi cho Họa Thường. (Hình 14, Hình 15)

Xin hãy xem kỹ trâm cài hình 15, vì thầy Lạc đã bán một chiếc trâm cài “Cá lượn hoa sen”vào ngày 18 tháng 7, anh rất chú trọng vấn đề bản quyền, cho nên đã xóa đi bản thảo thiết kế này, cuối cùng chỉnh sửa thành dạng như hình 15. Bản thảo trâm cài này được gộp chung với năm bản sửa đổi nhỏ khác, so sánh sáu tờ thiết kế với nhau sẽ nhìn ra rất rõ ràng, phong cách trâm cài này khác hẳn.

Vào ngày 6 tháng 8, Cá Mừng Vui mở đơn đặt hàng đặc biệt cho Lễ Hán Phục.

Ngày 10 tháng 8, thầy Lạc và Họa Thường ký hợp đồng thiết kế và sản xuất trang sức “Cá lượn Hoa Sen” (Hình 16, mã hợp đồng)

Ngày 12 tháng 8, bản thảo trang sức “Cá lượn hoa sen” hoàn thiện, thầy Lạc bắt tay vào chế tác.

Vào ngày 19 tháng 8, Họa Thường nhận được 6 hàng mẫu mà thầy Lạc gửi tại Quảng Châu

Vào ngày 25 tháng 8, Họa Thường mở cuộc họp báo ra mắt sản phẩm mới “Thịnh Đường phong hoa” tại Quảng Châu, trưng bày các trang phục và phụ kiện của “Cá lượn hoa sen” của Hán phục, đêm đó cập nhật Weibo, đăng chủ đề “Cá lượn hoa sen” cùng vật phẩm trang sức trên Weibo theo hai hình thức khác nhau, còn tag thêm Cá Mừng Vui thể hiện sự hợp tác sản xuất.

Sáng sớm ngày 26 tháng 8, 【rrmft0429】đăng Weibo nói mình bị sao chép, chụp màn hình bài viết ngày 21 tháng 7 trên Weibo, cùng với hình vật phẩm trang sức gọi là “Cá lượn hoa sen” và hình Họa Thường đã đăng lên. (Hình 17)

Cùng ngày, cô Chiêm từ Cá Mừng vui đã trò chuyện riêng với rrmft0429】, thanh minh thầy Lạc không sao chép, bản thảo đầu tiên đã hoàn thành từ ngày 9 tháng 7. Sau đó【rrmft0429】đăng lên Weibo bản thảo thiết kế của mình, nói ngày 18 tháng 7 đã vẽ xong, chưa từng cho ai xem qua. (Hình 18, Hình 6)

Vào ngày 27 tháng 8, 【rrmft0429】lại đăng một bài Weibo, tự thuật lại mọi chuyện đã trải qua, tag Weibo các giới hoa giả cùng giới Hán phục khiến việc này lớn lên.

Đêm đó, Cá Mừng Vui tuyên bố làm sáng tỏ trên Weibo, một số nội dung được lặp lại như trên, không nói rõ mâu thuẫn giữa thầy Lạc và ông Phương, vì chưa có được chứng cứ đã được công chứng như Hình 7, Hình 8, hiện tại chính thức bổ sung.

Sau khi Cá Mừng Vui tuyên bố trên Weibo, ông Phương dùng Weibo “Cá Nhỏ” phản bác thanh minh của Cá Mừng Vui, khẳng định anh ta không chụp bất kỳ bức ảnh nào về bản thảo của thầy Lạc.

Từ ngày 28 tháng 8 đến ngày 2 tháng 9, 【rrmft0429】 và ông Phương hằng ngày đều đăng Weibo làm lớn việc này, liên tục công kích thầy Lạc “Sao chép”, muốn Cá Mừng Vui cùng Họa Thường đưa ra lời giải thích. Ông Phương còn nhân cơ hội này để ra mắt đối tác mới của mình,【Tiểu thư Như Tiệp】, doanh số shop online “Cá nhỏ” cũng vì vậy đã tăng rất nhiều.

Còn shop online “Cá Mừng Vui” vì thế mà gặp phải một lượng lớn đơn hàng hoàn tiền, đồng thời còn gặp phải tranh chấp pháp luật với Họa Thường, sự nghiệp của thầy Lạc đã rơi xuống vực thẳm.

Ngày 2 tháng 9, thầy Lạc cùng cô Chiêm liên lạc với cô Triệu và nắm được chứng cứ mấu chốt, chứng minh rằng thầy Lạc đã làm ra trâm cài “Cá lượn hoa sen” ngày 18 tháng 7 dựa theo bản sơ thảo, đã được công chứng thời gian. (Hình 7, Hình 8)

Việc đã đến nước này, “Cá Mừng Vui” chính thức đưa ra bốn nghi vấn với【rrmft0429】, ông Phương cùng 【Tiểu thư Như Tiệp 】, mời ba vị nghiêm túc trả lời:

1,【rrmft0429】: Theo bốn bản thảo thiết kế của cô và các bản thảo của thầy Lạc, dù là hoa văn, dáng vẻ của cá, góc độ vẽ, màu sắc, chi tiết trên thân trâm cài đều vô cùng giống nhau, trong đó chắc chắn có phần sao chép. Cô nói mình vẽ xong thiết kế vào ngày 18 tháng 7, chưa từng cho ai xem qua, vậy hãy giải thích vì sao thầy Lạc ngày 18 tháng 7 cũng đã dựa theo một trong các bản sơ thảo để tạo ra trâm cài thành phẩm?

2, Ông Phương: Thầy Lạc duy nhất chỉ bị lộ thông tin ra ngoài là vào ngày 11 tháng 7 đã bị chụp hình bằng điện thoại, nhưng rất rõ ràng thầy Lạc đã vẽ bản thảo trước【rrmft0429】,vì sao ông lại ăn bừa nói bậy, không chịu thừa nhận?

3, Ông Phương cùng【Tiểu thư Như Tiệp 】:【rrmft0429】 chỉ là tài khoản nhỏ, rõ ràng người này sao chép bản thảo của thầy Lạc, hai người còn đổi trắng thay đen, trả đũa nói rằng thầy Lạc sao chép, vậy sau lưng người này có ai sai khiến hay sao? Mục đích của hành động này là gì? Hai vị cảm thấy ai mới là người được lợi cuối cùng?

4,【Tiểu thư Như Tiệp 】: Cô đóng vai trò gì trong toàn bộ sự việc? Trước khi hợp tác với ông Phương đã biết mâu thuẫn tranh chấp giữa ông Phương cùng thầy Lạc sao? Liệu cô có biết hành vi bẩn thỉu giữa ông Phương và【rrmft0429】 không? Lấy các thiết kế đơn hàng đặc biệt cho Lễ Hán phục của thầy rồi tự mình thiết kế, các khách hàng “Cá Nhỏ” đều biết chứ?

Cá Mừng Vui cùng Họa Thường chờ ba vị trả lời các câu hỏi ở trên.

Khác: Cá Mừng Vui đã công chứng bảo toàn chứng cứ các bài viết trên Weibo【rrmft0429】 cùng 【Cá Nhỏ 】, hai vị xóa bài viết cũng vô dụng. Cá Mừng Vui cùng Họa Thường truy cứu trách nhiệm pháp lý về hành vi đạo văn, vu khống và lan truyền tin đồn của【rrmft0429】.Việc này liên quan đến danh dự của thầy Lạc, tuyệt đối không thể nương tay, cũng tuyệt đối không giải quyết riêng.

Cuối bài đăng, Chiêm Hỉ nói đến Lạc Tĩnh Ngữ.

【 Nghệ thuật tạo hoa Cá Mừng Vui】: Thầy Lạc là học trò của đại sư Từ Khanh Ngôn, học tập tạo hoa gần mười năm, vẫn duy trì đam mê với nghệ thuật tạo hoa suốt mấy năm với tinh thần nghiên cứu mạnh mẽ. Anh ấy không sao chép, dành tất cả tâm huyết với mỗi một tác phẩm, chú trọng chất lượng lên hàng đầu, cố gắng dùng vật phẩm trang sức như một vật phát huy truyền thống văn hóa Trung Quốc, để công chúng có thể chiêm ngưỡng vẻ đẹp của những bông hoa làm bằng tay.

Là một nhà thiết kế, thầy Lạc rất có nguyên tắc, anh ấy đã nói trước ngày 13 tháng 7 sẽ giao bản thảo, nhất định sẽ giao. Những tác phẩm trên thị trường mà anh thiết kế cho khách hàng, nếu chẳng may bán một chiếc trâm cài, anh cũng sẽ xóa đi tất cả thiết kế và làm lại từ đầu, vì anh lo lắng sẽ gây tranh chấp bản quyền trong tương lai.

Một người kỷ luật như thầy Lạc, đã chịu đựng sự thử thách của khách hàng trong bốn năm ở “Cá Nhỏ”, tác phẩm thiết kế và chế tác được vô số người yêu thích, sao có thể sao chép một tác phẩm hoa giả trên một tài khoản vô danh ở Weibo chứ?

Cũng may, trời xanh không phụ người có lòng, cuối cùng chúng tôi đã tìm được chứng cứ có thể chứng minh trong sạch của thầy Lạc. Những vấn đề tiếp theo, luật sư của Cá Mừng Vui và Họa Thường sẽ liên lạc với nhau, đồng thời sẽ thông báo tình hình cụ thể cho mọi người trên Weibo.

Ngành sản xuất thủ công là một ngành rất nhỏ, rất nhiều kỹ thuật truyền thống dần dần bị mai một. Trong nhịp sống hối hả ngày nay, dựa vào tình yêu và sự bền bỉ của các đại sư thủ công mới có thể giữ một chỗ đứng nhỏ trong vô số các ngành công nghiệp nổi tiếng khác, để ngày càng có nhiều người có thể cảm nhận được sự quyến rũ của các sản phẩm thủ công.

Mà hoa giả, lại là nhỏ trong số nhỏ. Là một thành viên của ngành công nghiệp thủ công, thầy Lạc đã thề các nguyên tắc với những người trong ngành khác, tuân thủ pháp luật và trung thực để bảo vệ quyền lợi của mình, lên án mạnh mẽ các hành vi cố ý sao chép, dàn dựng ác ý và các hành vi xấu xa khác!

Những kẻ như vậy phải bị pháp luật trừng trị nghiêm khắc.

Cảm ơn mọi người đã chú ý đến bài viết này, cảm ơn những người luôn ủng hộ Cá Mừng Vui, những người bạn luôn ủng hộ thầy Lạc. Chúng tôi tin chắc, tà không thể thắng chính.

——

Sau khi Chiêm Hỉ đăng bài viết Weibo này, cô làm theo 【rrmft0429】 cùng Phương Húc, tag một loạt các trang Weibo, giới hoa dập nóng, giới Hán phục, còn có các đại sư danh tiếng trong ngành thủ công...... chỉ cần có thể tag đều tag hết.

Sau đó, cô bỏ điện thoại sang một bên, ôm lấy Lạc Tĩnh Ngữ hôn một chút. Hai người nấu một chút đồ ăn, rồi tắm rửa, trực tiếp lên giường đi ngủ.

Ngày hôm sau, ánh sáng mặt trời xuyên khe hở trên rèm cửa tràn vào phòng, Chiêm Hỉ nheo nheo mắt tỉnh dậy sau cơn mơ.

Cô ngủ trong vòng tay của Lạc Tĩnh Ngữ, lưng dán trên ngực anh, cô xoay người lại, phát hiện anh cũng đang chớp mắt nhìn mình, không biết đã từ tỉnh khi nào, hay là...... Không biết đã ngủ hay chưa.

“Buổi sáng tốt lành.” Chiêm Hỉ đến gần hôn lên mặt anh một chút, cô duỗi người lấy điện thoại trên tủ đầu giường, hỏi, “Tiểu Ngư, đã chuẩn bị tốt chưa? Em muốn xem rồi.”

Lạc Tĩnh Ngữ gật đầu, nhìn có vẻ hơi hồi hộp.

Chiêm Hỉ rất bình tĩnh, mở Weibo trước mặt Lạc Tĩnh Ngữ, quả nhiên tin tức đã tràn ngập newsfeed.

Cô cùng Lạc Tĩnh Ngữ chạm đầu nhau cùng xem, sau đó bọn họ đều nở nụ cười.

Chiêm Hỉ biết, trận này cô cùng Tiểu Ngư thắng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.