Edit: Du _
Trần Thiên Tâm là một nữ sinh đến từ thế kỷ 21, cô vừa mới tốt nghiệp đại học, nhưng vẫn chưa tìm được công việc thích hợp. Nên cô vẫn luôn ở nhà viết tiểu thuyết, kiếm chút tiền nhuận bút.
Tuy viết lách không được tốt lắm, nhưng một tháng vẫn có thu nhập ổn định thu nhập khoảng hai ngàn, nhà của cô cũng không giàu có, mà trong nhà cũng không cần cô tới nuôi gia đình.
Cô thích xem tiểu thuyết, đặc biệt là những tiểu thuyết trạch đấu cung đấu. Cô cũng từng nghĩ tới, nếu có một ngày, cô cũng có thể xuyên việt đến cổ đại, cô sẽ như thế nào.
Cũng không biết là vận may của cô, hay là gì, cô hiếm khi ra cửa một lần, lại bị chiếc xe tải vượt đèn đỏ đụng phải. Lúc tỉnh lại, cô đã trở thành trưởng nữ của hoàng thương Điền gia Đại Ung, Điền Hân15 tuổi.
Cổ nhân đều biết, Điền Gia có song châu, khuynh thành tuyệt sắc, trưởng nữ hoạt bát đáng yêu, thứ nữ dịu dàng hiền thục. Chỉ tiếc, đã bị hoàng thượng hạ chỉ tứ hôn.
Hai bảo bối của Điền gia phân biệt tứ hôn cho Nhàn Vương và Chiến Vương, Nhàn Vương là hoàng trưởng tử, là tiên hoàng hậu Mẫn Thị sinh ra, theo lý thuyết, Nhàn Vương là người có hy vọng kế thừa ngôi vị hoàng đế lớn nhất.
Nhưng khi hắn sáu tuổi đã được phong vương, chỉ vì Nhàn Vương có trí lực chỉ có bằng đứa trẻ ba tuổi, ngay cả cuộc sống thường ngày cũng cần phải có người chăm sóc, một người ngốc nghếch, sao có thể kế thừa ngôi vị hoàng đế.
Chiến Vương và Nhàn Vương huynh đệ ruột cùng mẫu, hai huynh đệ chỉ kém nhau hai tuổi, đứng hàng thứ năm, khi đó tiên hoàng hậu sinh Chiến Vương vì khó sanh, sau đó thân thể vẫn luôn suy yếu, không có chống đỡ quá ba năm thì chết rồi.
Chiến Vương dũng mãnh thiện chiến, mười ba tuổi đã bước lên chiến trường đó là Thường Thắng tướng quân, còn có danh xưng Quỷ Vương. Vốn có hy vọng tranh giành ngôi vị, tuy nhiên bởi vì trong một lần trên chiến trường hắn lơ là, bị người hạ độc, mặc dù không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng vì dư độc còn lưu lại trong người không thể thanh trừ, mà bị hủy dung. Một hoàng tử bị hủy dung, sao có thể kế thừa ngôi vị hoàng đế, vì thế cũng được phong làm Chiến Vương, hoàng thượng hi vọng, Chiến Vương, có thể luôn dốc sức vì Đại Ung, bảo vệ quốc thổ(*lãnh thổ quốc gia) Đại Ung.
Ý chỉ của Hoàng thượng cũng không có chỉ rõ muốn nữ nhi của Điền Gia, ai sẽ gả cho Nhàn Vương, ai gả cho Chiến Vương. Khi đó Trần Thiên Tâm vừa xuyên việt đến đây, Hoàng thượng đã hạ chỉ, y theo định luật của tiểu thuyết, nàng cảm thấy Nhàn Vương khẳng định là giả heo ăn thịt hổ, mà Chiến Vương kia, là một mãng phu chỉ biết đánh giặc.
Nàng là trưởng nữ, vì thế nàng chủ động tìm đến phụ thân, yêu cầu gả cho Nhàn Vương.
Vốn tính cách của Điền Hân hoạt bát nhanh nhẹn, tuy là trưởng nữ, ngoại trừ có dáng vẻ giống như đúc với thứ nữ, mọi thứ cũng không bằng thứ nữ. Trần Thiên Tâm kế thừa trí nhớ của Điền Hân, tự nhiên biết rõ, nguyên chủ Điền Hân vô cùng bất mãn với muội muội song sinh này.
Dựa vào cái gì hai người có dáng vẻ giống nhau như đúc, phụ thân mẫu thân lại càng thiên vị nàng ta hơn, dựa vào cái gì tỷ muội ruột cùng mẫu, Điền Mật cái gì cũng chỉ cần học một lần là biết, mà nàng phải học mười lần mới xong.
Nguyên chủ Điền Hân oán niệm quá nặng, dẫn đến khi Trần Thiên Tâm trở thành Điền Hân cũng không có hảo cảm với Điền Mật.
Điền phụ Điền mẫu thiên vị Điền Mật, Điền Hân lại chủ động yêu cầu gả cho Nhàn Vương, vốn Điền phụ Điền mẫu cũng không nỡ gả Điền Mật cho một người ngốc ngếch. Lúc này Điền Hân đã chủ động yêu cầu, bọn họ tự nhiên đồng ý, dù sao Chiến Vương có xấu một chút, nhưng tốt xấu vẫn là một người nam nhân bình thường, hơn nữa còn là anh hùng của Đại Ung.
Vì thế, Điền Hân gả cho Nhàn Vương, trở thành Nhàn Vương phi, mà Điền Mật gả cho Chiến Vương, trở thành Chiến Vương phi.
Sauk hi Điền Hân gả cho Nhàn Vương, phát hiện Nhàn Vương thật sự không thể tự gánh vác cuộc sống của mình, nói là có trí lực của đứa bé ba tuổi, có đôi khi ngay cả trí lực đứa bé ba tuổi cũng không bằng, còn có thể tè ra quần.
Vừa mới bắt đầu Điền Hân còn cảm thấy Nhàn Vương giả bộ rất giống, bắt đầu từ đó nàng nửa đêm không ngủ được, len lén quan sát Nhàn Vương. Kết quả để cho nàng thất vọng muốn khóc, Nhàn Vương hắn, thật sự là một người ngốc nghếch, không giống người giả heo ăn thịt hổ như trong tiểu thuyết.
Nàng bắt đầu muốn cam chịu số phận, nhưng nàng lại không nghĩ ra, nàng là người thế kỷ 21, chẳng phải cả đời nàng phải trông coi một người ngu ngốc sao?
Ở đây không có máy tính để cho nàng giết thời gian, không có bất cứ cái gì để cho nàng tiêu khiển, nàng cảm giác mình thật sự sắp không chịu nổi rồi.
Chiến Vương và Nhàn Vương huynh đệ ruột cùng mẫu, hắn rất để ý Nhàn Vương người ca ca này, lúc rãnh rỗi cũng sẽ đến thăm hắn. Tự nhiên, Điền Hân và Chiến Vương sẽ có tiếp xúc.
Chiến Vương cảm thấy, mặc dù hoàng tẩu của hắn có dáng vẻ giống vương phi của mình, nhưng lại hoàn toàn khác nhau, nàng hoạt bát rộng rãi, có những giải thích độc đáo, thỉnh thoảng sẽ có ý tưởng kỳ diệu.
Mà Điền Hân cảm thấy, nàng phạm phải một sai lầm lớn, nàng không nên cho rằng Chiến Vương chỉ là một mãng phu chỉ biết đánh giặc, hắn cơ trí nhạy bén, tâm tư thâm trầm, dã tâm bừng bừng, ngoại trừ hắn vẫn mang theo mặt nạ, thì ngoại hình của hắn, không thể nghi ngờ là hoàn mỹ nhất, nhìn Nhàn Vương liền biết, Nhàn Vương lớn lên rất đẹp, nếu không phải hắn ngốc nghếch mà nói, Điền Hân rất thích ở cùng với hắn. Huống chi khi nàng biết được Điền Mật vẫn luôn sống rất tốt, nàng càng không thoải mái rồi.
Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì nàng phải gả cho một người ngu ngốc, mà Điền Mật lại gả cho Chiến Vương ưu tú như vậy.
Vì thế, trong lúc Điền Hân cố gắng “quyến rũ”, hai người đều đã có cảm giác với đối phưuong.
Mặc dù Chiến Vương rất để ý người ca ca này, nhưng hắn đã yêu Điền Hân, vì thế, lúc Điền Hân đề nghị, thì 'Đổi, thê'.
Hẵn rõ ràng đồng ý, hắn biết đây là không đúng, Điền Hân là hoàng tẩu của hắn, nhưng có một giọng nói đang vọng lại, dù sao Điền Mật và Điền Hân có dáng vẻ giống nhau, sẽ không có ai phát hiện.
Kỳ thật, ngoại trừ khuôn mặt, Điền Mật và Điền Hân một chút cũng không giống nhau.
Khi Điền Hân xuất hiện ở trước mặt Điền Mật, nói cho nàng biết tin tức này, Điền Mật hoàn toàn không dám tin.
Nàng biết Vương gia không thích nàng, nàng cũng không thích Vương gia, nhưng nàng vẫn coi trọng hôn nhân của bọn họ, huống chi, nàng, đã mang thai cố nhục của hắn.
Khi Điền Mật nói cho Điền Hân việc nàng có thai, Điền Hân cũng kinh ngạc, sau đó ra vẻ giả bộ trấn định: “Muội cho rằng, chuyện muội mang thai, không ai biết sao? Kỳ thật Vương gia đã sớm biết, có điều muội yên tâm, sau khi hài tử của muội sinh ra, hắn sẽ trở thành thế tử Nhàn Vương, việc này rất tốt, không phải sao?” Tuy nói như vậy, nhưng Điền Hân đã hạ quyết tâm, tuyệt đối sẽ không để cho Điền Mật an ổn sinh hạ hài tử.
Nhưng không đợi nàng ta có hành động, Điền Mật từ trên lầu bọn họ đang đứng nói chuyện nhảy xuống dưới, một thi hai mệnh.
Nhìn đến thi thể của Điền Mật, Điền Hân cũng sợ hãi, ở hiện đại, ngoại trừ xem phim kinh dị, nàng ta chưa thấy qua người chết thật.
Nhưng sau đó lại an ủi chính mình, bây giờ nàng ta ở cổ đại, ở đây xem mạng người như rơm rạ, nàng ta xuyên việt mà đến, nàng ta làm việc mà nủ chủ phải làm, nàng phải đứng ở nơi cao nhất của triều đại này, một mạng người thì tính là gì! Sau này nói không chừng còn sẽ có càng nhiều mạng người hơn, dù sao, con đường nàng phải đi, quá lương thiện cũng không tốt.
Sau đó Điền Hân không hề áp lực tâm lý giả vờ bị đả kích được nói cho Chiến Vương, Điền Mật tự sát.
Kỳ thật Chiến Vương biết Điền Mật là một nữ nhân tốt, nàng hiền lương thục đức, giúp hắn quản lý vương phủ gọn gàng ngăn nắp. Nhưng nàng lại rất giữ quy củ, ở cùng với nàng, còn không bằng cùng một chỗ với Điền Hân, thật thoải mái dễ chịu.d
Sau khi đồng ý 'Đổi, thê', thậm chí hắn còn tự an ủi mình, Điền Mật tốt như vậy, khẳng định sẽ chăm sóc hoàng huynh thật tốt.