Trần Thiên Tuyết ngẩn người.Từ khi xuyên tới đây cô đâu có làm việc gì ác đâu mà sao cứ gặp quỷ thế này.Hay là cô bị ám rồi
Hoặc là cô ăn ở có đức quá nên mới bị như vậy.Không được,cứ như vậy chắc cô chết mất
-Chị sao vậy-Trần Thiên Mai mỉm cười lại gần Trần Thiên Tuyết
-Tốt nhất là cô đừng lại gần tôi nếu không tôi không biết sẽ làm gì đâu-Trần Thiên Tuyết thấy cô ta lại gần liền lạnh giọng nói
Trần Thiên Mai không giận ngược lại còn cười nói:“Vậy chị sẽ làm gì em”
-Tôi sẽ xé xác cô ra-Trần Thiên Tuyết nhếch môi nhìn thẳng vào mắt Trần Thiên Mai nói
-A........chị à.Đừng như vậy chứ-Trần Thiên Mai bày ra vẻ sợ hãi:“Nếu như em chết rồi thì chị nghĩ chị sẽ được sống yên ổn sao'
-Trần Ngọc Mai,mày đừng có quá đáng-Hà Bội Ngọc thấy cô ta kiêu ngạo như vậy liền tức giận quát
-Chị Ngọc,em đâu có làm gì quá đáng.Chỉ là em muốn nhắc cho chị Tuyết nhớ thôi mà-Trần Thiên Mai thấy bộ dạng tức giận của Hà Bội Ngọc như vậy giả vờ vô tội nói nhưng trong lòng thì hả hê vô cùng
-Tôi sống như thế nào không cần cô quan tâm-Trần Thiên Tuyết lạnh lùng nói:“Chỉ cần không đi quyến rũ nhiều đàn ônh thì cuộc sống chắc chắn sẽ yên bình”
-Chị nói vậy là có ý tứ gì-Sắc mặt Trần Thiên Mai bỗng dưng tối sầm lại.Cô ta biết Trần Thiên Tuyết là đang có ý nói cô ta
-Tôi chỉ nói vậy thôi.Cho họ thấm-Trần Thiên Tuyết vô yội nhún nhún vai
-Trần Thiên Tuyết,dù Thiên Mai thế nào thì chị cũng đâu kém gì.Quyến rũ anh Hạo Thiên xong rồi đến anh Thiên Dịch.Dù gì chị và đám bạn của chị cũng đê tiện như nhau thôi-Một cô gái thì phía sau Trần Thiên Mai kiêu ngạo hét lên
-Tăng Nhật Hạ,ở đây không có chuyện của mày.Mày nói ai đê tiện-Hà Bội Ngọc đứng lên tức giận quát
-Còn không phải chị và đám bạn của chị sao-Tăng Nhật Hạ không sợ hãi vẫn tiếp tục nói
-Có chuyện gì vậy-Nguyễn Lê Huỳnh Như mua sữa và pepsi xong ra ngoài thì thấy cảnh cãi nhau liền thắc mắc hỏi
-A..........không phải là chị Như đây sao-Trần Thiên Mai giả vờ ngạc nhiên
-Nghe nói chị ấy rất thích anh Quyền-Tăng Nhật Hạ hùa theo
-Cô im đi-Nguyễn Lê Huỳnh Như xấu hổ quát.Cô thừa biết là Nguyễn Quốc Quyền không thích cô.Người hắn thích luôn là Trần Thiên Mai
-Chị Ngọc hình như thích anh Quân thì phải-Trần Thiên Mai cười mỉa mai
-Và chị Thi thì thích anh Thiên đó nha-Tăng Nhật Hạ gật đầu nói tiếp
-Còn chị Tuyết thì “Cực Kì” yêu anh “Thiên Dịch” luôn-Trần Thiên Mai cố tình nhấn mạnh
-Phụt............-Trần Thiên Tuyết cầm trên tay ly sữa đang uống thì phun ra
What?????Yêu cái gì.Cô hận hắn còn không hết huống chi là yêu
-Trần Thiên Mai.Có phải cô giận quá đến hoá điên lên rồi không-Trần Thiên Tuyết bị sặc sữa nên nhíu mày:“Không được rồi,mới vừa nói cô ta đi quyến rũ nhiều đàn ông mà cô ta đã phát điên lên nói bậy bạ.Này Trần Thiên Mai,ăn bậy được chứ không nói bậy được đâu nha”
-Trần Thiên Tuyết,chị câm miệng lại cho tôi.Bậy bạ cái gì.Không phải đó là sự thật sao.Chị yêu anh Thiên Dịch không phải sao-Trần Thiên Mai tức giận quát
-Yêu cái đầu của cô.Con mắt nào của cô thấy tôi yêu anh ta-Trần Thiên Tuyết nhếch môi
-Còn không phải sao Lúc trước là ai tỏ tình anh Thiên Dịch rồi bị anh ấy từ chối-Trần Thiên Mai cười mỉa mai
-Vậy con mắt nào của cô thấy tôi tỏ tình với anh ta-Trần Thiên Tuyết nhún vai
-Không phải chỉ mình tôi thấy mà tất cả mọi người ở trong trường này đều thấy-Cô ta kiêu ngạo nói lớn lên
-Hahaha..........-Tất cả những người đang ở căn tin cười to
-Các người cười cái gì mà cười-Hà Bội Ngọc tức giận
-Khoan đã.........đây là ai-Trần Thiên Mai mãi lo nói đến Trần Thiên Tuyết nên không chú ý tới Nguyễn Diệu Linh.Cô ta lại gần
-Trần Thiên Mai,cô đụng đến ai thì đụng nhưng đừng bao giờ đụng đến bạn tôi-Sắc mặt Trần Thiên Tuyết đen lại.Lạnh lùng nói
-Để xem chị làm gì được tôi-Trần Thiên Mai Không sợ vẫn tiếp tục lại gần