Các Nam Chủ, Ta Chỉ Là Nhân Vật Quần Chúng!

Chương 10: Chương 10: Âu Dương Tịch trêu chọc (2)




“Này Vi Vi , ta thấy ngươi rất lạ có phải hay không có chuyện không vui .

“ Viên Viên bên cạnh trên tay ly chè vừa ăn vừa hỏi , trong lòng thật hoài nghi . “Đúng đó , có phải chị không vui không ?

“ Chung Nhi nhìn cô rồi quay sang ăn ly chè trên tay mình . Có khi còn đưa muỗng sang ly của Viên Viên . Ngạn Vi khoé môi co rút nghiêm trọng , tay cầm ly chè run rẩy . Hai con người mà cô tin tưởng đây sao , thế mà cô còn chẳng bằng một ly chè , thật thất vọng .

Vài ngày trước , cô đã hẹn Chung Nhi và Viên Viên ra để làm quen , suốt lúc đó cô cứ nghĩ hai người không hợp nhau thì sau , thế nhưng cho đến ngày đó cô lại thấy hối hận khi cho họ gặp nhau vì bây giờ Lăng Ngạn Vi cô chính là bị cho ra rìa .

“Hai người là đang quan tâm tới tôi hay là ly chè .

“ Chung Nhi và Viên Viên dừng lại nhìn cô ở phía sau rồi nhìn nhau cuối cùng lại cùng nhau nói .

“Ly chè”

Ngạn Vi chết đứng , nhìn hai con người xem như không có chuyện gì vui vẻ đi tiếp . Nếu biết thế cô đã không dẫn họ đi ăn !

“Này Vi Vi , mau lên chúng ta sắp tới quán ăn rồi , ngươi là người trả tiền không thể không đi.”

Chưa kịp nói thì thân thể đã bị hai con người kéo đi một cách không thương tiếc .

...

Âu Dương Tịch ở phía bên kia đường trong chiếc BMW đen nhìn cô gái đang bị kéo đi , trên môi hiện ra một đường cong nhạt không biết là có hay không . Do hôm nay Âu Dương gia gia không gọi hắn về thì có lẽ cô gái kia sẽ bị hắn bắt cóc rồi . Ra hiệu cho chiếc xe chạy đi , lướt qua người con gái kia .

...

Ngạn Vi nhìn chiếc xe lướt qua cảm thấy như người bên trong đang nhìn mình thì bỗng nhiên lo sợ , không biết mình có phải đã chọc tới ai rồi không . Bộ ba cùng nhau đi tới nhà hàng Food's của một đầu bếp nào đó mở ra .

Nhà hàng này không lớn nhưng người biết đến nói rất cao , không chỉ vì thức ăn mà cũng vì không gian thoải mái mà nó tạo nên . Cả ba lựa chọn bàn gần cửa sổ vừa ngắm cảnh vừa có cảm giác thoải mái khi ăn .

“Quý khách dùng gì ạ .

“ Ngồi xuống , phục vụ liền nhanh chóng hỏi khiến cho cả ba giật mình , thật sự hiệu suất làm việc thật cao .

“Cho tôi một bò sốt vang , kèm theo là mì Spaghetti và một phần cơm trắng , tráng miệng là bánh tiramisu trà xanh . Chung Nhi , mau gọi .”

Viên Viên nhanh tay lấy thực đơn gọi món , sau đó liền đem đưa cho Chung Nhi .

“Thêm một phần mì tương đen , một phần kimbap và tráng miệng là bánh mocha dâu . Ngạn Vi , chị chọn đi .”

“Một phần cơm trộn , canh kim chi và tráng miệng là kem chocolatte . À ! Thêm một phần tàu hũ thúi.”

“Xin quý khách chờ một lát .” Nói xong , nhân viên phục vụ liền quay người bước đi . Chỉ vài phút sau , các món ăn đã được đưa ra . Cả ba vừa ăn vừa trò chuyện vui vẻ , lúc đó Ngạn Vi lại có chút thắc mắt liền lên tiếng hỏi .

“Chung Nhi , lúc trước sao em lại đi làm tại quán nước vậy ?” “A ! Thật ra lúc đó thực sự nhàm chán nên đi làm giết thời gian thôi , sau này có các chị đi chơi nên nghỉ rồi .” “Em không có dự định gì cho tương lai sao ?”

Lần này là Viên Viên lên tiếng hỏi , đối với con người này cô đã coi là em gái thì tất nhiên phải hoàn thành tốt vai người chị nha .

“Hiện tại , em muốn xin vào công ty chị đang làm nhưng lại chưa có bằng nên hơi khó khăn .”

Chung Nhi nhìn cô , ánh mắt có chút mơ ước việc dùng dĩa trên tay ngưng lại sau khi nói xong lại tiếp tục ăn .

“Việc này đơn giản thôi , bản thiết kế lần trước rất vừa lòng Âu Dương Tịch ,nhân vụ này chị sẽ giới thiệu em vào .”

Ngạn Vi vui vẻ , hùng hồ tuyên bố , lần này không phải là có thể mà chính là chắc chắng còn nếu vì sao cô nói thế thì ... đợi đi .

...

Hôm sau , Ngạn Vi đến công ty rất sớm , chủ yếu công việc cô làm là giám sát quá trình tạo thành sản phẩm , nói ra đây là lần đầu tiên mà LP đưa ra sản phẩm Giáng Sinh tất niên rất quan trọng .

Cô đi xung quanh giám sát từng khâu rất chặt chẽ , mỗi khi cào đi qua coi như tạo thành một luồng áp lực nhưng các khâu vẫn hoàn thành một cách trơn tru . Trong lúc mãi mê trong từng khâu tạo phẩm , thì bên ngoài Âu Dương Tịch đã bước vào ánh mắt hắn vẫn cố định dán lên người cô , nhưng có lẽ cô quá chú tâm vào những việc khác rồi .

“Âu tổng , chào ngài .”

Một nhân viên trong xưởng đi qua thấy hắn liền chào hỏi , cũng đồng thời gây sự chú ý với cả xưởng cũng như cô “ Âu tổng , đích thân giám sát nhà xưởng “ điều này chứng tỏ thành phẩm lần này rất quan trọng , khiến cho mọi người thêm một cô áp lực .

“Âu tổng , sao anh lại tới đây.” Ngạn Vi bất ngờ nhìn hắn , không phải lúc này hắn có cuộc họp đối tác sao , không lẽ lại có thể xong nhanh đến thế .

“Công xưởng của tôi , tôi không có quyền .”

“...”

Ngạn Vi im bặt trong lòng lại tự vả mình một cái , lần này chính cô lại một lần nữa lỡ lời có khi nào tên Ma vương kia lại vì thế gây khó dễ cô không . “ Sáng mai lên phòng tôi , có việc cần bàn với cô .”

Lần này xác định cô có chuyện rồi , hắn mời cô lên phòng chủ tịch kìa , cô chết chắc rồi .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.