Các Nam Chủ, Tránh Xa Ta Ra

Chương 8: Chương 8




Thiên Cốt vung kiếm , thân hình nhỏ nhắn giống như một cánh hoa nhẹ nhàng phất phơ giữa không trung .

Cô đã xem sơ qua kiếm pháp của Thục Sơn nên vẫn múa được chút đỉnh nhưng sau đó ngay lúc mọi người hài lòng cười cười , thanh kiếm trong tay Thiên Cốt nháy mắt mất tiêu . Thiên Cốt mở to mắt xoay ngang xoay dọc tìm .

_ Tỉ tỉ ...

Thiên Cốt nghe tôi gọi liền quay đầu .

_ Ách ... - Mặt cô nháy mắt cứng đờ .

Thanh kiếm mà Thiên Cốt cầm giờ đang chễm chệ cắm ngay cạnh chân tôi . Sắc mặt tôi quả thật vô cùng phấn khích . Vì sao tôi luôn là kẻ xui xẻo a ?

_ Cái kia ... Tai nạn ... Tai nạn thôi Tiểu Tuyết - Thiên Cốt ho khan đến cạnh tôi rút kiếm lên .

Tiếp theo đó hai gã trưởng lão liền kiên quyết phản đối vị tân chưởng môn này . Tôi đứng sau lưng tỉ tỉ , trừng hai lão ... trừng a trừng ... trừng a trừng ....

Đối diện với đôi mắt dao cạo của tôi , hai gã trưởng lão mồ hôi lạnh đổ ròng ròng nhưng vẫn cố gắng giữ vững thái độ . Cuối cùng Thiên Cốt thỏa hiệp , 3 ngày sau nếu chiến thắng gã trưởng lão mập kêu gì gì đó ( Khụ ... Tác giả sẽ không thừa nhận là đã quên tên đâu ) thì hai người sẽ đồng ý Thiên Cốt làm chưởng môn .

Tôi nằm trong phòng cố gắng nhớ lại nội dung truyện nhưng lại thiếp đi lúc nào không hay .

--- -------

Phong cảnh bị sương mù vây kín khiến người ta nhìn không rõ cảnh vật xung quanh . Một lúc sau , sương mù tán đi lộ ra khung cảnh một biệt viện .

Một cô bé ngồi trên bồn hoa cúi đầu cả người đầy vết thương , máu dường như thấm đẫm cả quần áo cô đang mặc . Mà xung quanh cô toàn là những đứa trẻ trạc tuổi đang ném đá , cát , ... vào người cô bé , còn luôn miệng mắng :

_ Đồ quái vật , biến đi .

_ Quái vật xấu xa

_ Quái vật , mau cút a ...

_ Quái vật ...

_ Quái vật ...

... Khung cảnh chuyển đi tới một nơi khác .

Đó là cảnh hai cô gái tầm 18 , 19 đứng đối diện nhau đối thoại .

_ Dương Tuệ Tuyết , mày đang vọng tưởng làm gì hả ?

_Không gì cả

_ Hừ , mày muốn thoát khỏi địa ngục này sao ? Đừng hòng

_ ... Tôi sẽ làm được

_ Ha ... Mày đang kể chuyện cười sao ? Dương Tuệ Tuyết , hình như mày đã quên thân phận của mày rồi . Có cần tao nhắc cho mày nhớ không ?

_ Câm miệng

_ Mày nên nhớ . Mày ... là một con quái vật đội lốt người , mày ... là một kẻ sát nhân , và mày ... mãi mãi chỉ là một công cụ được sinh ra vì phục vụ tham vọng của Boss mà thôi .

_ Tôi bảo câm miệng

_ Hahahaha ... Mày đang trốn tránh điều gì a ? Công cụ chính là công cụ .... Hahahahaha ...

.... Khung cảnh lại thay đổi .

Một địa ngục trần gian dường như hiện ra trước mắt chúng ta .

Cô gái cả người nhuộm đỏ màu máu , đôi tay cũng nhuốm máu tươi , đôi mắt tràn đầy thị huyết tàn nhẫn nhìn xuống hết thảy .

Xác người chất đống , máu chảy thành sông .

Một màu đỏ ... đỏ đến kinh người ... đỏ đến khiến ta khủng hoảng .

... Và khung cảnh lại chuyển một lần nữa .

Gã đàn ông ôm ngực chảy máu , sắc mặt dữ tợn :

_ Mày giỏi lắm ! Cái thứ công cụ như mày cũng dám tạo phản . Giỏi lắm

_ Đã nói xong ?!

_ HAHAHA ... DƯƠNG TUỆ TUYẾT ! TAO NGUYỀN RỦA MÀY VẠN KIẾP KHÔNG TÌM ĐƯỢC LỐI THOÁT KHỎI BÓNG TỐI . VẠN KIẾP KHÔNG ĐƯỢC ĐẾN TÌNH YÊU ... VẠN KIẾP BỊ NGƯỜI TA HẬN THÙ ... HAHAHA ...

--- -----

Mạnh mở xoạt đôi mắt ra , tôi thở hồng hộc đặt tay lên ngực . Mồ hôi ướt đẫm người , trái tim vẫn đập bang bang một cách mạnh mẽ .

Đã bao lâu rồi ...

16 năm nay ... Chưa hề nghĩ đến ...

Cứ ngỡ đã quên a ...

Thì ra là tự cho bản thân mình mạnh mẽ ...

" DƯƠNG TUỆ TUYẾT ! TAO NGUYỀN RỦA MÀY VẠN KIẾP KHÔNG TÌM ĐƯỢC LỐI THOÁT KHỎI BÓNG TỐI . VẠN KIẾP KHÔNG ĐƯỢC ĐẾN TÌNH YÊU ... VẠN KIẾP BỊ NGƯỜI TA HẬN THÙ ... "

" Mày ... là một con quái vật đội lốt người , mày ... là một kẻ sát nhân , và mày ... mãi mãi chỉ là một công cụ được sinh ra vì phục vụ tham vọng của Boss mà thôi "

Quái vật ...

Công cụ ...

Vạn kiếp bất phục ...

Những lời này cứ lặp đi lặp lại khiến tôi đau cả đầu .

Ah ! Quái vật a ... Từ lúc đến đây vẫn tự mình lừa dối mình a ...

Tôi khép hờ mắt cười có chút tự giễu , có chút chua xót ...

_ Tiểu Tuyết !!!

Một giọng nói đột ngột vang lên khiến giật mình mở to mắt ra .

Đập vào mắt tôi là vẻ mặt lo lắng của gã Đông Phương .

Tự dưng vừa tỉnh ngủ phát hiện một giống đực đang kề sát mặt mình bạn sẽ phản ứng thế nào ?

Ôm ngực kinh hoảng hét lớn :

_ Áaaaaaaa .... Sắc lang ...

Nằm mơ đi nữ chủ chúng ta mới làm vậy .

Tôi trực tiếp giơ tay xán ngay cho gã ta một xán , không phòng bị Đông Phương Úc Khanh cứ thế văng xuống giường nằm chèo queo trên đất .

Tôi ngồi dậy , mặt không thay đổi chỉnh chu y phục . Mặt không thay đổi đứng dậy đi ra ngoài , khi đi qua người Đông Phương còn giẫm lên một cái .

Nằm trên đất hấp hối phun một ngụm máu Đông Phương " ... "

Vừa bước tới cửa , Đông Phương liền xuất hiện chặn tôi lại . Tôi phải bội phục năng lực tự hồi phục của hắn ta thật .

_ Nương tử ~~~~~

Kia giọng nói , kia câu từ là như thế nào làm người ta ớn lạnh .

_ Nương tử cái đầu ngươi ! - Tôi nhăn mặt khinh bỉ

_ Nương tử , ta đã hôn nàng thì tất nhiên phải có trách nhiệm với nàng

_ Ngậm miệng lại ! Ngươi còn nhắc đến chuyện đó ta liền thiến ngươi ... - Nói xong tôi còn làm bộ dạng kéo cắt .

_ Nương tử ...

Tôi liếc gã , nâng chân đá về phía hạ thân hắn . Đông Phương co rúm người vội vàng lùi ra sau né , lần này thật biết điều sửa miệng :

_ A Tuyết !

_ Hừ ... - Tôi hài lòng hừ hừ . Cơ mà ... hình như tôi chưa nói tên cho hắn mà sao hắn lại biết .... A a .... Hoa Thiên Cốt ... Dám bán muội ... Tỉ chờ đó .

_ Ngươi làm gì ở đây ? - Tôi ngồi xuống bàn rót trà uống .

_ Người ta còn không phải là nhớ A Tuyết ~~~ - Đông Phương uốn éo quăng cho tôi cái mị nhãn .

Tôi im lặng . Cái gã này là ai ? Thật sự là Đông Phương Úc Khanh - Dị Hủ Các Các Chủ sao ?

_ Ngươi ... là Hisoka* phải không ? - Tôi nheo mắt nhìn chằm chằm gã .

* Hisoka : xem qua Hunter X Hunter sẽ biết a!

_ Xô cá ?! Ai vậy ? - Đông Phương khó hiểu . Lần đầu tiên có chuyện hắn không biết ...

_ Không có gì ?! - Tôi thở phào phẩy tay . Không bị nhập a ...

_ A Tuyết ! Không có ta bên cạnh nàng có tốt không ? - Đông Phương tiếp tục vặn vẹo .

_ Cút ! - Tên này là uống nhầm thuốc hả trời ?! Đi mà uốn éo với nữ chủ của ngươi đi a !

Khụ ... Thiếu nữ cô không biết ... Muốn đoạt tâm vô sỉ nữ nhân ... Đương nhiên phải so nữ nhân càng thêm vô sỉ ... Và thế là ... Hoa Tuyết thiếu nữ ngươi bi kịch !!!

T/g : Mọi người đoán thử xem đoạn ngắn mà Tiểu Tuyết mơ là gì a ?! Oahahaha ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.